Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trùng sinh ngày ta ném tú cầu bị Quý phi ép gả tên ăn mày - Chương 1+2

Cập nhật lúc: 2024-08-12 19:17:00
Lượt xem: 929

Chương 1

 

Trí nhớ cuối cùng ở kiếp trước của ta là…

 

Sau khi Trương Đại uống say, ở trên giường ôm hoa khôi lầu xanh, còn nói muốn ta cùng hầu hạ hắn.

 

Ta không chịu sỉ nhục này, giơ tay tát hắn.

 

Trương Đại phẫn nộ, đẩy ta xuống dưới, thấy ta chảy m/á/u, hắn không gọi đại phu, còn từng quyền nện trên người ta.

 

“Ngươi cho rằng mình là cái thá gì? Bệ hạ tứ hôn, quý phi làm mai, cho dù ngươi là tiểu thư nhà quan, đời này cũng chỉ có thể gả cho tên ăn mày này, làm nữ nhân của Trương Đại này! Không nghe lời, lão tử đánh c.h.ế.t ngươi…”

 

Khuôn mặt hắn dữ tợn, hành hạ ta, phát tiết sự bất mãn của hắn.

 

Trước khi chết, ta căm phẫn dùng sức lực cuối cùng, giật cây trâm trên búi tóc, đ.â.m mạnh vào cổ hắn.

 

Nếu như phải ch/ế/t, vậy thì cùng c.h.ế.t đi!

Nhưng ta còn tiếc nuối ___

 

Vẫn còn hai tên đầu sỏ hại ta, mong ông trời có mắt, ta muốn cùng bọn hắn xuống địa ngục!

 

Chương 2

 

Mở mắt lần nữa, ta trở lại ngày ném tú cầu chọn rể.

 

Phụ thân đưa cho ta cẩm tú cầu.

 

Giống như kiếp trước, khóe mắt phụ thân ngấn lệ, ấm áp nói: “A Uyển, mong con chọn được lương duyên tốt, cuộc sống bình an.”

 

Gặp lại phụ thân, ta thấy trong lòng hoảng hốt.

 

Phụ thân đã già, mái tóc hoa râm, người chỉ là một quan viên nhỏ dưới chân thiên tử, nhưng lại dành tất cả yêu thương cho ta, không để ta chịu chút đau khổ nào.

 

Cho dù chọn phu quân cho ta, cũng theo phong tục của mẫu thân, dựng lầu, ném tú cầu chọn rể.

 

Chỉ vì năm đó mẫu thân ném tú cầu chọn phụ thân. Hai người hòa thuận yêu thương hơn nửa đời người. Dù mẫu thân qua đời sớm, phụ thân cũng không tái giá nạp thiếp, chỉ yêu thương nuôi dưỡng ta lớn.

 

Người sợ tú cầu rơi vào tay người không tốt. Dành nửa năm điều tra tỉ mỉ, mới đưa số thiệp mời ít ỏi cho những thanh niên tài hoa dung mạo hơn người. Như vậy cho dù tú cầu rơi vào tay ai, ta đều hạnh phúc bình an cả đời.

 

Nhưng số phận trêu người…

 

Tạm dừng suy nghĩ, ánh mắt ta nhìn qua những người phía dưới đài, cuối cùng rơi vào Thẩm Dung, đang đứng không xa xem náo nhiệt.

 

Vị quý phi nương nương được sủng ái đứng đầu hậu cung.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trung-sinh-ngay-ta-nem-tu-cau-bi-quy-phi-ep-ga-ten-an-may/chuong-12.html.]

Tất cả mọi người đều nói ả ta hồn nhiên, dũng cảm, mặc dù thân phận cao quý, nhưng lại bênh vực kẻ yếu thân phận hèn mọn.

 

Ta nhìn chằm chằm, ả ta cũng ngước mắt nhìn ta, trong ánh mắt ẩn chứa thích thú.

 

Đối mắt nhìn nhau, ả ta bỗng nhiên gọi ám vệ, nói vài lời, hắn ta liền đi.

 

Đưa mắt nhìn ám vệ rời đi, Thẩm Dung chậm rãi ngẩng đầu, nhìn ta cười tươi.

