Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trùng sinh ngày ta ném tú cầu bị Quý phi ép gả tên ăn mày - Chương 13+14

Cập nhật lúc: 2024-08-13 19:00:48
Lượt xem: 1,166

Chương 13

 

Kết thúc trò cười này, quý phi Thẩm Dung mưu hại hoàng tự, giáng xuống Chiêu Nghi.

 

Dù sao ——

 

Một quý phi luôn sống xa hoa, dùng cái gì, đều phải là tốt nhất trong nội cung.

 

Ả giơ chuỗi hạt ở trong tay, nhưng là cấp bậc phi tần mới sử dụng, rõ ràng không phù hợp thân phận, cũng không ai tin.

 

Vì vậy nếu như nhất định phải có hung thủ, người này sao có thể là ta?

 

Đồ vật, là của Thẩm Dung.

 

Căn bản Lâm Chiêu Nghi cũng không nhìn thấy ai đẩy nàng, chỉ biết có hạt châu rơi trên mặt đất, như vậy hung thủ, chỉ có thể là Thẩm Dung. Thật sự cũng chính ả ta kéo đứt.

 

Sau khi trở lại Thính Tuyết Các, Bát Vân thay ta đóng cửa tẩm điện, ngã ngồi trên mặt đất, thở gấp, như sống sót sau tai nạn.

 

"Tiểu thư, lần này thật sự quá hiểm rồi."

 

Ta nhìn chăm chú chuỗi hạt trong tay, nhịn không được gật đầu.

 

Một Chiêu Nghi chưa bao giờ cùng ta tiếp xúc, vị phân cũng trên ta, nếu muốn có người làm chủ cho nàng, tìm ta cũng vô dụng..

 

Muốn tìm cũng phải tìm Hứa Nhược Huyên, nàng là Hoàng quý phi, vị phân cũng trên Thẩm Dung.

 

Nhưng lại đến tìm ta, bộ dáng uất ức, còn đưa tặng ta rất nhiều lễ vật trân quý.

 

Chuyện này cực kỳ khả nghi.

 

Thẩm Dung, lại xuất hiện trong cùng một ngày, cố tình trước mặt mọi người, nói những lời lạnh nhạt, giáo huấn ta.

 

Mà bên hông ả ta, cũng có một chuỗi hạt chất liệu tương tự.

 

Trùng hợp như vậy, sao ta có thể không nghi ngờ đây?

 

Vì vậy ta cố ý đụng ả, tay áo rộng thùng thình che chắn, nhanh chóng đổi chuỗi hạt Lâm Chiêu Nghi tặng ta, lại đi hướng ngự hoa viên, tùy ý Thẩm Dung kéo đứt chuỗi hạt châu trong tay ta.

 

Sáng sớm ta cầm một chuỗi hạt khác giấu đi, để khi cần lấy ra chứng minh trong sạch.

 

Về phần chuỗi hạt bị kéo đứt kia, quý giá như vậy chỉ có thể là của Thẩm quý phi.

 

Lâm Chiêu Nghi, Thẩm Dung, hai người bắt tay hại ta.

 

Ta đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, gặp chiêu phá chiêu, tạo thành cục diện ngày hôm nay.

 

Đeo trên lưng tội danh mưu hại hoàng tự.

 

Cho dù Thẩm Dung được sủng ái, ở trong lòng Hoàng Đế cũng sẽ là một cái gai. Muốn đem cây gai này rút, phải làm gì mới được.

 

Khi ả yêu cầu phủ nội vụ làm trang phục cưỡi ngựa, ta biết ngay ả muốn làm gì.

 

"Lúc trước lão gia từng nghe ngóng qua, bệ hạ cùng Thẩm Dung kết duyên, là ở khu vực săn bắn. Khi đó Thẩm Dung tư thế hiên ngang, đột nhiên gặp thích khách, dùng thân đỡ một kiếm cho bệ hạ, khiến bệ hạ đối với nàng vô cùng thương tiếc. Bệ hạ cũng bởi vậy thường xuyên dẫn nàng ra ngoài đi săn, mười lần thì ba lượt gặp được thích khách, mà mỗi một lần đều là Thẩm Dung chắn trước mặt bệ hạ, bị thương nhưng lại không đến mức chết, cho nên mới càng được sủng ái."

 

Bát Vân nhẹ giọng mở miệng, ánh mắt liên tiếp nhìn về phía ta. Tiểu nha đầu vốn thông minh, đương nhiên cũng nhìn ra trong đó không đúng.

 

"Dùng ân cứu mạng để đổi lấy Đế Vương thương tiếc, đúng là cao tay."

 

Ta gật đầu, ánh mắt bỗng nhiên trở nên ngoan độc.

 

"Nếu như thế, hãy để cho ta nhìn xem, Chu Thừa Huyền biết được sự thật, còn thương tiếc nàng không!"

 

Tất cả đều như ta đoán.

 

Đế Vương đi săn bắn, rất nhiều phi tần trong hậu cung đều đi theo, Thẩm Dung cũng ở trong đó.

