Trả giá vì đam mê - Phần 10

Cập nhật lúc: 2024-07-04 16:02:41
Lượt xem: 106

23

“Có muốn sờ sờ đuôi hồ ly không, có lẽ có thể giảm bớt đau một chút.”

Phù Minh nói xong, trên nhiên một đôi tai hồ ly đỏ rực trên đầu, mềm mại lông xù.

Hắn có chút ngượng ngùng, mím môi nghiêng đầu đi không nhìn ta.

Ngoại trừ trong mộng, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy hồ ly màu đỏ.

Nhớ tới cái đuôi hồ ly lông xù trong mộng kia, lòng ta liền ngứa ngáy.

Thật ra là ta lừa hắn, cái ta mơ thấy không phải thỏ, mà là hồ ly, một con hồ ly đỏ rực hình thể thật lớn.

Một hồi lâu ta không đáp lại, hắn cũng thẹn quá hóa giận xoay người muốn rời đi.

“Đau.”

Ta ngẩng đầu, nháy mắt hồ ly ngập nước với hắn, bước chân hắn dừng lại, cắn răng nhận mệnh quay trở lại.

Ánh sáng màu đỏ lóe lên, một con hồ ly đỏ rực to lớn hơn ta vài lần xuất hiện ở trước mắt ta.

Cái đuôi hồ ly ấm áp tràn ngập mùi ánh mặt trời, ta an tâm làm ổ ở trong lòng hồ ly đỏ, vết thương tinh thần bắt đầu chuyển biến tốt đẹp từng chút một.

24

Lúc vết thương của ta lành, trở lại phủ Tướng quân xem kịch đã là bảy ngày sau.

Tiểu hồ ly trắng dù sao cũng chỉ có thân thể của ta, không có trí nhớ của ta, ở chung với Từ Tử An lộ ra dấu vết, Từ Tử An hoài nghi ta bị người ta làm gì đó nên liên tiếp ba ngày ở trong thư phòng điều tra chân tướng.

“Từ Lang, thiếp cho phòng bếp nấu canh gà cho chàng, chàng mở cửa cho thiếp đi vào đi.”

Từ Tử An trốn tránh nàng khắp nơi, nàng chỉ có thể chủ động tới tìm hắn.

“Ta không uống, nàng trở về đi.”

Cách một cánh cửa, Từ Tử An cự tuyệt nàng, nàng không cam lòng, bưng canh gà đẩy cửa mà vào.

“Âm Âm sẽ không vô lễ như ngươi, rốt cuộc ngươi là ai?”

Từ Tử An không vui nhìn chằm chằm Tiểu hồ ly trắng, như muốn tìm kiếm sơ hở của nàng, nhưng thân thể vẫn là thân thể kia, chỉ là hành vi cử chỉ bất đồng, hắn làm sao có thể nhìn ra được?

25

Từ ngày đầu tiên Tiểu hồ ly trắng không kính trà cho lão phu nhân, hắn đã phát hiện có gì đó không đúng.

Dù là quy tắc hay lễ nghĩa Vu Âm Âm đều không có tật xấu, nhưng hiện giờ không như vậy. Nàng không hành lễ cũng không kính trà, không hiểu một chút lễ nghĩa nào cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tra-gia-vi-dam-me/phan-10.html.]

Ngay cả khi vào cung yết kiến Thái hậu, cũng không chịu quỳ xuống, khi bắt mạch cho Thái hậu cũng phạm sai lầm, khiến Thái hậu vô cùng tức giận.

Nếu không vì khuôn mặt có phần giống công chúa Trường Ninh, nàng đã sớm bị Thái hậu giáng tội.

Lần này mặc dù Thái hậu không phạt nàng, nhưng cũng sinh ra bất mãn với nàng, cảm thấy nàng sau khi lên làm phu nhân Thừa tướng liền đắc ý quên hình.

Nàng không phải là khuê nữ của Thái hậu, một người thay thế cũng dám làm càn trước mặt Thái hậu.

Tự xưng mình là công chúa, có thể nói là to gan lớn mật!

Thái hậu bất mãn, nói sau này không cần nàng vào cung điều trị thân thể nữa, nếu không được triệu kiến thì không được vào cung.

Mất đi sủng ái của Thái hậu cũng giống như mất đi chỗ dựa lớn nhất của nàng ở nhân giới, đáng tiếc Tiểu hồ ly trắng vẫn không hiểu.

Nàng thân là công chúa Hồ tộc, vốn khinh thường con người nhỏ yếu, làm gì có chuyện hành lễ, giúp họ chữa bệnh. Thái hậu không cần nàng, nàng mừng rỡ vì không cần phải vào cung chịu sai khiến.

26

“Từ Lang, chàng đang nói bậy bạ cái gì vậy? Thiếp là ai? Thiếp đương nhiên là người chàng yêu nhất.”

Tiểu hồ ly trắng sẽ không ngốc đến mức thừa nhận thân phận của mình, nàng hao tổn tâm cơ hóa thành người chính là vì đường đường chính chính ở bên hắn, không cần lại mượn nhập mộng ảo hóa thành người cùng hắn triền miên.

Nàng không thừa nhận, Từ Tử An cũng không có biện pháp , đành phải nói với nàng một chuyện khác.

“Ta không nhiều lời với ngươi, ta hỏi ngươi, Tiểu Bạch đâu? Nếu chúng ta đã thành thân, ngươi cũng không cần ghen với Tiểu Bạch, đã đến lúc giao nó ra rồi.”

Vài ngày sau tân hôn mật ngọt, Từ Tử An mới nhớ tới Tiểu hồ ly trắng đến, nó chung trong phủ này có ý kiến đối với Tiểu Bạch chỉ 'Ta', hắn không chút nghĩ ngợi liền cảm thấy “Ta” đã giấu Tiểu hồ ly trắng.

“Nó sao?”

Từ Tử An không nói, Tiểu hồ ly trắng thiếu chút nữa đã quên còn có “Ta”, nhân vật rất quan trọng, nàng vội vàng cùng Từ Lang mật ngọt, đã không để ta trong đầu nữa.

Tuy rằng nàng vui vẻ vì Từ Tử An còn nhớ nhung mình, nhưng hiện tại ở trong thân thể nàng chính là ta, nàng không muốn Từ Tử An tiếp xúc với ta.

"Có lẽ là trốn rồi, nếu chàng thích hồ ly thiếp sẽ tìm cho chàng một con có màu lông giống thế, được không?"

Nàng nghĩ rất khá, chỉ cần để cho Thời Thù từ trong Hồ tộc chọn một tiểu hồ ly linh trí chưa khai là có thể trấn an Từ Tử An, chỉ có màu lông là giống, sẽ không sinh ra tâm tư tranh sủng với nàng.

Không ngờ Từ Tử An nghe xong lại nổi giận.

Hắn bất mãn từ đứng lên, nóng giận: "Ngươi có biết Tiểu Bạch đối với ta quan trọng thế nào không?”

"Ta..." Tiểu hồ ly trắng không rõ phản ứng của hắn tại sao lại lớn như vậy, muốn tiến lên kéo hắn làm nũng, giống như lúc trước nàng làm hồ ly lăn lộn trong lòng hắn, nhưng vừa đụng tới ống tay áo của hắn đã bị hắn quăng bay qua một bên.

Từ Tử An tức giận không hề thương hương tiếc ngọc, sau lưng nàng đụng vào giá sách đau đến đứng không dậy nổi, chỉ có thể nhìn hắn không quay đầu lại đi ra thư phòng.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...