Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 152

Cập nhật lúc: 2024-10-15 09:33:50
Lượt xem: 21

"Được rồi được rồi, anh không nói anh ba của em, em còn không yên tâm thì ngày mai chúng ta trở về xem xem, thuận tiện đem đồ ăn trong hầm nhặt lấy mấy thứ đem về, cho chị dâu nếm thử." - Triệu Văn Thao cười nói.

Trước khi tuyết rơi, Triệu Văn Thao đã làm hai chuyến đến thôn Thái Bình, chuyến thứ nhất đưa rượu trả tiền, bởi vì anh Lưu còn muốn thêm gấp đôi, hắn lại đi thêm một chuyến nữa, cả hai chuyến đều mua rau xanh, ngoại trừ cho Chung Dụng bên kia giữ lại dùng một chút, còn lại kêu Tiểu Vương lần đầu tiên bán rau cho hắn gói sạch sẽ hết.

Lúc đầu Triệu Văn Thao nghĩ Tiểu Vương là thu mua rau về để bán, bởi vì sợ bị chèn ép nên mới đi đến thôn Thái Bình nhìn thử xem, hiểu được rõ giá thị trường, kết quả làm ăn buôn bán ngược lại rất phát đạt.

Bất quá anh Lưu đã trở lại, tuyết lại rơi xuống, thu gom rau để bán rất bất tiện, Tiểu Vương có một ít quan hệ, nguồn cung thu gom ngược lại kiếm dễ dàng hơn một chút, chỉ là giá cả không còn tốt như lúc trước nữa.

"Anh định về cùng với em hả? Anh ngày mai không có việc gì sao, không phải anh muốn đến chỗ Tiểu Vương kia thu mua rau xanh hử?" - Diệp Sở Sở hỏi.

"Không có việc gì, mình đi làm ăn buôn bán chứ có phải đi chạy chân sai vặt đâu, trước mấy ngày cứ thong thả thôi." Triệu Văn Thao nói.

"Người ta còn có nhiều quan hệ, nhỡ như cậu ta tìm được mấy mối buôn bán tốt hơn thì sao?" - Diệp Sở Sở suy nghĩ một chút rồi nói.

"Hai mối lái buôn phải tìm rất lâu mới có, nếu không có bản lĩnh thì hai mối ấy phải còn lâu mới có thể tìm được." Triệu Văn Thao cười ha ha nói.

Diệp Sở Sở nghe ra chồng đang đắc ý, đẩy hắn: "Anh đừng có tự mình dát vàng lên mặt nữa đi."

"Không cần dát vàng chồng em đã đủ sáng rồi nha." - Triệu Văn Thao hôn cô một cái, "Vợ anh không cần lo lắng, trong lòng anh hiểu rõ, đi ngủ thôi."

Diệp Sở Sở đương nhiên rất tin tưởng người đàn ông của mình, chỉ nói là nói chuyện được một lúc, cũng có chút buồn ngủ, dạ một tiếng rồi thiếp đi.

Ngày hôm sau, Diệp Sở Sở từ trong hầm lấy ra mấy thứ rau xanh, dùng vài cái túi đem gói vào hết, đặt ở trong giỏ xách, treo ở bên trên tay lái. Cô ngồi ở ghế sau xe, Triệu Văn Thao cưỡi xe đạp chở cô về nhà mẹ đẻ.

Hai thôn cách nhau không xa, có xe đạp đi lại càng nhanh, không mất bao lâu đã đến nơi.

"Sở Sở, Văn Thao, các con về sao không báo trước cho mẹ!" - Mẹ Diệp đi từ trong nhà ra vừa hay nhìn thấy bọn họ, lập tức cao hứng nói.

"Mẹ!" Diệp Sở Sở từ trên xe đạp đi xuống, cười nói: "Con còn không phải trở về thăm hỏi một chút thôi sao, anh ba của con đã đưa chị dâu về cho con chưa?"

"Về rồi về rồi." - Mẹ Diệp cười cười, "Vừa mới về buổi tối hôm qua, về trễ lắm, chúng nó vẫn còn đang ngủ đó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/152.html.]

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Triệu Văn Thao lập tức làm mặt quỷ nháy mắt ra hiệu với vợ, Diệp Sở Sở còn có thể không biết hắn có ý gì sao, đúng là chỉ giỏi trêu ghẹo mãi thôi.

Cười lườm hắn một cái, cô cùng với mẹ tiến vào trong nhà.

"Ấy, mẹ, mẹ mới nuôi thêm heo ạ?" Triệu Văn Thao nhìn thấy trong chuồng có bé heo, cười nói.

"Không nuôi chuồng trại cũng để trống thôi, nuôi thêm cho đỡ buồn." Mẹ Diệp cười nói.

Những người khác cũng đều đi ra, đại khái là bởi nghe được tiếng nói chuyện, Diệp Minh Bắc cũng kịp khoác lên cái áo ra bên ngoài.

"Anh ba, mới sớm ạ." Triệu Văn Thao nhếch miệng cười nói.

Diệp Sở Sở vụng trộm cấu hắn một cái, để cho hắn chú ý, đau đến nỗi Triệu Văn Thao nhe răng trợn mắt.

Diệp Minh Bắc cũng không sợ trêu ghẹo, gặp người khác tinh thần vui vẻ thoải mái, cười nói: "Cô chú thế nào mà sáng sớm như vậy đã đến đây rồi."

"Hiện tại cũng là mười giờ hơn rồi còn sáng sớm gì nữa ạ?" Diệp Sở Sở cười nói.

Diệp Minh Bắc cũng cười, cùng bọn họ nói chuyện lâu một hồi, lúc này mới thấy Chu Mẫn đi ra.

"Chị dâu, chị nghỉ ngơi đã khỏe lên chút nào hay chưa?" Diệp Sở Sở cười nói.

"Chị ổn rồi." - Chu Mẫn cười nói, cũng có chút cảm thấy ngượng ngùng, đêm qua ngủ hơi muộn, đến tận bây giờ mới rời giường, nhìn về phía Triệu Văn Thao, nói: "Đây chính là em rể đi?

Cùng đời trước giống nhau, ni cô cũng là gả cho vị nhìn như cà lơ phất phơ này, nhưng đổi lại về sau được sủng ái cả một đời.

"Chị dâu." Triệu Văn Thao cười nói.

Mẹ Diệp cũng từ trong phòng đi ra: "Các con sao lại ngồi nói chuyện ngoài này, mau mau vào trong phòng đi, kẻo lạnh!"

Theo Mẹ Diệp đi vào bên trong, giường đất đốt rất ấm áp, bếp lò cũng được đốt, trong phòng không có chút lạnh nào.

Loading...