 

Ả vừa mới bị phạt, trong lòng Chu Thừa Huyền cũng không vui, nhưng nhìn đến ả ta mặc trang phục kỵ binh, Chu Thừa Huyền nhớ tới khoảnh khắc sinh tử trước đây cùng ả ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trung-sinh-ngay-ta-nem-tu-cau-bi-quy-phi-ep-ga-ten-an-may/chuong-1314.html.]

 

Trong lòng, lại dâng lên thương tiếc.

 

Cho nên buổi chiều bắt đầu săn bắn, Thẩm Dung liền cưỡi ngựa đi theo tại bên cạnh hắn, nhưng hôm nay vốn là ta đi theo hầu giá..

 

Ta ngồi ở trên ngựa, bởi vì không quen, thân thể có chút xiêu vẹo, Thẩm Dung thấy thế cười rất tùy ý.

 

"Diệp quý nhân nếu như không biết cưỡi ngựa, cần gì phải cậy mạnh? Cẩn thận bị ngã ngựa, sẽ mất mạng!"

 

Khi nói chuyện, ngoan độc trong mắt không thèm che giấu.

 

Ta chống lại ánh mắt của ả, khiêu khích: "Nô tì mặc dù không biết cưỡi ngựa b.ắ.n cung, nhưng bổn phận theo hầu xa giá, cũng phải biết ."

 

Vì vậy, hôm nay đừng nghĩ bỏ rơi ta!

 

Thẩm Dung có chút tức giận, nhưng không biết nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên nới lỏng miệng, giữa lông mày cũng giãn ra.

 

Ả nói: "Nếu như thế, Diệp quý nhân cùng đi."

 

Nhìn ánh mắt ả, ta biết ngay không có ý tốt, cho nên khi thích khách xuất hiện, ánh mắt Thẩm Dung ám chỉ nhìn ta, vô cùng đắc ý.

 

Muốn ở chỗ này giải quyết ta.

 

Ta đương nhiên sẽ không theo ý, vốn đã biết rõ hôm nay ả muốn làm gì, ở thích khách nâng đao lao đến, ta lên trước một bước đẩy ả ra, lấy thân che chắn bảo vệ Chu Thừa Huyền.

 

Một mũi tên vừa vặn lướt qua bả vai ta, ta đau sắc mặt tái nhợt.

 

Mà vừa rồi Thẩm Dung bị ta trực tiếp đẩy xuống ngựa, toàn bộ người đều dưới mí mắt thích khách, như bình thường, thích khách đã sớm vung đao c.h.é.m cổ ả.

 

Nhưng, thích khách không động thủ, lại còn sợ hãi móng ngựa đạp trúng ả, cố tình bảo vệ.

 

Hành động rõ ràng như vậy, Chu Thừa Huyền sẽ không bỏ qua!

 

Chương 14

 

Trở về doanh trướng, thái y vội vàng cho ta trị thương.

 

Kết quả bắt mạch, phát hiện ta có thai, bởi vì cứu hắn bị thương, bây giờ lại có thai, Chu Thừa Huyền vừa cảm động lại mừng rỡ, giơ tay ôm ta vào trong ngực.

 

"Uyển Nhi, là trẫm không bảo vệ nàng chu đáo."

 

Có lẽ là cảm thấy áy náy, hoặc là xem trọng long thai, lập tức phong ta tứ phẩm dung hoa.

 

Thái y thay ta băng bó kỹ miệng vết thương.

 

Chu Thừa Huyền vẫn ngồi ở bên cạnh chăm sóc ta.

 

Có thích khách, vốn không phải chuyện đùa, hơn nữa ta có bầu, nên Đại trưởng công chúa đến xem ta.

 

Ta ngồi ở trên giường, ánh mắt vừa vặn nhìn ra ngoài trướng.

 

Làn gió thổi qua, trông thấy có người đến, nhìn thân ảnh quen thuộc, ta liền phối hợp mở miệng nói: "Bệ hạ, sao lại đột nhiên có thích khách?"

 

Chu Thừa Huyền giờ phút này trong mắt chỉ thấy được ta, lại thêm ta có thai, ngữ khí nói chuyện đặc biệt ôn nhu.

 

"Kẻ lòng muông dạ thú, cho tới bây giờ sẽ không ít."

 

Ta gật đầu: "Nô tì vừa rồi làm sai một sự kiện, vì sốt ruột cứu bệ hạ, không cẩn thận đẩy Thẩm Chiêu Nghi, hại nàng ấy xuống ngựa bị thương. Cũng may những thích khách có lòng tốt, không có tổn hại nàng, nếu không nô tì muôn lần chết, cũng không hết tội."

 

Lời này nghe như là ta đang thỉnh tội.

 

Nhưng một tên thích khách dám mưu sát Hoàng Đế, hung ác g.i.ế.c những người đi theo, lại tha cho Thẩm Dung yếu đuối, thậm chí còn né tránh không tiếp tục động thủ.

 

Đây là một chuyện cực kỳ không phù hợp.

 

Vì vậy sau khi Đại trưởng công chúa đến, trực tiếp nói với Chu Thừa Huyền: "Bệ hạ, chuyện lần này phải tra rõ, vô luận liên lụy đến người nào, mưu hại đương kim thiên tử, tuyệt đối không thể tha thứ!"

 

Loading...