Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 682

Cập nhật lúc: 2024-09-03 22:31:55
Lượt xem: 37

Công việc một ngày không hoàn thành, kế toán sẽ không cho cô tan làm. Mấy ngày này Trình Nặc Nặc vội vàng làm việc ở trong đất, mệt đến mức không có thời gian để thực hiện chuyện cô tính toán từ lâu.

Trình Nặc Nặc đặt m.ô.n.g ngồi trên mặt đất đen xì, mái tóc vàng khô chảy mồ hôi dính lên mặt, có mấy sợi còn đ.â.m vào trong mắt đau nhức. Cô bất chấp tay bẩn, hung hăng lau mặt. Thời gian này cô không sống qua nổi mà!

Cô móc ngọc bội trong cổ áo ra nắm trong tay, miếng ngọc bội này giống hệt miếng ngọc bội trước. Cô nắm chặt ngọc bội, lòng bàn tay in vết lằn đỏ tươi. Qua một lúc lâu, ngọc bội vẫn giống những lần trước, không có một chút động tĩnh nào.

Đúng lúc này, tiếng cười nói truyền đến từ trên đường lớn.

“Chị Dao Dao, em cho chị cỏ này!”

“Em cũng cho chị! Chị lấy của em đi!”

“Chị Dao Dao, em bắt một ít châu chấu cho chị, chị cầm về cho gà ăn.”

Tiếng nói của mấy đứa nhỏ tràn đầy sự yêu thích và lấy lòng.

Một thanh âm khác vang lên: “Được rồi, giỏ không đựng được nữa. Cẩu Đản, em cầm châu chấu giúp chị.”

Giọng nói này cực kỳ hay, bên trong còn lộ ra sự uể oải và mềm yếu giống như mọi người trên thế giới này đều dành hết sự cưng chiều và đồ vật quý giá cho cô, nhưng những thứ này rất khó lọt vào mắt của cô.

Đứa trẻ được chọn rất kích động, nó vừa mừng vừa lo nói: “Lâm Vi Dân, mau đưa cho tao, chị Dao Dao bảo tao cầm giúp chị!”

Bọn nhỏ ồn ào vây quanh Trình Dao Dao đi xa.

Mọi người trong thôn đều biết “Công việc” của Trình Dao Dao là gì. Đều là nhổ cỏ, nhưng Trình Dao Dao không phải xuống đất mà được nuông chiều ở nhà họ Tạ. Hai giỏ cỏ heo giao cho đại đội mỗi ngày đều được mấy đứa nhỏ tranh nhau lấy giúp cô.

Vì sao chứ? Sống lại một đời, cô không thể trở mình nhưng Trình Dao Dao lại càng ngày càng tốt.

Chờ lấy lại tinh thần, mười ngón tay của Trình Nặc Nặc đều cắm sâu vào trong bùn. Cô cúi đầu nhìn ngọc bội trước ngực, đột nhiên cả người run lên.

Có phải cô bỏ qua điểm quan trọng nào không? Miếng ngọc này giống hệt miếng ngọc của Trình Dao Dao nhưng đến tận bây giờ vẫn không có linh tuyền. Chẳng lẽ do nó không chạm vào Trình Dao Dao sao? Trình Nặc Nặc hiểu ra, hai mắt cô phát sáng.

Cô nhìn hoa màu trong đất. Dạo này Trình Dao Dao bị người nhà họ Tạ giấu kỹ, mình phải tìm biện pháp tới gần cô ta xem cô ta có thể kích thích linh tuyền không. Nhưng công việc trong ruộng quá mệt, cô không thể phân thân được.

Trình Dao Dao không biết mình bị người khác để mắt tới. Cuộc sống của cô trôi qua rất phong phú, lịch trình được sắp xếp kín mít.

Lịch trình một ngày của Trình Dao Dao được an bài như sau:

6h30 dậy, cho Cường Cường ăn, đi nhặt trứng gà. Sau đó đi ăn sáng rồi lại quay về ngủ một giấc.

8h sáng dậy đọc sách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-682.html.]

11h nấu cơm.

11h40 đi đưa cơm cho Tạ Chiêu.

Lề mề ở trong ruộng đến 2h chiều thì đi cắt cỏ heo với bọn nhỏ, sau đó đi chơi.

5h quay lại ruộng rồi cùng Tạ Chiêu về nhà.

7h tối học bài (dính nhau) với Tạ Chiêu nửa giờ, đi ngủ.

Ngày nào cũng phong phú.

Qua một trận mưa xuân, trên bờ ruộng mọc rau khúc. Rau khúc màu xanh nhạt, bên trên có một lớp lông tơ màu trắng, mấy cây mọc rời rạc ở trong đất hoang.

 

 

(Rau khúc hay còn gọi là thử khúc thảo. Lá mọc so le, không cuống, có phiến hẹp dài, dài 2,5-4,5cm, rộng 0,2-0,4cm. Cụm hoa ở ngọn các nhánh, dày, to vào cỡ 2cm; hoa đầu to 2-3mm.Rau khúc có vị hơi ngọt, tính bình, thư phế chỉ khái, điều kinh và hạ huyết áp.)

Trình Dao Dao vừa nghe có rau khúc, sáng hôm sau liền cầm rổ đi theo Tạ Chiêu ra ruộng, cô muốn hái một ít rau khúc làm bánh khúc ăn. Bà Tạ dậy từ sớm ngâm đậu đỏ rồi.

 

 

Tạ Chiêu làm việc ở trong ruộng, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn Trình Dao Dao ở bờ ruộng.

Lâm Đại Quan đứng bên cạnh nói: “Không mất được đâu, đừng nhìn nữa!”

Lâm Quý cười nói: “Không phải sợ mất, mà là nhìn chưa đủ đó!”

Mấy người đàn ông cười ha hả. Dạo này Trình Dao Dao thường ra ruộng đưa cơm sau đó đi hái rau dại với Tạ Chiêu, mọi người đều trêu Tạ Chiêu còn chưa kết hôn đã trở thành một người sợ vợ rồi, nhưng trong lòng ai cũng hâm mộ.

“Là nhìn không đủ.” Tạ Chiêu bình tĩnh nói: “Không cho mấy người nhìn, đi xem mầm rau đi.”

Mấy người đàn ông đến cạnh Tạ Chiêu nhìn mầm rau màu xanh nhạt trong tay Tạ Chiêu, trong lòng nóng như lửa: “Thật sự trồng được rồi!”

Bọn họ làm không công hơn nửa tháng, nhà trồng rau thật sự có hiệu quả rồi! Nhóm rau mới mọc này sớm hơn thị trường hai tháng đó!

Tạ Chiêu tập trung tinh thần thảo luận kinh nghiệm trồng rau với ấy người đàn ông, hắn không chú ý tới Trình Dao Dao đã chạy đi ra rồi.

 

Loading...