Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 383

Cập nhật lúc: 2024-09-01 14:22:38
Lượt xem: 21

Bên bờ ruộng dựng tạm một cái lều, dùng 4 cây tre làm cọc, trên đỉnh che vải bạt có thể che mưa. Lâm Đại Phú cầm bình trà nót một chén nước trà đắng, trên môi có một vết bỏng rộp lên. Ông sốt ruột, bọn họ đang cùng ông trời tranh giành lương thực đó! Mấy ngày nay ông cầm loa đứng trên bờ giám sát, cuống họng khàn khàn mất tiếng, khó khăn lắm mới nghỉ ngơi được một lúc, nhóm thanh niên trí thức lại náo loạn.

Nhóm thanh niên trí thức hò hét ầm ĩ, mồm năm miệng mười nói một trận, Lâm Đại Phú nghe đau cả đầu mới hiểu các cô bất bình chuyện Trình Dao Dao không đi làm, cần lời giải thích.

Trong lòng Lâm Đại Phú phiền chán, nói với kế toán: “Đưa bọn họ xem sổ ghi chép!”

Kế toán lật sổ ghi chép đến tên Trình Dao Dao, đưa đến trước mắt nhóm thanh niên trí thức: “Nhìn đi, đủ chuyên cần!”

Phía sau tên Trình Dao Dao thực sự đủ chuyên cần mỗi ngày. Ngụy Dung chắc chắn nói: “Không đúng! Các người làm giả!”

Kế toán tức giận nói: “Nói vớ vẩn, ai làm giả hả? Đại đội trưởng, tôi không làm…”

Mấy ngày này kế toán đều làm phần đăng ký công phân, đồng thời hắn còn trông coi tất cả sổ ghi chép công việc của đại đội, nói hắn làm giả, điều này còn khó chịu hơn cả việc lấy mạng của hắn.

Lâm Đại Phú trấn an cảm xúc kích động của kế toán, nói với nhóm thanh niên trí thức: “Kế toán làm nhiều năm rồi, chưa từng tính sai một mục nào! Nếu Trình Dao Dao đủ chuyên cần, vậy khẳng định cô ấy đã làm xong việc!”

Nguy Dung không đồng ý nói: “Ngày nào Trình Dao Dao cũng không đến làm việc, làm sao có thể đủ chuyên cần! Nhóm thanh niên trí thức chúng cháu mỗi ngày làm việc cùng nhau, nhưng chưa từng thấy Trình Dao Dao!”

“Đúng, cháu cũng không thấy cô ấy!”

“Từ đầu đến cuối không thấy cô ấy xuất hiện!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-383.html.]

Nhóm thanh niên tri thức nhao nhao hưởng ứng.

Lâm Đại Phú nhíu chặt lông mày, vừa muốn mở miệng thì nghe thấy tiếng nói trầm thấp vang lên: “Công việc của cô ấy, tôi làm xong rồi.”

Một bao tải to ném xuống đất, vóc dáng người mới đến rất cao, bả vai rộng lớn, cơ bắp rắn chắc, vứt liên tiếp mấy bao tải xuống đất. Hắn lau nước mưa trên mặt, xương lông mày nhô cao nối theo đôi mắt hẹp dài lạnh lùng.

Ngụy Dung không biết vì sao nhịp tim của mình lại đập hụt một nhịp, giọng nói bén nhọn cũng thấp xuống: “Anh, anh là ai?”

Tạ Tam nhìn Lâm Đại Phú: “Cháu đã làm xong công việc ngày hôm nay của Trình Dao Dao. Ký sổ.” Câu sau cùng nói với kế toán.

Kế toán vội đánh dấu một nét trên sổ công điểm, hắn cố ý cao giọng nói: “Được rồi, ngày nào cậu cũng làm phần công việc cho hai người mà nhanh như chớp vậy, mạnh hơn mấy người thích kéo dài công việc nhiều!”

Lời này không phải đang bóc trần da mặt của nhóm thanh niên trí thức sao? Đặc biệt là nhóm nữ thanh niên trí thức, ai cũng làm việc vừa lề mề vừa phàn nàn nhiều, nghe lời này bực mình mà không dám nói ra.

Ngụy Dung hỏi Tạ Tam: “Đây là công việc của Trình Dao Dao, sao anh có thể chắc chắn?”

Tạ Tam lạnh lùng nói: “Có quy định không cho phép thay người làm việc à?”

“Anh!” Ngụy Dung nghẹn lời.

 

Loading...