Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-08-17 12:13:49
Lượt xem: 168

Buổi sáng ngày hôm sau, Hạ Nam Phương tinh thần sảng khoái, sáng sớm liền tìm sư phụ trong sư quán luyện quyền.

 

Mà Lý Nhiễm uể oải không phấn chấn mà ngồi trong phòng hoa, như nhân sâm bị hút hết sinh khí... trên mặt đều viết "cuộc sống không còn gì luyến tiếc".

 

Cô ở phòng hoa không bao lâu, Hạ Nam Phương đã đánh quyền về.

 

Anh mặc bộ đồ thể thao màu đen, cổ áo được kéo đến cằm, nhìn qua rất có bộ dáng sắc bén xuất chúng.

 

Anh vào sân liền thấy Lý Nhiễm thất thần ngồi trong phòng hoa, vì thế dừng lại chuyển đến phòng hoa.

 

Có lẽ do hôm qua ngủ quá ngon giấc, nên sắc mặt hôm nay của anh đặc biệt tỏa sáng, độ cong bên miệng còn cao hơn ngày thường.

 

Anh vừa tiến đến, liền nhìn thấy Lý Nhiễm dựa vào dây xích đu ngủ gà ngủ gật, dây xích đu được làm từ dây thừng vừa thô vừa cứng..

 

Đứng ở phía sau cô, từ trên đỉnh đầu Lý Nhiễm nhìn xuống dưới chân, không vui nhíu mày: "Sao lại ngủ ở đây?"

 

Lý Nhiễm nâng mí mắt, dùng một ánh mắt thật lao lực nhìn anh một cái, cơn buồn ngủ viết ở trên mặt: "Anh nói xem?"

 

Hạ Nam Phương lại dám giả bộ hồ đồ, nếu không phải tối hôm qua nửa đêm anh vào phòng cô ngủ, thì cô phải ngủ bên ngoài, một đêm không ngủ ngon giấc sao?

 

Mặc kệ sắc mặt của Lý Nhiễm kém đến đâu, Hạ Nam Phương đều là dáng vẻ nghe không hiểu.

 

Anh bỏ qua vấn đề này, duỗi tay qua: "Ăn sáng chưa?"

 

Lý Nhiễm không đưa tay qua, mà che mặt ngáp một cái: "Anh không về thì ai dám ăn sáng?"

 

Sau đó cúi đầu chậm rì rì mang dép lên, chậm chạp đi vào nhà.

 

Hạ Nam Phương đi theo phía sau cô, thấy cô không dậy nổi tinh thần: "Lần sau đi tập luyện với tôi."

 

Lý Nhiễm cho anh một ánh mắt "thôi đi", nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Chúng ta làm gì có lần sau."

 

Lời nói của Lý Nhiễm như một con sâu nhỏ chui vào n.g.ự.c Hạ Nam Phương làm anh đau một chút, đầu tiên anh chỉ lạnh nhạt nhưng chờ đến khi dư vị của những lời này thấm vào làm trái tim từng chút mà càng ngày càng đau đớn.

 

Đau đớn kia như một làn gió xuân lan tràn qua, nhưng so với làn gió đó thì nhanh hơn nhiều.

 

Hạ Nam Phương cũng không nói gì, những lời bá đạo, mệnh lệnh, mạnh mẽ, đều ẩn nhẫn càng sâu.

 

Anh duỗi tay, nhưng cũng không bắt lấy người phía trước.

 

Bầu không khí trên bàn ăn sáng cũng coi như hài hòa, Lý Nhiễm ăn bữa ăn sáng kiểu Trung Quốc, bánh bao nhỏ cùng cháo hải sản.

 

Hạ Nam Phương vẫn dùng d.a.o nĩa ăn thịt xông khói cùng sandwich.

 

Hạ phu nhân ăn cháo tổ yến bảo dưỡng nhan sắc, ra vẻ quý tộc mà từ tốn ăn từng ngụm từng ngụm cháo.

 

Hạ phu nhân ở giữa muốn nói lại thôi nhìn Hạ Nam Phương, toàn bộ trên bàn ăn đều là biểu cảm táo bón.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-87.html.]

