TÔI LÀ MỘT CON M.. A - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:13:41
Lượt xem: 110

1.

 

Một số sinh viên cho biết âm khí trong tòa nhà ký túc xá của chúng tôi quá mạnh và họ đã nộp đơn xin chuyển ký túc xá, vì có quá nhiều người nộp đơn nên bạn giám hiệu nhà trường đã chuyển ký túc xá nữ thành ký túc xá nam, với hy vọng dùng dương khí để trấn áp âm khí. 

 

 

Tôi đi lại giữa các ký túc xá và nhìn các sinh viên năm nhất di chuyển vào tòa nhà ký túc xá với khuôn mặt tươi cười.

 

 

Bọn họ vẫn chưa biết rằng tòa nhà này nổi tiếng với bầu không khí u ám. 

 

 

Bạn giám hiệu nhà trường cũng rất cáo già nếu sinh sinh cũ không muốn đến thì nhắm vào những tân sinh viên. 

 

 

Chiêu này thực sự có tác dụng. Các tân sinh viên rất vui vẻ và liên tục nói rằng thật tuyệt, thật tuyệt vời và họ thật may mắn khi được xếp vào một ký túc xá tốt. 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD

 

 

Bọn họ không hề biết rằng các sinh viên cũ rất vui khi thấy họ chuyển đến. 

 

 

Việc đổi ký túc xá nữ thành ký túc xá nam có ảnh hưởng đến tôi thế nào? thì ảnh hưởng lớn nhất chính là tôi là ma nữ, nhìn thấy quá nhiều t.h.i t.h.ể nam nhân, luôn là không tốt. 

 

 

Dễ dàng chảy m.á.u mũi 

 

 

2.

 

Không, m. á. u cảm lại chảy nữa rồi. 

 

 

Tôi vội ngẩng đầu lên để m.á.u không chảy ra ngoài. 

 

 

"Cúi đầu xuống." 

 

 

A, ồ... a! ! ! Người đàn ông đẹp trai trước mặt này đang nói chuyện với tôi à? 

 

 

Tôi vèo một cái, nhảy lên trần nhà, hồi hộp quan sát bọn con trai trong phòng tắm.

 

 

Tội lỗi, tội lỗi, không cẩn thận bay vào phòng tắm. 

 

 

Chỉ thấy anh ấy không vội vàng mà mặc quần đùi, áo phông rộng thùng thình vào. 

 

 

Anh ấy thậm chí còn không nhìn tôi cho đến khi rời khỏi phòng tắm. 

 

 

Chẳng lẻ là ảo giác của tôi?

 

 

4.

 

Để xác minh xem anh ấy có nhìn thấy tôi không, tôi cứ đi loanh quanh quanh anh ấy.

 

 

Còn thổi khí lạnh vào người anh ta. 

 

 

Đôi khi tôi tưởng anh ta đã nhìn thấy tôi, nhưng sau đó mới biết rằng anh ta chỉ đang nhìn xuyên qua tôi.

 

 

"Giang Nguyên, sao cậu mặc nhiều như vậy, cũng không lạnh như vậy?" 

 

 

Người hỏi anh ta chính là bạn cùng phòng đối diện giường anh ta, hắn hơi mập mạp họ Trương. 

 

 

Trả lời lại Trương mập mạp là Giang Nguyên hắt hơi một cái.

 

 

Giang Nguyên bị cảm lạnh.

 

 

4.

 

Tòa nhà này có trang bị điều hoà nhưng căn bản không dùng được, vì tôi ở đây không chỉ ký túc xá mà cả tòa nhà đều rất mát mẻ. 

 

 

Dần dần, các chàng trai cũng nhận thấy có điều gì đó không ổn, hơn nữa nghe thấy một số tin đồn nhảm ở bên ngoài. 

 

 

Trong ký túc xá, ngoại trừ Giang Nguyên, ba người còn lại đều đang chơi game. 

 

 

Hoàng Mao Vương: "Các cậu có nghe nói tòa nhà của chúng ta... có ma!" 

 

 

Trương mập mạp: "Có ma thì có ma. Mát mẻ là được.”

 

 

Hoàng Mao Vương lại hỏi: "Các cậu cảm thấy là ma nam hay ma nữ?" 

 

 

Lưu gầy gò cười nói: "Cậu còn muốn có một mối tình với mà sao?" 

 

 

Trương mập mạp gõ gõ bàn phím: "Không cần để ý ma nam hay ma nữ, để tớ mát mẻ là ma tốt!” 

 

 

Trương mập mạp sợ nóng nhất. 

 

 

Hắn liếc nhìn Giang Nguyên đang quấn chăn nằm trên giường: “Giang Nguyên, cậu còn chưa khỏi bệnh sao?” 

 

 

Sau khi bị tôi quấy rầy sao có thể dễ dàng khoẻ như vậy? 

