Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 86

Cập nhật lúc: 2024-08-16 22:59:14
Lượt xem: 164

Cha Lý cùng với toàn bộ Vu gia nhìn thấy anh sẽ khó chịu, không bằng để lại cho một mình cô chịu cảm giác khó chịu này thôi. Dẫn tới Vu gia, đến địa bàn của người khác, cô lo lắng Hạ Nam Phương không biết hu liễm tính tình, sẽ bị người ta đánh chết.

 

Thế nên buổi chiều cô đến công ty, xử lý hết mọi chuyện mà Vu Hiểu Hiểu để lại, vẫn luôn làm cho đến hơn 8 giờ tối mới về nhà.

 

Trong lúc đó Hạ Nam Phương gọi điện thoại đến hỏi cô đang ở đâu, Lý Nhiễm chỉ nói ở công ty liền ngắt máy.

 

Sau đó Hạ Nam Phương cũng không điện thoại đến nữa, không biết có phải ảo giác của Lý Nhiễm hay không, gần đây Hạ Nam Phương ngẫu nhiên có vượt rào khống chế tính tình không tốt. Nhưng đại đa số thời điểm đều giống người bình thường giao tiếp.

 

Như là một người dốt đặc chuyện tình trường, được một cao nhân nào đó chỉ điểm.

 

Lý Nhiễm nghĩ nghĩ, lấy tính cách của Hạ Nam Phương, chắc là không thèm nghe người khác chỉ điểm.

 

Có thể là do cô tự suy nghĩ nhiều.

 

Cô về nhà, thấy Hạ Nam Phương ngồi trong phòng khách, Lý Nhiễm nhìn thời gian: 9 giờ 1 phút.

 

Cô cho rằng Hạ Nam Phương muốn mượn cơ hội phát tác, không nghĩ đến người đàn ông chỉ nhàn nhạt nói một câu: "Lần sau về sớm một chút."

 

Sau đó làm bộ như xuống lầu lấy nước uống, chỉ tiện đường chờ Lý Nhiễm về, đi qua người Lý Nhiễm.

 

Lý Nhiễm: "..."

 

Dì Văn lấy túi xách của cô, cười nói: "Thiếu gia ăn cơm xong liền ngồi ở dưới lầu chờ tiểu thư."

 

Lý Nhiễm ngước mắt lên nhìn Hạ Nam Phương đi lên lầu, cho đến bóng dáng anh từ từ biến mất.

 

Cô để tay lên n.g.ự.c tự hỏi, mình cũng chưa làm gì vì sao Hạ Nam Phương lại khác thường như vậy?

 

Sau khi tắm rửa xong, Lý Nhiễm chủ động gọi điện thoại cho vị Đại sư kia, đầu tiên là tâng bốc vị Đại sư kia lên đến chín tầng mây, nói hươu nói vượn khoác lác một buổi trời, sau đó mới vô cùng thành khẩn mà mời bà ta ngày mai nhất định phải đến đây giảng bài.

 

Hơn nữa còn yêu cầu bà ta nhất định phải lấy chương trình giảng dạy cao đẳng nhất, đắc hay không đắc đều không quan trọng, quan trọng nhất chính là cứu lấy mạng sống của chồng sắp c.h.ế.t của cô kia.

 

Đại sư được cô khen đến bay bổng lên trời, hơn nữa hứa hẹn ngày mai nhất định sẽ mang theo đoàn đội nhất phẩm đến.

 

Lý Nhiễm vui vẻ đồng ý.

 

Sau khi cúp máy, Lý Nhiễm lại mời Chu phu nhân cùng Khâu Thốc Thốc đến, xem như cô chuộc tội vì ngày đó đã quấy rầy bọn họ nghe giảng.

 

Thần thanh khí sảng mà gọi xong điện thoại, sau đó lại gọi điện thoại cho cha Lý.

 

Đơn giản tâm sự một chút, Lý Nhiễm không hỏi nhưng vẫn tò mò Khổng Phàn Đông ở đó thế nào, nhưng cha Lý lại không có mắng chửi anh ta, chắc là không tồi.

 

Chớp mắt đến 10 giờ, vì phải đón tiếp Đại sư ngày mai đến, nên Lý Nhiễm chuẩn bị đi ngủ lấy tinh thần, ngày mai chiến một trận.

 

Vẫn luôn ngủ đến hơn nửa đêm, cô bị tiếng gõ cửa liên tục tỉnh dậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-86.html.]

Mê mang mà mở mắt ra, nhìn thời gian.

 

Rạng sáng 1 giờ.

 

Lý Nhiễm còn chưa kịp nói vào đi, thì người ngoài cửa tự động đi vào, chỉ thấy Hạ Nam Phương mặc áo ngủ bằng tơ lụa, trên mặt đầy vẻ mệt mỏi mà tiến vào.

 

Sau đó trừng... nhìn chằm chằm Lý Nhiễm, nằm bên cạnh cô.

 

Lý Nhiễm: "???"

 

"Vì sao nửa đêm lại đến phòng tôi?" Cô đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "nửa đêm".

 

Hạ Nam Phương bị mất ngủ không phải ngày một ngày hai, mày nhăn thật sâu, quầng thăm dưới mắt rất nặng: "Không ngủ được ở phòng ngủ kia."

 

Lý Nhiễm: "..." Đó là lý do anh nửa đêm bò đến giường con gái nhà người ta?

 

Hạ Nam Phương thay đổi tư thế thoải mái rồi đi vào giấc nồng, Lý Nhiễm lấy gối đầu của anh đang nằm ra, anh không vui mở mắt.

 

Lý Nhiễm lười chọc anh nhưng lại không thể không chọc: "Tìm một lý do nào đặc biệt hơn một chút đi được không? Bộ giường nệm kia của anh đủ tiền tôi mua mười bộ này, sao lại không ngủ được?"

 

Hạ Nam Phương lắc đầu: "Mùi hương không giống nhau."

 

"Ngày mai anh cho người giặt hết một lần là giống."

 

Hạ Nam Phương chấp nhất: "Đã giặt rồi, không giống nhau."

 

Lý Nhiễm còn có cách gì nữa!

 

Mí mắt Hạ Nam Phương mở hết lên, nhìn cô: "Còn gì nữa không? Không có chuyện gì tôi ngủ đây?"

 

Lý Nhiễm: "..." Sao anh có thể còn không biết xấu hổ hỏi mình còn chuyện gì nữa không?

 

Chuyện của anh thì tính sao?

 

Còn muốn đẩy anh ra, nhưng lần này lay thế nào anh cũng không tỉnh, cô thò lại gần định đánh anh tỉnh dậy, kết quả nhìn thấy vết thương bị cha Lý đánh còn chưa lành chói lòa nằm trên mặt anh.

 

Lý Nhiễm không ra tay được.

 

Nói thật, nếu Hạ Nam Phương như quá khứ, anh sẽ ra lệnh cho cô, Lý Nhiễm nhất định sẽ không nghe theo.

 

Nhưng như bây giờ, ngoại trừ thật sự nổi giận thì rất nhiều thời điểm anh đều che dấu mâu thuẫn, không đối mặt với nó.

 

Thường xuyên khiến cho Lý Nhiễm giống như bây giờ, không phát hỏa được.

 

Cầm cái gối tàn nhẫn chùy hai cái trên người anh để phát tiết, Lý Nhiễm cầm gối đi ra ngoài.

 

Nhưng Hạ Nam Phương nói ngủ thì thật sự là ngủ rồi, thậm chí mệt đến nỗi không trở mình.

Loading...