Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tuế Tuế trường ninh - 4

Cập nhật lúc: 2024-09-07 20:36:08
Lượt xem: 609

"Anh để em ở nhà là để dậy dỗ con cho tốt, chứ không phải để em chiều chuộng nó như vậy!"

 

Tôi khoanh tay tựa vào lan can cầu thang, cười khẩy nhìn hắn:

 

"Nó cũng không phải là con của một mình tôi, huống chi trước kia không phải các người đều chê tôi quá nghiêm khắc với nó hay sao?”

 

“Em......”

 

Thẩm Tây Thần tức giận, hít sâu một hơi.

 

"Được rồi, cho dù em mặc kệ con thì em cũng phải nhìn thấy rác rưởi đầy trên đất thế này chứ?”

 

Tôi nhếch môi: "Công ty của anh lớn như vậy, anh lại là ông chủ giàu có nhiều tiền như thế, thuê bảo mẫu rất khó sao?"

 

Thẩm Tây Thần bị mắng đến mức không nói lên lời, chỉ có thể tức giận nói: "Em là mẹ của nó.”

 

Tôi cười khẩy: "Cũng có thể không phải.”

 

8

 

Cuộc cãi vã kết thúc bằng việc hai người tan rã không vui vẻ gì.

 

Nhưng đêm hôm đó, Thẩm Tử Dịch đột nhiên ngứa ngáy khắp người, trên cổ nổi lên nhiều vết mẩn đỏ. Thẩm Tây Thần lại trách cứ:

 

"Tống Cẩm Tuế, rốt cuộc em làm mẹ thế nào vậy? Em biết rõ Tử Dịch dị ứng với quả mâm xôi mà, sao còn để cho nó mua cái bánh ngọt kia?”

 

Lúc này Thẩm Tử Dịch đang nằm trên giường không ngừng lăn lộn, cả người đỏ bừng. Thẩm Tây Thần vô cùng lo lắng:

 

"Hộp thuốc đâu? Còn không mau mang hộp thuốc tới đây?”

 

Nhưng sau khi tôi mang thuốc tới, Thẩm Tử Dịch lại đột nhiên nổi giận.

 

"Tôi không muốn uống thuốc. Bà là một người mẹ xấu xa, tôi ghét bà, tôi không cần bà nữa, tôi muốn cô Ôn làm mẹ của tôi."

 

"Cha nói, hai năm tôi bị bệnh, bà vẫn luôn ở cùng một chỗ với người đàn ông khác, không chừng đã không còn sạch sẽ nữa. Cha ghét bỏ bà, tôi cũng ghét bà."

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

“Cô giáo Ôn hiền lành, tốt bụng như vậy. Không giống như bà, nếu bà đồng ý để cô giáo Ôn làm mẹ tôi, tôi mới uống thuốc.”

 

Những lời nói này khiến Thẩm Tây Thần chột dạ, hắn nhanh chóng che miệng thằng bé lại: "Con đang nói bậy bạ cái gì đó?”

 

Nói xong, hắn quay người giải thích với tôi: "Tử Dịch bị bệnh nên nói năng hồ đồ, em đừng tin là thật. Mau mang thuốc tới đây anh đút cho con uống.”

 

Tôi cười khẩy nhìn diễn xuất vụng về của hắn: "Nó bị dị ứng, chứ không phải bị sốt làm đầu óc trở nên hồ đồ. Thẩm Tây Thần, anh làm tôi thật ghê tởm.”

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ tới, chuyện tôi phải chịu đựng hai năm trời bị tra tấn dã man ở thế giới khác để cứu con trai mình, một ngày nào đó lại bị những người gần gũi, thân thiết nhất với tôi xúc phạm bằng những lời nói tổn thương như vậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tue-tue-truong-ninh/4.html.]

Tôi ném đống thuốc trên tay đi và bước ra ngoài. Khi bước vào lần nữa, trên tay tôi cầm theo hai bản thỏa thuận ly hôn vừa in xong.

 

Khi nhìn thấy dòng chữ to kia, vẻ mặt Thẩm Tây Thần tràn đầy kinh ngạc: "Em muốn ly hôn với anh?"

 

Tôi gật đầu: "Phải, chúng ta ly hôn đi.”

 

9

 

Trong bản thỏa thuận ly hôn viết rất rõ ràng, tôi chỉ muốn nhận phần tài sản mà mình xứng đáng được hưởng.

 

Quyền nuôi dưỡng Thẩm Tử Dịch thuộc về hắn. Thẩm Tây Thần tức giận nở nụ cười:

 

“Lý do là gì? Vì những lời nói vô tình của đứa trẻ con? Hay là bởi vì lần trước nó không cẩn thận để mèo phá hủy tranh của em sao?”

 

“Hay là vì Ôn Thiển? Em không có cha mẹ, ly hôn rồi em có thể đi đâu?"

 

“Tống Cẩm Tuế, em đã làm mẹ rồi, có thể trưởng thành một chút được không? Tại sao lại làm loạn trước mặt đứa trẻ để làm gì?”

 

Tôi nhìn người đàn ông vẻ mặt đầy ghê tởm trước mắt mà cảm thấy vô cùng chán ghét. Hắn cũng biết tôi không có cha mẹ làm chỗ dựa? Vậy nên mới không kiêng dè gì mà bắt nạt tôi sao?

 

Tôi không trả lời hắn nữa, chỉ ra hiệu: "Ký tên đi.”

 

“Bà muốn ly hôn với cha?" Thẩm Tử Dịch đã uống thuốc xong, hai mắt tỏa sáng.

 

"Thật tốt quá, như vậy cô giáo Ôn có thể làm mẹ của tôi đúng không?"

 

“Nhưng nếu ly hôn thì sau này sẽ không ai còn cần đến bà nữa. Thật đáng thương.”

 

“Nếu sau này bà đối xử với tôi cũng dịu dàng như cô giáo Ôn, có lẽ thỉnh thoảng tôi sẽ đến thăm bà.”

 

“Thẩm Tử Dịch, im ngay." Thẩm Tây Thần hiếm khi lạnh mặt với nó. Đáng tiếc Thẩm Tử Dịch đã sớm bị chiều hư, chẳng những không sợ còn khiêu khích thè lưỡi.

 

"Cha mau ký tên đi, không phải cha cũng rất thích cô giáo Ôn hay sao?"

 

Vẻ mặt Thẩm Tây Thần trông rất khó coi:

 

“Tống Cẩm Tuế, em nghiêm túc chứ? Em có biết ly hôn có nghĩa là gì không? Có nghĩa là sau này anh sẽ ở bên cạnh người phụ nữ khác, Tử Dịch sẽ có người mẹ khác, mà em với chúng tôi sẽ không còn quan hệ gì nữa.”

 

“Anh nói cứ như không ly hôn thì bên cạnh anh sẽ không có người phụ nữ khác vậy.”

 

Tôi cũng chẳng buồn nói thêm với hắn: "Ký tên đi.”

 

Thấy tôi kiên trì như vậy, Thẩm Tây Thần đặt bút ký tên xuống, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tống Cẩm Tuế, tốt nhất sau này em đừng có khóc lóc quay về cầu xin anh.”

 

Tôi không để ý đến hắn, cầm tờ đơn ly hôn rồi nở một nụ cười dịu dàng với Thẩm Tử Dịch: “Chúc mừng con sắp có một người mẹ mới.”

 

Loading...