Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 151

Cập nhật lúc: 2024-10-15 09:33:37
Lượt xem: 15

Chu Mẫn cũng là thập phần động tình, đã cách nhiều năm trôi qua như vậy, cô lại cùng người đàn ông này nằm cùng một chỗ, giữa ngày mùa đông nằm trên giường đất, không chỉ có giường ấm nóng, trên người cô cũng mang theo độ ấm.

"Dạ." Chu Mẫn dịu dàng đáp lời, thanh âm mềm mại dịu dàng tựa như làn nước mát, chỉ sợ đến cả kim cương cũng phải tan chảy nhiệt tình.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Diệp Minh Bắc cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, càng đương nhiên không cần phải nói.

Lại thăm thăm dò dò ngắn ngủi thêm một chút, nhìn thấy vợ mình mị nhãn như tơ, không có nửa điểm kháng cự, lại còn thập phần hoan nghênh anh tiến tới, bản thân lập tức hóa thành lang sói.

Bao lâu rồi mới được gặp lại vợ, anh còn nhịn được mà thờ ơ nữa thì chính là Liễu Hạ Huệ, không phải là một người đàn ông!

Cơ hội đã vô cùng rõ ràng, hơn nữa anh đã nghẹn đến muốn điên rồi!

Chỉ là tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, anh lại ngừng lại, sau đó chạy đi cầm áo mưa nhỏ tới đây.

"Anh, anh làm cái gì thế?" - Chu Mẫn ngơ ngác nói.

"Anh... Anh lấy cái này từ trên bệnh viện về, có thể dùng để tránh thai đó." - Diệp Minh Bắc đỏ mặt nói, vợ mình có thể hay không cảm thấy mình là cái đồ chẳng ra gì, vậy mà tại thời điểm tình chàng ý thiếp nồng thắm còn nghĩ đến việc đi lấy thứ này.

"Anh… Anh không muốn có con ư?" - Chu Mẫn không khỏi nhìn về phía anh.

"Tại sao lại không chứ, chỉ là em còn muốn đi học không phải sao, lúc này làm sao mang thai được?" Diệp Minh Bắc nói, mang thai rồi việc học của vợ phải làm sao bây giờ?

Hốc mắt Chu Mẫn ửng đỏ, bất cứ lúc nào người đàn ông này cũng suy xét chu toàn cho mình đầu tiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/151.html.]

"Minh Bắc, em không muốn dùng cái này." Chu Mẫn ném áo mưa nhỏ đi, nhẹ giọng nói.

Diệp Minh Bắc nuốt một ngụm nước miếng, nói: "Mẫn Mẫn, nhỡ mình có con thì phải làm thế nào bây giờ?"

"Nếu là có con thì sinh ra thôi, em tạm nghỉ học hai tháng để sinh con cũng sẽ không có vấn đề gì, chờ con ra đời rồi thì đưa về nhà nhờ mẹ trông nom hộ." Chu Mẫn mềm mại nói – "Minh Bắc, chẳng lẽ anh không muốn có một đứa con hay sao? Chúng ta còn chưa có một đứa nào cả, em rất muốn có một bảo bối nhỏ, anh giúp em có được hay không?"

Diệp Minh Bắc rốt cuộc nhịn không được nữa.

Một đêm này thật dài, có chút không ngủ được.

Tuyết rơi xuống trời liền lạnh, đặc biệt là ban đêm, nhiệt độ hạ xuống tận âm ba độ, nước cũng đóng thành băng, bất quá nếu có một cái giường ấm áp cùng một người đàn ông nóng bỏng bên cạnh, đó chính là một loại hưởng thụ.

Diệp Sở Sở tựa vào n.g.ự.c Triệu Văn Thao nói chuyện: "Mẹ em có kể, hôm nay chị dâu đã trở lại, cũng không biết anh ba của em có tiếp nhận được chuyện đó hay chưa nữa."

Triệu Văn Thao ôm lấy vợ vừa thơm vừa mềm nói: "Nhất định là được chứ. Chị dâu của em nếu như không trở lại thì sẽ không bảo anh ba em đi đón chị ấy đâu, gọi đi đón nhưng lại không quay về, đây không phải là chơi anh ba em một vố sao, nếu thế anh ba em bị lừa cho leo cây thành cái dạng gì nha."

"Anh lại nói hươu nói vượn rồi." - Diệp Sở Sở tức giận nói – "Chị dâu em không phải là loại người như vậy. Em chỉ là không nghĩ tới, chị ấy còn sẽ trở về? Kỳ thật nhà chúng ta cũng không có hy vọng mấy, chỉ có anh ba của em luôn tin tưởng chị ấy nhất định sẽ trở về."

"Kỳ thật trong lòng anh ba của em cũng không quá tin tưởng đi." - Triệu Văn Thao một câu nói toạc ra tâm tư của anh vợ - "Chỉ là gượng chống lấy mặt mũi mà thôi."

Diệp Sở Sở đánh hắn một cái: "Chỉ biết nói chuyện của người ta thôi, nếu là anh thì sao, gặp tình huống như vậy thì anh sẽ xử lý như thế nào?"

"Anh mới sẽ không gặp chuyện như vậy đâu, vợ anh còn không phải đang nằm ngay bên cạnh anh đó sao." - Triệu Văn Thao vỗ vỗ m.ô.n.g Diệp Sở Sở.

Diệp Sở Sở nhẹ nhàng véo hắn một cái.

Loading...