Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 63

Cập nhật lúc: 2024-08-13 11:37:21
Lượt xem: 201

Lý Nhiễm rót trà cho anh, xin lỗi cười: "Xin lỗi, gặp anh ở đây." Cô không biết Vu Hồng Tiêu có thích món Nhật hay không.

 

Vu Hồng Tiêu uống ngụm trà, cũng không để ý Lý Nhiễm hẹn gặp ở đâu, ánh mắt đánh giá cô: "Gần đây thế nào?"

 

Lý Nhiễm nhất thời nhói một cái trong tim, không biết nên mở miệng thế nào.

 

Tuy nói gần đây không tốt lắm, nhưng cha Lý đến làm tâm trạng cô không tồi, cho nên gật gật đầu, miễn cưỡng nói: "Cũng tàm tạm ạ."

 

Bàn tay dày rộng của Vu Hồng Tiêu để lên bàn, biểu cảm chưa nói là tin hay không tin.

 

Không chậm trễ thời gian, Lý Nhiễm bắt đầu nói chuyện chính: "Viện nghiên cứu em nhờ anh điều tra giùm ấy, có vấn đề gì sao?"

 

Hai ngày trước, Lý Nhiễm biết viện nghiên cứu hợp tác với cha Lý đại diện là Hạ Nam Phương, cô để trong lòng, nhờ Vu Hồng Tiêu giúp cô tra cái hạng mục đó là thật hay giả, còn có viện nghiên cứu đó rốt cuộc là đang làm gì.

 

Vu Hồng Tiêu buông tách trà, ánh mắt thâm trầm không nghiêng không lệch nhìn chằm chằm Lý Nhiễm, lẳng lặng suy tư một lát.

 

"Nếu anh nói có vấn đề, em tin anh hay là tin cậu ta?"

 

Nói đến "cậu ta" này, Lý Nhiễm nheo nheo mắt, theo bản năng mà đoán được "cậu ta" trong miệng Vu Hồng Tiêu là ai, nhưng mà...

 

"Hạ Nam Phương có quan hệ với hạng mục này?"

 

Vu Hồng Tiêu gật đầu: "Anh chỉ suy đoán, không có mười phần nắm chắc khiến em tin anh."

 

Tuy lời là thế, nhưng Lý Nhiễm vẫn theo bản năng mà tin tưởng anh hơn: "Anh nói đi."

 

Vu Hồng Tiêu trầm giọng: "Tập đoàn Hạ Thị trên danh nghĩa có một công ty bất động sản Quan Vũ, biết không?"

 

Lý Nhiễm hiểu một ít, lúc đó địa ốc phát triển, Hạ gia cũng đuổi kịp thành lập một công ty bất động sản. Cho nên công ty đó... có quan hệ gì với chuyện này?

 

Cô gật đầu: "Sao lại hỏi đến cái đó?"

 

Vu Hồng Tiêu nói ra hết những điều tra được không hề dấu lại nói với cô: "Năm trước Quan Vũ có vụ làm ăn mới, mua một miếng đất ở thị trấn Vọng Khê, định khai phá điểm du lịch."

 

Lý Nhiễm cau mày, ý bảo anh tiếp tục nói.

 

Vu Hồng Tiêu cười khẽ một tiếng: "Em biết miếng đất này, cậu ta làm thế nào cướp về tay không?"

 

Vu Hồng Tiêu dùng từ "cướp", chứ không phải "mua".

 

Trong đầu Lý Nhiễm có một đường mơ hồ, dần dần trở nên rõ ràng. Cẩn thận nhớ lại thị trấn Vọng Khê kia.

 

Hạ Nam Phương đưa cô đi một lần, trên danh nghĩa hào nhoáng là nghỉ phép. Trên thực tế là lúc trước Hạ Nam Phương muốn đi công tác thị sát, mà Lý Nhiễm muốn đi theo anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-63.html.]