 

 

Người ta nói người có bệnh sẽ trở nên yếu ớt, dù có bệnh nặng như vậy nhưng vẫn không hề lộ ra khuyết điểm. 

 

 

Có vẻ như anh ta thực sự không thể nhìn thấy tôi.

 

5.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-la-mot-con-m-a/chuong-1.html.]

 

Tôi hơi thất vọng và định đi sang phòng bên cạnh đi dạo. 

 

 

Mấy người phòng bên cạnh tắt đèn cùng nhau xem phim ma. Tôi cũng đi theo xem, thấy khá hay. 

 

 

Ngay khi tôi đang thích thú xem thì cậu bé ngồi giữa nói rằng nó không đáng sợ chút nào, không thích xem.

 

 

Mấy người khác cũng nói chán, không muốn xem muốn tắt phim, đi chơi game. 

 

 

Tôi tức giận đến mức liên tục thổi gió vào gáy họ, khiến họ sợ đến mức hét lên: "Có ma! Có ma!" 

 

 

Tôi cười ngặt nghẽo, thú vị hơn cả việc xem phim ma.

 

 

6.

 

Tôi lang thang từ phòng ký túc xá này đến phòng ký túc xá khác, khi thấy trai đẹp tôi ghi lại số phòng ký túc xá để dễ tham khảo.

 

 

Kể từ lần tôi thổi khí lạnh vào cậu bé xem phim ma. Liền truyền ra câu nói xem phim ma có thể thu hút ma.

 

 

Lúc đầu tôi còn hợp tác nhưng về sau có quá nhiều người xem nên tôi cũng lười chơi với họ. 

 

 

Chỉ chớp mắt đã nhiều ngày trôi qua.

 

 

Tôi nghĩ bệnh cảm của Giang Nguyên cũng đã khỏi.

 

7.

 

Khi tôi bay đến phòng ký túc xá Giang Nguyên, không có ai ở đó. 

 

 

Tôi do dự một lúc rồi nhìn vào phòng tắm nhưng chẳng có gì ở đó cả. 

 

 

Mặt khác, ba người còn lại đang ngồi cùng nhau trước máy tính, nghe âm thanh cũng biết họ đang xem gì. 

 

 

Tôi ngồi trên bàn của Giang Nguyên không cử động. 

 

 

Nghe bọn họ nói tại sao vẫn chưa tới, sao vẫn chưa tới.

 

 

Thấy họ thực sự thất vọng, tôi lên kế hoạch thực hiện mong muốn của họ. 

 

 

Lúc này, cửa ký túc xá mở ra, Giang Nguyên từ bên ngoài đi vào. 

 

 

Sắc mặt trông không được tốt lắm. Cảm lạnh của anh vẫn chưa khỏi phải không? 

 

 

Hoàng Mao Vương bảo anh ấy cùng xem nhưng anh ấy nhìn tôi rồi từ chối. 

 

 

 

Khi anh ấy nhìn qua, trái tim tôi hồi hộp. 

 

 

Đặc biệt khi anh ấy đưa tay ra, tôi sợ đến mức bỏ chạy. 

 

 

Tuy nhiên, anh ấy đã nhặt cuốn sách tôi vừa ngồi lên. 

 

 

Ồ, hóa ra là đọc sách! Giang Nguyên lật qua cuốn sách, đặt nó trở lại vị trí ban đầu rồi bật máy tính lên.

 

 

8.

 

Màn hình máy tính đang dừng ở đoạn phim ma đó. 

 

 

Giang Nguyên vội vàng tắt máy, nhưng tôi vẫn nhìn thấy. 

 

 

Không ngờ Giang Nguyên cũng xem tôi! 

 

 

Chỉ là anh ấy không xem tiếp, nếu không tôi đã thổi bay anh ấy rồi. 

 

 

Tôi rất muốn giúp anh ấy thực hiện được mong muốn của mình.

 

 

Giang Nguyên bắt đầu học, sắc mặt anh ta tựa hồ thả lỏng ra. 

 

 

Tôi quan sát một hồi, xác nhận anh ta đã khỏi lạnh. 

 

 

Tôi thong thả đi đến chỗ bạn cùng phòng của anh ấy. 

 

 

Họ khá kiên trì không hề bỏ cuộc, dù bài hát hết phim đã vang lên. 

 

 

Tôi đành phát từ bi, hướng bọn họ thổi một luồng khí to. 

 

 

Bọn họ sững sờ một giây, sau đó hưng phấn hét lê

n. 

 

 

Thật sự là không thể hiểu được. 

 

 

Không ngờ họ còn quay video.

 

 

Lúc đó tôi mới nhận ra trên cổ họ có một vòng lông tơ, chỉ cần một cơn gió nhỏ thôi cũng có thể thổi bay đi. Tôi vừa thổi một hơi không thừa gì cuồng phong.

Bình luận

1 bình luận

Loading...