Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trao Cách Yêu - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-24 08:40:51
Lượt xem: 578

“Thời Việt, ly rượu này, đến lượt ngươi rồi.”

Hương rượu trong chén mê hoặc lòng người, nhưng ta biết rõ, ly rượu này cũng đủ để đoạt mạng.

Ta xuyên không vào câu chuyện này đã gần mười năm, dùng loại độc rượu này để loại bỏ từng kẻ cản trở con đường quyền lực của hắn.

Không ngờ, hôm nay thiên hạ đã yên ổn, chén rượu này lại rơi vào tay ta.

Ta nhìn vị hoàng đế mà ta đã phò trợ nhiều năm, đã không còn chút yếu đuối khi mới đăng cơ, ánh mắt sắc bén đủ để người khác không dám ngẩng đầu.

Hắn quả thực như trong sách đã viết, nhiều năm sau sẽ kiêu ngạo nhìn khắp thiên hạ.

“Thần tạ ơn bệ hạ.”

Khi nhận lấy chén rượu, ta không chần chừ quá nhiều.

Đợi suốt mười năm, đến hôm nay, cái gọi là hệ thống đó mới báo tin cho ta.

“Ngươi uống ly rượu độc này, sau khi chết, sẽ được về nhà.”

Ta uống cạn ly rượu, ý thức dần trở nên mơ hồ.

Bên tai vang lên tiếng nói ngắt quãng của nam nhân, không rõ là nói cho ai nghe.

“Thời Việt... ngươi họ Thôi, đây là cách tốt nhất mới có thể khiến ngươi...”

Tiếng nói của hắn cũng dần tan biến.

Ta chỉ cảm thấy cảm giác trong cơ thể đang dần khôi phục.

Khi mở mắt, ta nhìn thấy thế giới trước mặt, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Là những gian khổ trải qua, là sự chờ đợi lâu dài, có lẽ... còn có cả chút lạnh lẽo của lòng.

Tâm của hoàng đế là lạnh lẽo như băng, khi ta tạo ra nhân vật này, thiết lập nhân vật đã là như vậy.

Chỉ là, mười năm bên nhau, làm sao có thể không có chút tình cảm nào.

Mười năm trong sách, nhưng ở thế giới thực, cũng chỉ là vài tháng.

Nhưng so với nỗi đau bị Tống Nhược An g.i.ế.c chết, ta lại vui mừng hơn khi được trở về thế giới thực.

Khi đang cầm điện thoại, định bấm xem mười anh đẹp trai để giải tỏa nỗi u uất trong lòng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, làm gián đoạn sự phóng túng của ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/trao-cach-yeu/chuong-1.html.]

“Đinh đinh đinh ——”

“A lô.”

“Cục cưng, truyện của cậu kết thúc như này sao?”

Vừa ngồi xuống bàn máy tính, ta thấy truyện dài trước mặt đã được đánh dấu hoàn thành từ lúc nào.

Những gì đã qua, chính là mười năm ta ở trong sách.

Dưới các đánh giá khác nhau, ta lại không muốn bận tâm đến kết thúc của truyện này nữa.

“Ừ.” Ta nhẹ nhàng đáp, nhưng ngay sau đó, mắt không ngừng mở to.

Bên tai vang lên tiếng hệ thống, ta bắt đầu run rẩy không ngừng.

“Cục cưng? Cậu đùa tớ sao? Sao tớ lại thấy cậu đã thay đổi thành chưa hoàn thành nữa rồi?”

Cuốn sách vốn đã hoàn thành, mở ra quyển thứ hai.

...

“Ngươi có ý gì? Ngươi đã nói rằng chỉ cần ta theo giúp hắn ổn định thiên hạ!”

Ta không kìm được lớn tiếng tranh cãi với hệ thống trong đầu, nhưng giọng nói lạnh lùng từ trước đến nay lại mang theo một chút bất đắc dĩ.

“Ngươi nhìn xem.”

Hình ảnh sau khi ta rời đi dần hiện ra trước mắt.

“Thân...thể của ta...”

Cảnh tượng trước mắt khiến ta khó lòng tin nổi, thân thể vốn dĩ đã nên phân hủy lại được đặt trên giường băng giá, ngoài sắc mặt tái nhợt, hầu như không có gì khác biệt so với người còn sống.

Chỉ có điều, dưới giường băng là m.á.u chảy thành sông.

Vài vị thái y quen mặt đều nằm trong vũng m.á.u ấy.

Vị hoàng đế anh minh luôn giữ lễ, ánh mắt u ám, dường như đang tìm kiếm điều gì.

Tớ Cuối Đầu Trước Bát Cơm, nhớ fl cho tớ nhaaa

Mà tay của hắn thì không rời ta một khắc nào.

“Thân thể này mệnh số đã tận, lần này ngươi quay lại, sẽ mang một thân phận hoàn toàn mới. Ngươi phải khiến hắn trở lại làm một quân chủ anh minh.”

Đây chẳng phải là coi người như trò đùa sao? Ta vừa muốn từ chối, thân thể đã bắt đầu không tự chủ được mà ngã ngửa ra sau.

Hệ thống c.h.ế.t tiệt, chẳng coi ta là người gì cả.

Loading...