Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 2 - Chương 1.3: Hắn ta rất ngốc, nhưng đến chết vẫn không chịu khuất phục

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:09:39
Lượt xem: 738

Người có sương đen che mặt kia đang bóp lấy cổ hắn ta, trào phúng nói: “Chỉ là phế vật Trúc Cơ mà thôi, sư môn coi thường ngươi, cha ngươi chưa bao giờ đặt ngươi trong lòng, ngươi cố chấp như vậy làm gì, chẳng bằng nghe lời ta…”

Gân xanh trên cổ Ân Chu nổi lên, hắn ta nghiến răng nói: “Ngươi đừng mơ!”

Thường ngày, hắn ta lấn yếu sợ mạnh, không ngờ trước khi c.h.ế.t lại cứng đầu như vậy.

Ta trơ mắt nhìn hắn dần mất đi sức sống, trước khi chết, Ân Chu hấp hối hét lên một câu: “Là ngươi!”

Lý Ngư Mộng là bí truyền của tộc ta, dùng m.á.u tươi làm chất dẫn, phục chế lại huyễn cảnh, m.á.u vẫn còn đang nhỏ xuống, ta có thể cảm nhận được bản thân đang dần suy yếu, mà khi Ân Chu hét lên, Lý Ngư Mộng cũng sụp đổ.

Ta bị phản phệ, hai mắt tối sầm, phun ra một ngụm m.á.u tươi, bị người bên cạnh đỡ lấy tay mới không ngã xuống.

Ta lau đi m.á.u bên khóe môi, khẽ nói: “Ân Chu đạt đến Trúc Cơ không phải nhờ tu luyện tà thuật, cũng không phải do ăn đan dược, thật sự là do hắn ta cố gắng tu luyện mà thành. Ngọc Dĩ chân nhân, hôm đó, khi Mã sư huynh và Vãn sư muội tỷ thí ở Đăng Vân Đài, hắn ta muốn xin sự giúp đỡ của ngươi, nhưng ngươi lại không để ý tới hắn ta. Từ trước tới giờ, hắn ta luôn rất tự đại, muốn một mình bắt được ma tu kia, không ngờ lại mất mạng, hắn ta nghĩ có thừng trói ma trong tay là có thể nắm được thắng lợi. Hắn ta rất ngốc, nhưng đến c.h.ế.t vẫn không chịu khuất phục.”

Ngọc Dĩ chân nhân vừa rời khỏi huyễn cảnh, hai mắt đỏ bừng, ông ta muốn cứu đứa con trai vô dụng kia, nhưng thi triển mọi thuật pháp cũng không đụng được tới bọn họ, bởi vì đây chỉ là một huyễn cảnh được phục chế lại mà thôi.

Ông ta im lặng hồi lâu rồi ngẩng đầu lên: “Huyễn cảnh này là do ngươi tạo ra, có phải thật hay không còn phải bàn bạc thêm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-2-chuong-1-3-han-ta-rat-ngoc-nhung-den-chet-van-khong-chiu-khuat-phuc.html.]

Đội tuần vệ bỗng bước vào, trên tay cầm vật chứng, món đầu tiên là hoa Ngân Ti, nhìn rất giống hoa Ngân Châu, nếu để lẫn vào nhau thì rất khó phân biệt, nhưng hoa Ngân Ti chỉ mọc ở ma giới, dùng để hạ cổ, mê hoặc người ta. Một thứ nhỏ bé đến vậy, không biết sao bọn họ tìm ra được.

Món thứ hai là cỏ Long Xuyên, cỏ này rất dễ hỏng, lại không chịu nổi tạp chất, phiến lá hơi đen lại, đến gần có thể nhận thấy ma khí mờ nhạt.

Hai thứ này rất nhỏ bé, lại là bằng chứng tốt nhất cho huyễn cảnh ta vừa phục chế.

Bận rộn hết cả đêm, cuối cùng ta cũng được trả lại trong sạch.

Ta quay đầu, Tạ Như Tịch đứng ở cửa ra vào, ánh sáng chiếu qua mặt hắn, khiến gương mặt lạnh băng kia cũng trở nên dịu dàng.

Ta ngồi dậy, đau đớn nôn ra một ngụm máu.

Lý Ngư Mộng rất tốn linh lực, ta lại bị huyễn cảnh phản phệ, mất m.á.u quá nhiều, e là còn thương nặng hơn trận đánh trên Đăng Vân Đài kia.

Ta ngã xuống, được Hạ Từ Thanh đỡ lấy, sau đó rất nhiều người xúm lại, gọi ta một tiếng Triều Châu sư tỷ.

Ta cứ thế hôn mê bất tỉnh.

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...