Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1085

Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:46:56
Lượt xem: 33

Kế Châu.

Từ sau khi biết rõ kế hoạch của Diêm Tùng, Mộ Dung Húc đã gia tăng tốc độ hoàn thành các kiến thiết.

"Xây dựng pháo đài thế nào rồi?" Trong doanh trướng, Mộ Dung Húc vừa đọc tình báo mới lấy được vừa hỏi Long Nhất.

"Dựa theo yêu cầu của tướng quân phải xây dựng tổng cộng một ngàn hai trăm pháo đài, hôm nay vừa hoàn thành." Long Nhất đứng một bên, cung kính nói.

"À, tốc độ không tệ! Đi thôi! Đi xem thử thế nào." Nghe vậy Mộ Dung Húc ngẩng đầu mỉm cười, hắn đặt thư trong tay mình xuống, đứng lên đi ra ngoài.

"Chủ tử muốn tự mình đi xem thử sao?" Nghe thấy Mộ Dung Húc nói, tất cả mọi người đều vui vẻ đi theo hắn.

Mấy người họ vừa đến biên cảnh, đập vào mắt là từng lô cốt cao năm trượng, mỗi một lô cốt đều được chia thành ba phần, đứng sừng sững dọc hai ngàn dặm biên cảnh, cực kỳ hùng vĩ.

"Chủ tử, những lô cốt này dùng để làm gì ạ?" Long Thập Nhị rất tò mò hỏi.

"Đương nhiên dùng để ngăn cản kẻ địch rồi, bên trong mỗi lô cốt kia có thể đóng đến một trăm binh lính, chờ cho binh khí, khải giáp, lương khô được chuẩn bị đầy đủ là hoàn mỹ rồi!"

Mộ Dung Húc dẫn theo mọi người đi vào một lô cốt, vừa kiểm tra kết cấu bên trong vừa giải thích nói: "Có những lô cốt này rồi, nếu quân địch công kích bằng đội hình nhỏ thì binh lính trong này đã có thể ngăn chặn chúng ở ngay bên ngoài biên giới. Nếu kẻ địch công kích bằng đội hình lớn, cũng có thể chống cự được một thời gian."

"Thì ra là vậy! Cái này quả thực quá thần kỳ!"

Nghe Mộ Dung Húc giải thích xong, mọi người đi theo đều tán thưởng một trận:

"Tướng quân, những lô cốt này nhìn cực kỳ dọa người, chưa cần biết đến sự lợi hại của nó, những tên Thát Tử kia chỉ nhìn thấy thế này cũng phải kiêng kỵ phần nào."

"Ừm, không sai, uy h.i.ế.p mới là mục đích chủ yếu nhất."

Mộ Dung Húc gật đầu tán thành: "Mục đích xây dựng những lô cốt này không phải chỉ sử dụng trong lúc nhất thời mà còn vì suy tính cho quá trình ngăn địch lâu dài sau này."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1085.html.]

"Đúng rồi chủ tử, hôm nay chiến xa doanh bên kia cũng đã truyền tin đến nói đã hoàn thành công việc, ngài có muốn đến đó nhìn thử không?"

Mấy người họ nhìn một vòng quanh biên cảnh, mong chờ Mộ Dung Húc gật đầu đồng ý. .

"Ồ, vậy thì rất đúng lúc! Rất tốt!"

Nghe vậy Mộ Dung Húc vui vẻ vỗ vai Long Nhất: "Chiến xa doanh cũng đã hoàn thành, lần này cho dù Diêm Tùng và Đóa Nhan Bộ có âm mưu thế nào, chúng ta cũng không cần lo lắng nữa."

"Chủ tử đặt hy vọng với chiến xa doanh cao như vậy, xem ra thứ này rất lợi hại, vậy chúng ta đi xem thử thế nào!"

Nghe vậy Long Thập Nhị lập tức trông mong nói.

"Được! Đi thôi!" Mộ Dung Húc gật đầu, lập tức dẫn đầu đến chiến xa doanh.

"Đây chính là chiến xa mà chủ tử đã nói sao? Thật sự quá lợi hại!"

Đến chiến xa doanh, mọi người nhìn thấy từng hàng chiến xa xếp song song với nhau, cảnh tượng vô cùng chấn động.

Chiến xa này nhìn giống như xe ngựa của dân gian vậy, chỉ khác nhau ở chỗ thùng xe của xe ngựa được làm bằng ván hộp nhưng chiến xa thì có tám tấm bình phong gập vào nhau, tổng chiều dài là mười lăm thước.

"Thẩm Điền tham kiến tướng quân." Thấy Mộ Dung Húc đến, Thẩm Điền lập tức bước đến, cung kính hành lễ.

"Thẩm Điền, thúc và ta vốn là đồng hương, cũng không cần khách khí!" Mộ Dung Húc lễ độ nâng ông ấy đứng lên nói.

Không sai! Thẩm Điền này chính là Thẩm Điền ở thôn Thẩm Gia.

Trước đây, khi đến kinh thành, Thẩm Bích Thẩm đã suy nghĩ rất kỹ, vì nàng muốn hỗ trợ cho Mộ Dung Húc nên mới kéo tất cả thợ có tay nghề khéo léo và là tâm phúc ở phủ Chương Châu đến đây, đưa đến bên cạnh Mộ Dung Húc.

Dù sao thì tình hình ở Kế Châu và chống giặc Oa ở phương nam vẫn khác nhau.

Giặc Oa ở phương nam thường di chuyển không ổn định, bọn chúng thường bôn ba khắp nơi. Mà ở phương bắc rất chú trọng phòng thủ, khá yên ổn nên muốn làm gì cũng dễ dàng hơn, vì vậy Thẩm Bích Thẩm mới giao việc chế tạo vũ khí vào tay Mộ Dung Húc.

Loading...