Lý Nhiễm ngẩng đầu, phát hiện đương sự Hạ Nam Phương mắt nhìn thẳng.

 

Cô nhéo một miếng bánh bao nhỏ vào miệng, xoa xoa tay, hất hất cằm sang cánh tay của Hạ Nam Phương nói: "Mẹ anh có lời muốn nói với anh?"

 

Hạ Nam Phương hơi hơi nghiêng đầu, d.a.o nĩa trong tay chạm xuống bàn phát ra âm thanh thanh thúy: "Chuyện gì?"

 

Hạ phu nhân dè dặt hỏi: "Có phải gần đây tập đoàn xảy ra chuyện gì không?"

 

Lý Nhiễm ở bên cạnh nghiêng đầu, tập trung tinh thần lắng nghe.

 

Hạ Nam Phương cầm lấy giấy ăn lau tay: "Không có, mọi chuyện đều bình thường."

 

Trên mặt Hạ phu nhân rõ ràng viết mấy chữ có chuyện, nhưng không dám nói thẳng: "Vậy con..."

 

Khóe miệng Hạ Nam Phương cong lên: "Hả?"

 

Lý Nhiễm không chịu nổi úp úp mở mở này: "Tập đoàn không có phá sản, vậy vì sao anh lại ở nhà mỗi ngày, không đi công tác hay đi làm gì đó?"

 

Hạ Nam Phương chuyển người, một bên tay cầm con dao, một bên tay cầm giấy ăn... Lý Nhiễm đột nhiên có cảm giác giây tiếp theo bản thân sẽ thành miếng thịt xông khói trong dĩa của anh.

 

Anh cứ híp mắt như vậy, bên miệng nhàn nhạt cười, nhìn Lý Nhiễm.

 

"Vì sao tôi ở nhà, em nói đi?"

 

Ý cười kia không đạt đến đáy mắt, như một màn sương mù nhợt nhạt màu xanh cách giữa hai người, thật thật giả giả không nắm lấy.

 

Hai người đối diện hai giây, Lý Nhiễm thu hồi tầm mắt, trong lòng mặc niệm, đừng có diễn kịch nữa, tuy rằng nhìn rất giống.

 

Hạ Nam Phương cũng không để ý Lý Nhiễm không tin thật sự anh sẽ vì cô ở nhà "làm bạn", nhưng ít nhất trong nội tâm của người đàn ông thức tỉnh ý thức "tự mình hy sinh".

 

Anh dùng hành động nhắc nhở cô, anh là vì cô "trả giá", dùng giây phút vàng bạc quý báu của mình ở nhà "làm bạn" với cô.

 

Nhưng đối với điều đó nội tâm của Lý Nhiễm không hề gợn sóng, bình thản ăn một miếng bánh bao nhỏ nữa.

 

Ăn sáng xong không bao lâu, Lý Nhiễm nghe thấy trong sân có tiếng xe, nhìn lướt qua là những đoàn quân sư cùng trợ lý của Hạ Nam Phương.

 

Tuy rằng ở nhà thì cũng chỉ là thay đổi một chỗ làm việc, người đến liền đi thư phòng mở cuộc họp qua video.

 

Lý Nhiễm ngồi ở dưới phòng hoa vẽ tranh, vừa chờ Đại sư đến.

 

Khoảng gần 9 giờ, Chu phu nhân cùng Khâu Thốc Thốc đến.

 

Khi xe dừng trước cửa sân, quản gia ra ngoài nghênh đón, ông ta chỉ lễ phép xã giao bình thường rồi đưa bọn họ vào nhà.

 

Hạ phu nhân tạm thời còn không biết Lý Nhiễm hôm nay hẹn mỹ đức đại sư "mặt khổ qua" đến nhà giảng bài, chờ đến khi ngồi xuống nói chuyện với Chu phu nhân, Chu phu nhân lơ đãng mà nhắc tới, Hạ phu nhân mới biết được Đại sư hôm nay đến nhà.

 

Hạ phu nhân bất ngờ: "Sao tôi không biết?"

 

Chu phu nhân cũng rất kinh ngạc: "Lý Nhiễm không nói với bà sao?"

Loading...