Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 202

Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:41:57
Lượt xem: 46

"Đúng vậy, phân gia, cha nương, đại tỷ, nhị ca, từ này về sau chúng ta có thể tự sống cuộc sống của mình rồi, nương không bao giờ bị nãi nãi mắng nữa, cha và nhị ca cũng không cần vất vả như vậy!"

Thẩm Bích Thấm xoay người mặt đầy ý cười nói với mọi người.

Nếu cha còn muốn tiếp tục con đường làm quan thì nàng nhất định cũng sẽ duy trì, còn về phần nhị ca, chắc hẳn là muốn tiếp tục đi học, Nam Minh vô cùng coi trọng người đọc sách, nên bất kể có làm quan hay không thì ít nhất cũng nên đỗ tú tài trở về, chỉ có như vậy mới có thể tự bảo vệ được bản thân mình.

"Đúng vậy, rốt cuộc chúng ta cũng có thể nghĩ về những ngày tốt đẹp rồi!"

Nghe được lời Thẩm Bích Thẩm nói, thì mọi người liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều gật đầu thật mạnh, trong mắt cũng bị ánh hoàng hôn sắp hạ làm cho sáng lấp lánh rực rỡ.

Tuy rằng bọn họ hiện giờ là hai bàn tay trắng, nhưng trong lòng mọi người lại nhẹ nhàng vui vẻ không nói nên lời, đồng thời đối với cuộc sống sắp tới ngập tràn chờ mong!

"Cha nương, hiện giờ nơi kia tuy là có thể ở, nhưng cũng chưa có bất cứ thứ gì, hiện giờ không có chuyện gì, không bằng chúng ta cùng nhau lên trấn mua đồ đi?" Thẩm Bích Thẩm nói.

"Vậy cũng được."

Nghe Thẩm Bích Thẩm nói như vậy, thì mọi người mới đều nhớ tới, phân gia, hiện giờ bọn họ cũng không có việc gì để làm, đúng là vô cùng rảnh rỗi.

Quanh năm lao lực, hiện giờ được một chút rảnh rỗi, đúng là không thể thích ứng kịp được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-202.html.]

"Hôm nay là Đoan Ngọ, trên trấn có hội chùa, cửa hàng hẳn là sẽ đóng cửa tương đối muộn, chúng ta đi mua đồ là vừa lúc." Thẩm Lâm thị mỉm cười nói.

"Vậy cũng vừa lúc, con đi gọi tam ca ca, hắn cũng chưa biết chuyện chúng ta phân gia, mọi người cứ đi từ từ, con lập tức quay lại."

Thẩm Bích Thấm cùng mọi người nói sau đó lập tức chạy ra sau núi.

"Cha mẹ, chúng ta thật sự phân gia rồi sao?"

Không bao lâu sau, Thẩm Bích Thấm đã cùng Thẩm Kỳ Viễn hổn hển thở chạy trở về, Thẩm Kỳ Viễn hỏi chuyện đầu tiên chính là xác nhận đã phân gia hay chưa.

"Đúng vậy, phân gia, chúng ta đang muốn lên trấn mua thêm đồ, nếu không phải Thấm Nhi nhớ ra đệ thì chúng ta đã vui vẻ quên mất đệ rồi." Thẩm Trí Viễn trêu ghẹo nói.

Nhưng mà Thẩm Trí Viễn nói cũng không sai, trong nhà có tổng cộng bốn người con, đại tỷ thì dễ dàng có thể nhớ, nhị ca là trưởng tử cũng dễ chú ý, Thẩm Bích Thấm nhỏ nhất mà cơ thể lại không tốt, cho nên được để ý nhiều nhất, ngược lại là Thẩm Kỳ Viễn, dễ dàng biến thành người mà mọi người bỏ qua nhất.

"Ta biết ngay là chỉ có Tứ muội muội đối xử tốt với ta nhất mà." Thẩm Kỳ Viễn vươn tay nhỏ nắm lấy tay Thẩm Bích Thấm kiêu ngạo nói.

"Đúng, đúng, đúng, hai người các ngươi là có tình cảm tốt nhất."

Thấy Thẩm Kỳ Viễn có bộ dạng vinh dự đắc ý như vậy thì tất cả mọi người trong nhà không nhịn được mà cười lớn.

Trong thôn nhà có xe bò không ít, trong nhà Thẩm Đại Ngưu cũng có nên cả nhà nàng liền đi đến nhà ông ấy mượn.

Loading...