Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 5 - Chương 2.1: Hôm nay hơi kỳ lạ

Cập nhật lúc: 2024-07-04 19:49:50
Lượt xem: 563

Khi ta đi trên đường, nghe được rất nhiều lời bàn tán về Lưu Ngọc và Vãn Nhĩ Nhĩ, ngay cả Ngọc Dĩ chân nhân cũng đóng cửa không ra ngoài, tránh ánh mắt các đệ tử.

Gần đây công việc bận rộn, ta hơi lơ là việc tu luyện.

Tranh thủ lúc này, ta tới phòng chữ Thiên trong luyện võ đường để chính thức tu luyện quyển 2 của Ngọc Long tâm quyết.

Cảnh tượng trước mặt không còn là sóng biển vạn trượng như lần trước nữa mà là sương đen mờ mịt.

Gió trong phòng chữ Thiên đều do tiêu hao linh thạch để huyễn ảo ra, không có sát thương vật lý nhưng cảm giác đau đớn khi bị sương đen kia ăn mòn lại vô cùng chân thực.

Sương mù trong phòng chữ Thiên ăn mòn da thịt ta, ta lập tức dùng vảy cá bằng băng để bao trùm lên phần da thịt nóng rát.

Sách ngọc lật từng tờ, nhanh đến mức ta không kịp nhìn.

Luyện đến Ngọc Long tâm quyết quyển thứ hai, không chỉ có thể tập nhiều kiếm quyết hơn, mà có vài thuật pháp bí truyền cũng xuất hiện, chỉ là ta phải tập luyện hàng ngày và thực chiến mới có thể nắm giữ được.

Ta nắm chặt Ngọc Long kiếm, bắt đầu luyện theo chiêu thức, sương mù bị đánh tan rất nhiều.

Lúc đó, khi phải chọn một món linh khí làm vũ khí, dì đã từng cho ta rất nhiều lựa chọn, sáo ngọc xinh đẹp, thần khí Thất Huyền Cầm, nhưng cuối cùng ta vẫn chọn Ngọc Long kiếm mà mẫu thân để lại.

Ta nhắm mắt cảm nhận linh lực trong cơ thể, gân mạch của ta đã phát triển đến mức đáng sợ, linh lực vận chuyển trong đó có vẻ hơi ít ỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-5-chuong-2-1-hom-nay-hoi-ky-la.html.]

Đến khi ta mồ hôi đầm đìa, cánh tay đau nhức, buông kiếm xuống, đi ra khỏi phòng chữ Thiên, ta phát hiện ra đệ tử bên ngoài ít hơn ngày thường rất nhiều, có tiếng chuông truyền từ chính điện tới, tất cả mọi người vội vàng chạy về hướng đó.

Đây là tiếng chuông triệu tập các đệ tử ở Phù Lăng Tông, bình thường sẽ không vang lên.

Ta cũng nhanh chóng đi về chính điện.

Ta tới hơi trễ, ngay cả những trưởng lão đã lâu không ra ngoài cũng ngồi đầy đủ, đệ tử phía dưới đứng ngay ngắn theo thứ tự nội môn, ngoại môn.

Chủ điện của Phù Lăng Tông vốn trống trải, bây giờ lại chật ních người.

Bởi vì ta và Tống Lai đều là đệ tử thân truyền của chưởng môn, đương nhiên vị trí sẽ ở phía trước.

Tống Lai tinh mắt, nhìn thấy ta từ xa, vẫy vẫy tay với ta.

Ta chạy tới đó, trong điện không ai nói chuyện, Tống Lai cúi đầu thì thầm: “Hôm nay hơi kỳ lạ.”

Bầu không khí xung quanh quá mức yên tĩnh, khiến cho thần kinh người ta căng thẳng.

Ngọc Dĩ chân nhân cũng ở đó, thay sư phụ ta chủ trì, ánh mắt sắc bén của ông ta rơi vào tất cả những đệ tử đến muộn, bao gồm cả ta.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...