Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 556

Cập nhật lúc: 2024-09-02 15:35:21
Lượt xem: 16

Mặt Ngụy Thục Quyên kéo căng, bà lẩm bẩm cầm cốc sữa nóng ra.

Trình Chinh đặt tờ báo xuống nói với Trình Dao Dao : « Dao Dao mau ngồi xuống đi, hôm nay cũng có bánh mì gối con thích đấy. »

Trình Dao Dao nhìn bàn ăn, bên trên có một đĩa bánh mì gối, trứng rán và sữa đậu nành. Mấy tháng nay cô ăn quen bữa sáng Trung Quốc ở Tạ gia rồi, thực ra cô không có hứng thú với bánh mì gối và sữa đậu nành lắm. Cô uống nước ấm rồi nói : « Con chuẩn bị ra ngoài đây ạ. »

Trình Chinh nói : «Vậy ra quán ăn bánh rán đi, trên người còn tiền không ? »

 

 

Trình Dao Dao vẫn chưa trả lời, Ngụy Thục Quyên đã nói : « Hôm qua mua hôm nay lại mua, trong nhà có bao nhiêu tiền chứ ? Ông cũng đưa tiền cho tôi để tôi mua mấy bộ quần áo mới cho Nặc Nặc đi ! Nặc Nặc đáng thương ở nông thôn ăn Tết một mình… »

Trình Chinh nghe xong cảm thấy đau lòng. Cuối cùng vẫn là con gái của mình, ông cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia. Trình Chinh lấy mấy tấm phiếu và tiền mặt ra, Ngụy Thục Quyên vui vẻ nhìn chằm chằm động tác của ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-556.html.]

Trình Dao Dao đi đến trước bàn ăn lấy một miếng bánh mì gối. Cô mặc váy lông, lúc giơ tay chỗ cánh tay lộ ra một cái lỗ. Trình Chinh biến sắc, ông nhìn chằm chằm cái lỗ kia : « Dao Dao, sao cái váy của con lại bị rách rồi ? »

« Trời ạ ! » Trình Dao Dao vội vàng che cái lỗ kia lại, cô nói : « Quần áo lần trước bố gửi cho con đều bị sâu mọt cắn thủng rồi, đây là cái váy tốt nhất của con đấy. »

Trình Dao Dao hiểu chuyện nói: «Không sao đâu ạ, con mặc áo khoác vào sẽ không nhìn thấy nữa. »

Từ nhỏ đến lớn Trình Dao Dao được ông nuôi như công chúa. Lúc trước cô có một đống váy mới không mặc hết, bây giờ chỉ có thể mặc quần áo rách như này ! Trình Chinh đau lòng không nhịn được nữa, ông lập tức đưa tiền cho Trình Dao Dao : « Dao Dao đi mua váy mới đi, cái này rách rồi đừng mặc nữa. »

Ngụy Thục Quyên không nghĩ tới tình huống này, thấy Trình Dao Dao hờ hững nhét tiền vào túi giống như cô cầm mấy chục đồng này là chuyện bình thường vậy. Ngụy Thục Quyên la lên : «Vậy quần áo mới của Nặc Nặc thì sao ? »

Lòng Trình Chinh bực tức, nếu không phải Ngụy Thục Quyên lấy hết quần áo tốt mang về nhà mẹ đẻ thì Dao Dao cần gì phải mặc quần áo rách như này ? Trình Chinh nói : « Quần áo của Dao Dao có thể để Nặc Nặc mặc. Ai bảo bà lấy hết quần áo tốt của Dao Dao cho cháu gái bà rồi. »

Trình Dao Dao vừa ngậm bánh mì vừa đứng ở cửa đi giày, cô mỉm cười nói : «Em ấy không mặc vừa đâu, gần đây con lại cao lên rồi ! »

Một đòn trí mạng. Ngụy Thục Quyên tức giận nhìn chằm chằm bóng lưng Trình Dao Dao biến mất sau cánh cửa.

 

Loading...