 

Thị trấn Vọng Khê được trời cao ưu ái tài nguyên du lịch, nhưng nơi đó lại là nơi sản sinh ra nông nghiệp, mấy trăm mẫu đồng ruộng là cuộc sống của mấy ngàn hộ gia đình.

 

Chính phủ địa phương vẫn luôn muốn tận sức thúc đẩy chuyển biến hướng du lịch của thị trấn Vọng Khê, nhưng vẫn không thúc đẩy được.

 

Rất nhiều lực cản đến từ các hộ gia đình, khai phá du lịch phải thông qua được sự đồng ý của các cư dân ở đó, mặc khác an bài cho hơn một ngàn hộ gia đình cũng là một vấn đề.

 

"Phía sau là nội dung anh suy đoán, nói tiếp không?" Vu Hồng Tiêu cho Lý Nhiễm sự lựa chọn nghe hoặc không tiếp tục nghe.

 

Trong lòng cô như bị tạt một chậu nước đá, rét run, không thể hiểu sợ sợ: "Anh nói đi."

 

Giọng nói của Vu Hồng Tiêu chậm rãi vang lên, như muốn Lý Nhiễm nghe rõ.

 

"Hạ Nam Phương cùng với các cố vấn của cậu ta nghĩ ra được một cách, thành lập viện nghiên cứu, căn cứ vào phương thức thành lập viện nghiên cứu khoa học, mua mấy trăm mẩu ruộng của các hộ nông dân."

 

Lý Nhiễm há miệng thở dốc, nói không nên lời, đáp án trong lòng miêu tả sinh động.

 

"Lời phía sau không cần anh nhiều lời nữa."

 

Thành lập ra viện nghiên cứu, kế hoạch này thật chu toàn, bọn họ không chỉ có được một bộ phận là đồng ruộng, càng quan trọng là... bọn họ đạt được một đồng ruộng tương ứng với một phiếu đồng ý. Lần thứ hai khi biểu quyết, số phiếu đồng ý sẽ rất cao mà được thông qua.

 

Trấn Vọng Khê thành công khai phá, như là một trái boom ném vào trong ngành sản xuất.

 

Cô không chỉ trích cái gì với quyết định của Hạ Nam Phương. Hạ Nam Phương là một thương nhân, không phải nhà từ thiện, ích lợi khắc sâu vào trong xương cốt anh.

 

Cho nên, Lý Nhiễm rất hiểu rõ thủ đoạn của Hạ Nam Phương, mặt ngoài thoạt nhìn rất ôn hòa, mặt sâu bên trong lại rất tàn khốc.

 

Hiện giờ có khả năng Hạ Nam Phương đã tính kế dùng trấn Xuân Hạ... nơi cô lớn lên từ nhỏ kia. Trong lòng Lý Nhiễm cảm nhận được một cổ hàn ý.

 

Cô không dám nghĩ đến cuối cùng ngàn hộ dân ở trấn Vọng Khê kia an bài thế nào.

 

Vu Hồng Tiêu thấy cô thất thần, thân thể cao lớn hơi nhích về phía trước, bóng dáng anh che khuất ánh đèn, Lý Nhiễm hoàn hồn.

 

"Phía sau đều là suy đoán của anh, tạm thời còn chưa có chứng cớ."

 

Lý Nhiễn cắn cắn môi, không dám nghĩ thêm nữa. Cô cúi đầu sửa sửa cảm xúc hoảng loạn trong lòng: "Cảm ơn anh."

 

Trên mặt Vu Hồng Tiêu có ý không sao cả, ngữ khí nhàn nhạt: "Không cần khách khí với anh."

 

Vu Hồng Tiêu lấy trong túi ra một cái di động: "Số mới, có thể dùng di động này liên lạc với anh."

 

Lý Nhiễm suy xét một chút, Hạ Nam Phương cách hai ba ngày lại nhìn di động của cô, ngẫu nhiên còn sẽ có hành vi tịch thu di động ác liệt, cô xác thật cần một cái di động mới.

 

Lý Nhiễm nhận lấy, bỏ vào trong túi.

Loading...