Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 34

Cập nhật lúc: 2024-08-05 22:39:25
Lượt xem: 306

Buổi tối cùng ngày, huyện Hà Hạ đến rất nhiều xe hơi từ nơi khác đến. Các hộ gia đình ngước đầu từ dưới mái hiên nhà mình nhìn xem, những chiếc xe nghiền nát những hòn đá xanh trên đường, vô cùng chỉnh tề mà thong chả chạy qua, lưu lại âm thanh dư chấn rầm rầm ù ù.

 

"Xảy ra chuyện gì vậy? Đột nhiên đến nhiều chiếc xe từ nơi khác đến như thế?" Người nhìn không chớp mắt là vợ chồng mở nhà trọ trên trấn trên của huyện Hà Hạ.

 

Bà chủ trọ ôm đứa nhỏ ở cửa nhìn xung quanh, bị trận thế này dọa sợ tới mức lùi vào trong vài bước.

 

Ông chủ trọ vừa tính toán hóa đơn trong tay vừa trấn an hai mẹ con bọn họ: "Có người không tốt sao?"

 

Bà chủ trọ gật gật đầu, cảm thấy rất có đạo lý, vì thế đặt đứa bé vào trong xe đẩy chuẩn bị ra cửa.

 

"Em đi đâu thế?"

 

"Em đi đến nhà trưởng huyện hỏi thăm tình hình thế nào."

 

"Đi rồi về sớm, phòng của cô gái kia thuê còn chưa dọn dẹp."

 

Hoàng hôn dần dần xuất hiện ở đường chân trời, bên ngoài nhà của trưởng huyện tụ tập những ông chủ nhà trọ làm ăn tương đối khấm khá, tập trung ở trước cây đa, bàn tán sôi nổi.

 

"Mấy chục chiếc xe, chắc phải có hơn 100 người đến?"

 

Trấn trên tới nhiều người bên ngoài như vậy đương nhiên làm cuộc sống của những người nông dân buôn bán nhỏ lẻ vui vẻ

 

"Nhanh nhanh nhanh, huyện trưởng đến rồi."

 

Mười mấy người vây xung quanh trấn trưởng huyện: "Huyện trưởng, sao bọn họ lại dừng chân ở đây? "

 

Huyện trưởng đẩy đẩy mắt kính: "Những người đó đến huyện Hà Hạ của chúng ta để khảo sát và khai phá thị trường, một trăm sáu mươi người. Khách sạn ở trấn trên không nhiều lắm, không đủ để bọn họ ở, chắc phải ở trọ lại nhà người dân chúng ta."

 

"Huyện trưởng, ở lại nhà của tôi đi! Nhà tôi vừa lớn vừa sạch sẽ."

 

"Huyện trưởng, nhà của tôi phòng nhiều ở hơn hai mươi người cũng không thành vấn đề."

 

Bà chủ trọ ôm đứa bé lẳng lặng nghe xong một lát, nhỏ giọng nói: "Huyện trưởng, nếu không thì chia những người đó ra đi?"

 

Trấn trưởng gật đầu: "Để bọn họ tự chọn nhà mình muốn ở lại."

 

Vừa nói xong, mọi người đều trở về nhà quét tước nhà cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-34.html.]

 

Ông chủ trọ ở trên lầu dọn dẹp lại phòng mà cô gái kia đã thuê, phát hiện có một vali hành lý, bên trên vali dán hai chữ "gửi lại", ông chủ trọ lập tức đem nó xuống lầu.

 

Hai vợ chồng chủ cùng nhau quét dọn nhà cửa lại lần nữa, khi đang ngồi nghỉ ngơi, tiếng chuông gió ngoài cửa vang lên, tiến vào là một người đàn ông.

 

Nhìn không giống người địa phương, dáng người cao ráo đỉnh đạt, toàn thân mặc đồ vest màu đen. Lớn lên nhìn không tồi, nhưng lạnh như băng làm người ta không dám tiếp cận.

 

Khổng Phàn Đông đi ở phía sau Hạ Nam Phương, vừa tiến vào cửa liền bắt đầu quan sát nhìn xung quanh khắp nơi, anh ta lấy ra số điện thoại Lý Nhiễm gọi cho cha Lý vào buổi sáng gọi điện đi.

 

Nửa giây qua đi, tiếng chuông điện thoại bàn vang lên.

 

"Lão đại, chính là nhà này."

 

Hạ Nam Phương nhìn nơi phát ra âm thanh, trên gương mặt lãnh khốc như có một tia buông lỏng.

 

Anh đánh giá bốn phía, bước dài chân, ngồi đối diện hai vợ chồng chủ trọ, từ trên di động đưa ra một bức ảnh: "Biết cô ấy không?"

 

Bà chủ trọ nhìn thấy ảnh của Lý Nhiễm, khó nén vẻ kinh ngạc nhìn chồng của cô ta nói: "Đây không phải..."

 

Ông chủ trọ cầm tay bà xã nhà mình, giọng nói kiên định: "Không biết."

 

Ánh mắt bà chủ trọ nghi hoặc, nhưng không nói chuyện nữa.

 

Hạ Nam Phương bình tĩnh thu hồi lại ảnh chụp, đôi tay đan xen, ánh mắt trầm tư.

 

Không nói lời nào mà chỉ nhìn bọn họ.

 

Ông chủ trọ căng da đầu ngồi đối diện với anh: "Bọn tôi không quen biết. Du khách mỗi ngày nhiều như vậy sao có thể biết ai ở ai đi."

 

Câu nói dối này của ông ta thật sự vụng về, diện mạo của Lý Nhiễm bất luận là đặt ở đâu trong biển người, chỉ cần gặp qua cô nhất định sẽ nhớ rõ.

 

Thấy hai vợ chồng họ mạnh miệng, Khổng Phàn Đông vừa định dùng chiêu vừa dụ dỗ vừa đe dọa thì âm thanh từ lục lạc truyền đến, từ xa tới gần.

 

Sau khi hoàn hồn, bên chân Hạ Nam Phương nhiều thêm một chiếc xe tập đi.

 

Đứa nhỏ không lớn còn chưa biết đi, đứng chập chững trong chiếc xe tập đi. Thằng bé vốn dĩ đứng kế bên mẹ của nó nhưng mẹ nó bởi vì quá khẩn trương, đã buông lỏng tay xe tập đi, thì thấy thằng bé chập chững đi đến bên Hạ Nam Phương.

 

Răng mọc được hai cây ở hàm dưới, khỏe mạnh kháu khỉnh, một bên miệng vừa chảy nước miếng, một bên bàn tay béo béo nhỏ nhỏ kéo kéo Hạ Nam Phương ê a ê a. Bàn tay mập mạp nho nhỏ cầm chặt bánh bao nhỏ, ở trong không trung không biết có ý đồ gì mà múa máy lung tung.

Loading...