Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Của Ký Ức - 01.

Cập nhật lúc: 2024-09-24 12:06:59
Lượt xem: 18

Hải Đăng ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, mắt dõi theo dòng người tấp nập dưới con phố mà trong lòng như đang lạc lối. Ánh hoàng hôn nhạt nhòa chiếu qua tấm kính, những tia nắng cuối ngày phản chiếu lên khuôn mặt trẻ trung nhưng đượm buồn của cậu. Mỗi buổi chiều như thế này, Hải Đăng đều cảm thấy một khoảng trống vô hình trong lòng mình. Ký ức về mẹ, người phụ nữ duy nhất cậu luôn khao khát nhớ đến, nhưng lại chẳng thể nào tìm lại được trong trí nhớ đã rệu rã của mình.

 

Mẹ mất từ khi cậu còn rất nhỏ, trong một tai nạn mà mọi người bảo là "đột ngột và đau thương". Nhưng Hải Đăng không thể nhớ rõ khuôn mặt của bà, những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau hay thậm chí là giọng nói ấm áp mỗi khi bà ôm cậu vào lòng. Tất cả đều trở nên mơ hồ, chỉ còn lại những bóng hình thoáng qua như một giấc mơ đã phai màu theo năm tháng.

 

Cuộc sống của Hải Đăng cứ thế trôi qua, trong sự lãng quên. Mỗi ngày, cậu tỉnh dậy, đến trường, đi làm thêm, rồi lại trở về căn phòng nhỏ bé này, với trái tim dần bị xói mòn bởi những khoảng trống trong ký ức. Cho đến khi cậu nghe về "Trò Chơi Của Ký Ức" – một dịch vụ mới của MemoryTech.

 

"Cậu có muốn nhớ lại những gì đã quên không?" - giọng của Minh Tuấn, người bạn thân nhất của Hải Đăng, vang lên từ phía sau lưng. Anh đặt lên bàn một tờ rơi quảng cáo sáng loáng, in hình một bộ não được bao bọc bởi những dây nối kỹ thuật số.

 

Hải Đăng liếc qua, cảm giác như có thứ gì đó vừa chạm vào phần sâu thẳm trong tâm trí mình. "Trò Chơi Của Ký Ức?" cậu lặp lại, ánh mắt tò mò xen lẫn sự hoài nghi.

 

Minh Tuấn gật đầu, đôi mắt lấp lánh vẻ phấn khích. "Phải, một dự án mới của MemoryTech. Người tham gia sẽ được đưa vào một thế giới ảo, nơi họ có thể khôi phục lại những ký ức đã mất, thậm chí có thể sửa chữa chúng."

 

Hải Đăng khẽ cau mày. "Sửa chữa? Ký ức đâu phải thứ để thay đổi."

 

"Có lẽ không phải tất cả đều muốn sống với ký ức đen tối," Minh Tuấn trả lời nhẹ nhàng. "Có những người muốn quên đi những nỗi đau, và có những người như cậu... chỉ muốn nhớ lại những kỷ niệm tốt đẹp."

 

Câu nói ấy đánh thẳng vào tâm hồn Hải Đăng. Cậu không muốn sửa chữa bất kỳ điều gì. Cậu chỉ muốn nhớ lại những gì đã từng là một phần của mình, phần mà cậu cảm thấy như đã bị cướp đi từ lúc mẹ mất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-choi-cua-ky-uc/01.html.]

Đêm hôm đó, Hải Đăng trằn trọc trong giấc ngủ, những câu hỏi về ký ức cứ lẩn quẩn trong đầu. Cậu có nên tham gia vào trò chơi này không? Liệu cậu có thực sự tìm lại được những ký ức đã mất, hay sẽ chỉ đắm chìm trong một thế giới ảo không thực? Sự mập mờ về khả năng này khiến cậu vừa hứng thú, vừa sợ hãi.

 

Nhưng rồi, hình ảnh mẹ cậu lại hiện lên – nhạt nhòa và xa xôi. Đó là thứ duy nhất thúc đẩy cậu. Dù chỉ là một tia hy vọng mong manh, cậu cũng muốn thử.

 

Sáng hôm sau, Hải Đăng bước vào trụ sở của MemoryTech. Tòa nhà hiện đại, với những dãy đèn neon sáng loáng, khiến cậu có cảm giác như đang bước vào một thế giới khác, xa rời hoàn toàn thực tại. Đón tiếp cậu là một cô gái với nụ cười nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng như đã nhìn thấu rất nhiều con người bước vào đây với những mong muốn tương tự.

 

"Cậu muốn tham gia vào Trò Chơi Của Ký Ức?" cô hỏi, chất giọng đều đều.

 

Hải Đăng gật đầu, không chút do dự. "Phải. Tôi muốn nhớ lại những ký ức đã mất."

 

Cô gái nhìn cậu một lúc trước khi nói tiếp: "Một khi đã tham gia, cậu sẽ không thể quay lại trạng thái ban đầu. Những thay đổi trong ký ức sẽ trở thành hiện thực trong tâm trí của cậu. Cậu có chắc chắn không?"

 

Cậu dừng lại một khoảnh khắc. Nhưng rồi, sự khao khát tìm lại mẹ áp đảo mọi suy nghĩ khác. "Tôi chắc chắn."

 

"Vậy thì, chào mừng cậu đến với Trò Chơi Của Ký Ức."

 

Hải Đăng được dẫn vào một phòng chờ, nơi cậu sẽ chuẩn bị để bước vào thế giới ký ức của mình. Từ đây, cậu không hề biết rằng những ký ức mà cậu đang tìm kiếm không chỉ là một cuốn phim được chiếu lại, mà còn là một mê cung với vô vàn ngã rẽ. Mỗi ngã rẽ lại đưa cậu đến gần hơn với sự thật, nhưng cũng có thể khiến cậu lạc lối mãi mãi.

 

Loading...