Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Hồi 1 - Chương 4.1: Hữu danh vô thực

Cập nhật lúc: 2024-07-03 12:30:21
Lượt xem: 418

Rời khỏi bí cảnh Vấn Tâm, ta khẽ nhúc nhích, khiến vết thương trên người căng ra.

Sau khi xem xét kỹ, ta phát hiện cả người đau nhức, khi ta đang tìm thuốc giảm đau trong Nạp Linh giới chỉ, không cẩn thận lại lấy một con Ngọc Chỉ Điệp ra ngoài.

Không biết là thứ đồ này ta cất vào lúc nào, tuy nó không có khả năng tấn công, nhưng lại truy lùng dấu vết rất hiệu quả.

Ta khẽ thổi một cái, Ngọc Chỉ Điệp ở trong lòng bàn tay khẽ động, nhẹ nhàng bay về phía trước.

Ta chậm rãi đi theo sau, vì thương nặng mới khỏi, động tác cũng chậm chạp hơn một chút.

Bí cảnh ở sâu trong Phù Lăng Tông, ít người có thể đi vào, Ngọc Chỉ Điệp càng bay ra ngoài thì người có thể gặp trên đường cũng nhiều lên.

Ngày thường, ta vẫn đi qua đi lại trong Phù Lăng Tông, mặc dù ta nhập môn khá muộn, nhưng vì tư chất xuất chúng, hầu hết các đệ tử đều gọi ta một tiếng sư tỷ.

Bây giờ ánh mắt bọn họ nhìn ta cũng đã thay đổi, một đệ tử đang vui vẻ nói chuyện, vừa nhìn thấy ta thì bỗng im bặt, ánh mắt rơi vào người ta, trong đó ẩn chứa tiếc hận, ẩn chứa thương hại…

Có tiếng xì xào bàn tán vang lên, ta liền nghe lắt nhắt được mấy từ, “hữu danh vô thực”, “Kim Đan giả”, “tu vi có được nhờ ăn đan dược”...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-thoi-nien-thieu-cua-kiem-tien/hoi-1-chuong-4-1-huu-danh-vo-thuc.html.]

Những từ ngữ thế này kiếp trước ta đã nghe quá nhiều, cũng vì những lời đó mà ta nghi ngờ bản thân, nghĩ mình quá tự đề cao năng lực…

Có một sư muội trông khá quen mặt lúng túng gọi tên ta, quan tâm hỏi: “Triều Châu sư tỷ, thương thế của tỷ tốt hơn chưa?”

Từ lúc ta bị Vãn Nhĩ Nhĩ đá xuống khỏi Đăng Vân Đài cũng đã hơn nửa tháng, trong khoảng thời gian này, ta nằm trong phòng dưỡng bệnh, không hề ra ngoài, cũng may thể chất của ta khác biệt, cộng thêm sự chăm sóc của sư phụ nên cũng khôi phục khá nhanh.

Ta cong mắt cười: “Sắp khỏi hẳn rồi, hôm nay có thể đi ra ngoài. Không thể chậm trễ việc tu luyện được.”

Thấy dáng vẻ của ta thản nhiên như vậy, muội ấy cũng yên lòng: “Không hổ là Triều Châu sư tỷ.”

Ngọc Chỉ Điệp chờ ta hồi lâu mới chậm rãi bay về phía trước, ta điều khiển Ngọc Chỉ Điệp, định đi tiếp thì sư muội kia bỗng nhíu mày, do dự nói với ta: “Sư tỷ, đừng đi về phía trước thì hơn.”

Muội ấy cắn răng nói: “Vãn Nhĩ Nhĩ mới tới kia sống ở nơi đó…”

Ta giãn lông mày ra, khẽ cười: “Đừng lo, muội tên là gì?”

Muội ấy mở to hai mắt, mặt ửng hồng, kinh ngạc đáp lời: “Muội tên Ngọc Như, là môn hạ ở Tam Phong của Tam trưởng lão.”

 

Bình luận

64 bình luận

  • tr ơi cảm ơn Cátt và Huahua đã donate sốp nha ❤️❤️❤️❤️❤️❤️ yêu hai bồ nhìu nhìu

    Yêu Phi Họa Quốc 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện có nhiều chi tiết ấm áp mà cũng đau lòng quá, cảm ưn sốp đã dịch 1 bộ hấp dẫn thế này 🫶 công đức vô lượng

    Cátt 4 tuần trước · Trả lời

  • "Cả đời Tạ Như Tịch chưa từng được ai bảo vệ." Tác giả tàn nhẫn quá mà, biết đoạn này đau lòng cỡ nào không 🥺🥺

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Ghét Tiên Minh thật chứ, bóc lột sức lao động nó vừa, ỷ thằng nhỏ mạnh rồi tưởng chuyện gì nó cũng làm được hết hả, dù nó có chết các người cũng chẳng đi nhặt xác đâu đúng không?

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Đúng rồi, không thích thì phải nói, nếu không người ta sẽ hiểu lầm, thích thì cũng phải nói, nếu không nói thì cô ấy sẽ không biết đâu

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Cái cô ngốc này, không đến vì cô thì đến vì ai, ảnh đã là kiểu người hay hành động hơn hay nói rồi mà chị còn vô tư nữa thì chừng nào mới hiểu được tâm tư của ảnh đây

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Tới Hồi 7 tui mới bắt đầu có cảm tình với Tạ Như Tịch hơn, ảnh đi theo người ta nè chứ đâu, biết người ta thích cái gì, khoảnh khắc tay áo chạm nhau anh ấy đã đưa cho Triều Châu chiếc kẹp mà cô ấy thích, tui bị mê mấy chi tiết nhỏ như này, thấy soft điên~

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • Làm gì có sau đó, Tiểu Triều Châu nói như vậy chính là muốn cắt đứt

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • A Tố là Tạ Như Tịch phải không? Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác vậy

    A Toản 1 tháng trước · Trả lời

  • truyện hay, diễn biến hơi nhanh

    chie 1 tháng trước · Trả lời

Loading...