Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 505

Cập nhật lúc: 2024-09-02 11:11:14
Lượt xem: 34

Sau khi Trình Dao Dao đồng ý, Lý Tú Trân lập tức chạy ra cửa sau gọi to, hai người phụ nữ sạch sẽ gọn gàng tầm 40 tuổi đi tới, gương mặt họ hiện rõ sự vất vả, gian nan, họ chào hỏi Trình Dao Dao.

Hai người này là chị em nhiều năm của Lý Tú Trân, cách chào hỏi của hai người hơi lạc hậu, Trình Dao Dao vô thức nói theo: “Đứng lên đi.”

Lời vừa nói ra, Trình Dao Dao lập tức lúng túng. Đây là ảnh hưởng của việc mấy ngày nay cô đóng thiếu phu nhân, cô vội vàng cười: “Đừng khách khí như vậy, bây giờ là xã hội mới rồi.”

Cũng may hai người không có gì khác thường, họ tự nhiên rửa sạch tay, đeo tạp dề rồi ngồi trước bàn bắt đầu bóc vỏ cua.

Tốc độ của hai người này nhanh hơn Lý Tú Trân nhiều, có lúc rảnh rỗi họ còn trêu Lý Tú Trân không móc sạch tim cua.

 Trình Dao Dao lấy một con cua đực mập mạp bóc ăn, Lý Tú Trân lập tức lấy nước chấm đào ngâm nhà mình cho cô ăn. Đúng là người làm việc lâu đời trong quán ăn năm xưa, rất có ánh mắt.

Trình Dao Dao ăn xong một con cua đực, ba người Lý Tú Trân cũng bóc xong cua. Trình Dao Dao dùng nước hoa cúc rửa tay, cô xắn tay áo lên chuẩn bị làm dầu cua.

Lý Tú Trân hỏi: “Cô gái cẩn thận bẩn quần áo, để tôi làm cho.”

Trình Dao Dao cười nói: “Không cần đâu. Tôi tự làm được rồi.” Lần này cô làm dầu cua cho Mạnh Thư, Trình Dao Dao muốn tự tay xuống bếp để biểu thị tấm lòng.

Lý Tú Trân đã chuẩn bị xong một hũ mỡ lợn trắng mịn.

Trình Dao Dao cho mỡ vào nồi, chờ mỡ lợn tan dần thì đổ gạch cua vào, để lửa nhỏ đảo đều lên, gạch cua ngấm dần mỡ thì cho tiếp thịt cua vào trong, thêm ít rượu, bột tiêu và một ít dấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-505.html.]

Trình Dao Dao làm xong hết mọi việc, trên trán đổ đầy mồ hôi, cô ngẩng đầu nói: “Để tầm 5 phút nữa là được.”

Ba người Lý Tú Trần cảm thấy kính nể.

Lý Tú Trân cảm thán từ tận đáy lòng: “Cô còn trẻ tuổi mà nấu đồ ăn giỏi thật đấy!”

Ba chị em bà làm việc nhiều năm trong quán ăn, họ đã thấy rất nhiều món ăn ngon và đầu bếp cao cấp. Nhìn động tác của Trình Dao Dao, họ biết cô là người trong nghề: “Không biết cô là học trò của vị đầu bếp nổi danh nào?”

Trình Dao Dao giả bộ khiêm tốn nhưng không nhịn được cười, cô tự hào nói: “Tôi học ông ngoại tôi.”

Nụ cười của Trình Dao Dao đẹp không gì sánh được, nụ cười sáng chói làm họ hoa cả mắt.  Lý Tú Trân không hỏi nữa. Dù sao ở niên đại này có rất nhiều đầu bếp ẩn danh. Gia đình của Trình Dao Dao không tệ, có lẽ ông ngoại cô là đầu bếp đã ở ẩn.

Mấy chục cân cua làm ra được 3 cân rưỡi dầu cua. Lý Tú Trân nói hôm nay bóc vỏ cua để Trình Dao Dao xem thử thủ nghệ của họ, bà không chịu lấy tiền, Mạnh Thư vui mừng không ngậm được miệng, có thể tiết kiệm được 1 đồng 5 tiền công đó!

Làm xong hết mọi việc, thời gian cũng tối dần, hai người vội vàng chạy về đoàn làm phim. Ông lão gác cổng ở đoàn làm phim rất nghiêm, đặc biệt là diễn viên nữ chưa lập gia đình.

Hai người chạy tới cổng chính đoàn làm phim trước khi trời tối hẳn. Trình Dao Dao vỗ cửa ồn ào: “Ông ơi mở cửa cho cháu với!”

Ông lão gác cổng mở cửa sổ nhăn mặt nói: “Ngày nào cháu cũng về muộn như vậy, ông sẽ báo cáo lên trên!”

“Thật sao?” Trình Dao Dao lắc lư bình thịt cua muối trong tay. Đây là phần thịt ở càng cua, ông lão gác cổng rảnh rỗi thích uống hai chén rượu, thịt cua muối là đồ nhắm tốt nhất.

Ông lão gác cổng nhìn bình cười hắc hắc: “Chỉ có Dao Dao nhớ ông. Mau vào đi, ký tên vào sổ.”

Loading...