TÔI VÀ BẠN TRAI QUEN NHAU TẠI HIỆN TRƯỜNG BẮT GIỮ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-07 01:58:46
Lượt xem: 232

4.

 

"Thường xuyên té ngã có thể là do tiểu não phát triển không bình thường, nếu ảnh hưởng đến sinh hoạt tốt nhất là nên sớm điều trị.” Đội trưởng Lâm nghiêng người dựa trên vách tường." 

 

“Cảm ơn.” tôi cong môi. 

 

"Anh biết chúng ta đều mang theo máy ghi âm khi thực hiện nhiệm vụ phải không?" 

 

"Không liên quan gì đến tôi." Đội trưởng Lâm lấy điện thoại di động ra, giơ trước mặt tôi, mở video chúc năm mới của tôi. 

 

Tôi đưa tay định chộp lấy nhưng anh ta cúi xuống đút điện thoại vào túi. 

 

“Cảnh sát nhân dân không bảo vệ mà đe dọa người dân thì tính sao đây?” 

 

“Tôi dọa cô à?” 

 

“Công ty chúng tôi có camera giám sát.” Tôi tức giận chỉ vào camera giám sát trong góc.

 

Đội trưởng Lâm cười toe toét nói: "Camera trong góc khuất." 

 

"Anh muốn làm gì?" 

 

"Tôi cần cô giúp đỡ một việc, có thù lao." 

 

"Có chuyện gì?" Tôi nhíu mày

 

Phải chăng đó là truyện ngôn tình có cốt truyện sáo rỗng giả vờ làm bạn gái? 

 

"Đội đang tổ chức một cuộc thi video, có thể thuê người bên ngoài. Cô đến từ đài truyền hình, chắc hẳn cô biết rất nhiều về nó phải không?" 

 

Tôi khoanh tay nói: "Vậy thì anh đã tìm đúng người rồi." 

 

"Đội cảnh sát hình sự, Lâm Trinh." Anh ấy nói rồi đưa tay ra. 

 

"Đài truyền hình, Hạ Tử Lộ." Tôi đi lên bắt lấy. 

 

Tôi không bao giờ ngờ rằng cuộc thi video c.h.ế.t tiệt này gây ra cho tôi tổn thương.

 

5.

 

Thời gian quay là vào khoảng cuối tuần. 

 

Tôi đã gửi kịch bản chính mình viết cho Lâm Trinh. 

 

Nửa giờ sau, tôi nhận được tin nhắn của Lâm Trinh. 

 

"Cô có chắc chắn muốn quay như thế này không?" 

 

Chủ đề của họ lần này là chống lừa đảo, và mục đích vẫn là tuyên truyền. 

 

Trong thời đại lưu lượng, tôi chỉ có thể quay những gì mọi người thích xem. 

 

Chỉ khi ai đó thích thì nó mới thú vị thì thuật toán mới có thể đẩy lên rộng rãi. 

 

"Tôi có thể giúp anh đạt được vị trí đầu tiên." Tôi trả lời. 

 

Thực ra tôi cũng không tự tin, tôi chỉ nghĩ Lâm Trinh có nền tảng tốt, mặc đồng phục, trang điểm một chút, quay lên có thể đàn áp một lượng lớn người tự cho mình là đẹp trai. 

 

Nội dung video rất đơn giản. 

 

Một cảnh sát đi tới.

 

Nội tâm người đẹp không nhìn rõ mặt os: Mình không phạm tội gì à? Tại sao cảnh sát lại đến chỗ tôi? 

 

Tiến lại gần hai bước, cảnh sát là một anh chàng đẹp trai. 

 

Nội tâm mỹ nữ os: Chẳng lẽ anh chàng đẹp trai đó đã phải lòng mình rồi sao? 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-va-ban-trai-quen-nhau-tai-hien-truong-bat-giu/chuong-2.html.]

 

Người cảnh sát đứng trước mặt người đẹp lấy điện thoại di động ra. 

 

Nội tâm mỹ nữ os: Thêm WeChat! Thêm, thêm, thêm! (Lấy di động ra) 

 

Cảnh sát: Vui lòng tải ứng dụng chống lừa đảo quốc gia! 

 

Tôi thừa nhận, nó không có nhiều nội dung, chỉ là... 

 

Ai mà không thích ngắm trai đẹp? 

 

Biết đâu, sự giúp đỡ này sẽ giúp các lãnh đạo ở đài nhìn thấy được khả năng của tôi và cho tôi thăng chức, tăng lương.

 

6.

 

"Cái gì? Tôi diễn?" 

 

Lâm Trinh ngồi đối diện tôi gật đầu. 

 

Không nghĩ tới, trong cuộc thi video, các đội được tham gia tranh tài, hai đội của họ không có một nữ cảnh sát nào, các đội khác bảo vệ người đẹp cảnh sát của mình để giành chiến thắng. 

 

“Bây giờ tôi sửa kịch bản còn kịp không?” Tôi cười ngượng nghịu. 

 

“Không phải khá tốt sao?” 

 

“Tôi không biết là do tôi diễn…”

 

Lâm Trinh cười nói: “Vậy cô muốn hại ai?” 

 

“Không nha, có trời đất chứng giám, tôi thành thật giúp anh." Tôi thề. 

 

Suy cho cùng, anh ta nắm giữ lịch sử đen tối của tôi trong tay. 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD

 

"Nếu cô thực sự muốn giúp đỡ, hãy chụp ảnh." 

 

"Nam giả nữ không được hay sao?" Tôi vẫn đang cố gắng hết sức. 

 

"Bọn họ?" Đội trưởng Lâm nhướn mày. 

 

Tôi nhìn nhóm người đàn ông to lớn, râu ria xồm xoàm thở dài.

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình sẽ rơi vào tình huống xấu hổ như vậy. 

 

May mắn thay, quá trình quay phim diễn ra suôn sẻ, tôi cũng là một người hướng ngoại, hai ba tiếng đồng hồ liền kết thúc.  

 

“Anh có thể xóa video đó được không?” tôi hỏi. 

 

Lâm Trinh lấy điện thoại di động ra, tìm thấy đoạn video tôi chúc tết xấu hổ đó. 

 

Vừa định nhấn nút xóa thì anh lại khóa màn hình. 

 

“Anh đang làm gì vậy?” Tôi đưa tay ra để chộp lấy nó. 

 

Anh giơ cao điện thoại, nói: “Khi nào cô gửi thành phẩm thì tôi sẽ xóa.” 

 

“Đội trưởng Lâm, có người đang tìm anh ở ngoài cửa.” Một cảnh sát bước vào vỗ vỗ Lâm Trinh.

 

Lâm Trinh cất điện thoại di động vào túi bước ra ngoài. 

 

Tôi lặng lẽ đi theo anh thì nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang vẫy tay chào anh trong sảnh. 

 

Anh ta bất nhân, đừng trách tôi bất nghĩa. 

 

Tôi lao tới nắm lấy cánh tay của Lâm Trinh. 

 

"Cô ấy là ai?" Với đôi mắt ngây thơ và giọng điệu giả tạo, đã đến lúc sử dụng câu chuyện trà mà tôi đã học được. 

 

Giây tiếp theo, người phụ nữ xinh đẹp đối diện tôi nói một điều mà khiến tôi muốn đào một cái hố để cho. ô.n chính mình.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...