 

Ở kiếp trước, ta cũng không biết ý nghĩa nụ cười này. Khi đó giờ lành đến, dựa theo quy định, ta ném tú cầu trong tay ra ngoài. Tú cầu chưa rơi xuống, lại giống như diều đứt dây, trên không trung lung lay, đột nhiên đổi hướng, rơi thẳng vào tên ăn mày trong góc.

 

Tên ăn mày không có thiệp mời, cha ta đương nhiên không nhận hắn làm con rể. Vì ngay từ đầu cha ta đã nói: Chỉ những ai có thiệp mời, mới có thể bắt tú cầu.

 

Nhưng Thẩm Dung lại xuất hiện, ả ta công khai thân phận quý phi, còn người thanh niên đứng bên cạnh ả ta, dù chưa từng lên tiếng nhưng ai cũng biết hắn là Hoàng Đế, xôn xao quỳ lạy.

 

Thẩm Dung ở trước mặt Hoàng Đế, khép tội khi quân, dồn ép ta nhận hôn ước này.

 

Ả ta còn nói: “Dân chúng trong thiên hạ đều là con dân của thiên tử, Diệp tiểu thư nếu đã chọn ném tú cầu chọn rể, cho dù tú cầu rơi vào tay ai, đều là số mệnh. Chẳng lẽ tiểu thư nhà quan, xem thường tên ăn mày, cảm thấy mất mặt sao? ”

 

Dứt lời, ả ta nhìn Hoàng Đế nhõng nhẽo: “Bệ hạ, người nói xem hai người họ, có xứng đôi không?”

 

Hoàng Đế gật đầu, cho dù chưa nói, nhưng coi như chấp nhận lời nói của ả ta.

 

Cứ như vậy, liền thành thiên tử tứ hôn.

 

Một kẻ mấy chục năm làm ăn mày như Trương Đại, cho dù rửa sạch từ đầu đến chân, nhìn cũng tuấn tú. Nhưng bản chất vẫn không thay đổi, ăn chơi lêu lổng, là một kẻ vô dụng.

 

Một khi có trong tay vinh hoa phú quý, đắc chí đến quên mình vốn là ai. Hàng đêm vui chơi ở kỹ viện. Dựa vào Hoàng Đế tứ hôn, ở đại thọ 60 tuổi của cha ta, mang theo hoa khôi kỹ viện đến uống rượu, khiến cha ta tức ch/ế/t.

 

Nhưng cho dù là hành vi đê hèn, Thẩm Dung cũng chỉ mỉm cười nói: “Chắc là nhà họ Diệp đối xử không tốt với con rể, làm cho Trương Đại uất ức trong lòng, nên mới làm chuyện như vậy. ”

 

Quý phi mở miệng, Trương Đại được thả ra khỏi ngục, lại mập thêm ba cân. Đến khi ta c.h.ế.t trong tay hắn.

 

Trương Đại mới nói cho ta biết: “Lúc trước ngươi ném tú cầu chọn rể, quý phi chưa bao giờ thấy qua. Nên phái người ném ta vào, lại cho ám vệ giúp ta bắt tú cầu. Chỉ vì muốn xem phản ứng của ngươi. Cho nên, dù ta đối với ngươi làm cái gì, quý phi đều sẽ giúp ta…”

 

Nguyên nhân chỉ là Thẩm Dung chưa bao giờ thấy qua ném tú cầu chọn rể.

 

Cho nên nghĩ ra trò đùa ác ý, nếu là tiểu thư nhà quan chọn phải tên ăn mày, sẽ khóc lóc thắt cổ, hoặc là bị quyền thế chèn ép, kéo dài hơi tàn cả đời?

Ả ta đem cuộc sống của ta làm sân khấu kịch, chỉ muốn tìm niềm vui.

 

Bây giờ đây, ả ta vẫn lựa chọn làm như thế.

 

Trương Đại mơ màng buồn ngủ, bị ném vào trong góc. Nhưng dưới lầu xôn xao, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía ta. Nên không ai phát hiện sự tồn tại của Trương Đại.

 

Loading...