Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 206

Cập nhật lúc: 2024-09-07 13:21:12
Lượt xem: 61

Nghe thấy bốn chữ "lấy người nước ngoài", trong mắt Hạ Nam Phương có tia tức giận lướt qua.

 

"Nếu bác không có gian cầm cô ấy, vì sao không cho cô ấy thích con?" Hạ Nam Phương dựa ra sau, cơ thể không còn căng chặt như vừa rồi nữa.

 

"Có phải bác cảm thấy mình còn rất vĩ đại, giống như vì con gái hy sinh nhiều như vậy, tự mình cảm động ư?"

 

Gân xanh trên trán cha Lý ẩn ẩn nhảy lên, hai mắt đỏ au nhìn Hạ Nam Phương, ông sống lâu như vậy nhưng chưa từng bị người ta nói như thế.

 

"Hạ Nam Phương, anh câm miệng!" Lý Nhiễm lên tiếng ngăn cản, cô nhỏ giọng nói với cha Lý: "Ba, ba đừng để ý đến anh ta."

 

Cha Lý cắn răng, gương mặt vì tức giận mà vừa run vừa đỏ: "Hạ Nam Phương, nội tâm anh xấu xa thì cũng đừng nghĩ người khác giống anh."

 

Hạ Nam Phương cười cười: "Nội tâm con là cái gì, con cũng không thẹn với lương tâm. Thích Lý Nhiễm cũng là đều bình thường."

 

Cha Lý tức giận: "Anh cũng xứng."

 

Hạ Nam Phương đứng lên, nhìn thẳng cha Lý: "Bác trai, con có xứng hay không là điều mà con mà Lý Nhiễm quyết định."

 

Lý Nhiễm nhanh chóng lôi cha Lý đi, cô sợ lát nữa hai người bọn họ sẽ đánh nhau.

 

Ra ngoài rồi Lý Nhiễm thở dài: "Hà tất gì ba phải nói vậy để chọc giận anh ta?"

 

Cha Lý tức không nhẹ, cho đến nay Hạ Nam Phương cũng chưa từng đi sâu vào tranh luận với ông, hôm nay thiếu chút nữa bị tức đến té ngã.

 

"Nếu ba không chọc giận nó thì sao con có thể nhìn thấy gương mặt thật của nó được."

 

Lý Nhiễm cúi đầu hỏi: "Gương mặt thật gì ạ? Bị ba chọc tức nên nói câu thích con kia sao?"

 

Cha Lý hừ một tiếng: "Nhưng nó có bị chọc tức đâu, tự mình chọc mình tức đây này."

 

"Ba, ba không phải loại người vô cớ gây rối, vì sao lại hà khắc với Hạ Nam Phương như vậy?"

 

"Nhìn nó không vừa mắt, không cần lý do."

 

Lý Nhiễm câm nín, được rồi, nhìn không vừa mắt xác thật không cần lý do.

 

Sau khi trấn an được cha Lý, Lý Nhiễm đến phòng bệnh chào tạm biệt Hạ Nam Phương.

 

Phòng bệnh không có ai, cô đi hai vòng ở bên trong, chuẩn bị đi ra ngoài.

 

Chưa kịp xoay người, đã nghe thấy tiếng khoá cửa phía sau.

 

Sau đó, Hạ Nam Phương xuất hiện ở vị trí cửa vào.

 

Cô nhìn cửa: "Anh khóa cửa làm gì?"

 

Hạ Nam Phương rầu rĩ: "Nếu không ba em lại muốn nhào tới."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-206.html.]

Lý Nhiễm cười cười: "Lòng dạ anh cũng đừng hẹp hòi quá, lời anh nói vừa rồi còn quá đáng hơn ba tôi nhiều."

 

Hạ Nam Phương đi đến ấn lấy bả vai cô, giây tiếp theo cằm anh gác trên vai cô: "Cho nên anh mới đến xin lỗi em."

 

"Không nên nói vậy với bác trai."

 

Bây giờ Lý Nhiễm không có cách gì với Hạ Nam Phương, mới vừa rồi trên bàn cơm còn mạnh mẽ với cha Lý như vậy mà vừa quay đầu đã đến xin lỗi cô, Lý Nhiễm thở dài, cảm thấy tính tình của anh càng ngày càng không đoán được.

 

"Lát nữa anh ra ngoài xin lỗi bác trai."

 

"Ba tôi cũng có điều không đúng, anh cũng đừng tức giận ông ấy, con người của ông ấy là như vậy đó, một mình ông ấy nuôi tôi từ hồi còn nhỏ xíu, ông ấy không thể để tôi chịu một chút ấm ức bào, cho nên hai người các anh cãi nhau tôi không thể làm ông ấy mất mặt được."

 

Lý Nhiễm nói nhiều như vậy, đơn giản đều là đang nói lời hay thay cha Lý.

 

Lại tuyệt nhiên không đề cập tới Hạ Nam Phương như thế nào.

 

Cằm Hạ Nam Phương cứ nhẹ nhàng để trên vai Lý Nhiễm như thế, không có trọng lượng, nhưng không muốn dịch chuyển.

 

"Em nói nhiều như vậy, nhưng vì sao không thể an ủi anh hai câu chứ? Ông ấy còn nói sau này em sẽ lấy người nước ngoài."

 

Lý Nhiễm không nghĩ tới vị này còn rối rắm vấn đề đó, dở khóc dở cười: "Tôi lấy người nước ngoài khi nào?"

 

"Lần trước đi Pháp, anh thấy em đứng chung với một tên đàn ông người nước ngoài."

 

Lý Nhiễm nhớ lại, lần trước bọn họ gặp mặt là ở khách sạn, mà đàn ông người nước ngoài tám phần là đồng nghiệp.

 

Dở khóc dở cười: "Đó là đồng nghiệp của tôi, làm sao tôi có thể thích người nước ngoài chứ."

 

Hạ Nam Phương bắt được trọng điểm trong đó: "Nói cách khác là em ở nước ngoài ba năm sẽ không yêu đương đúng không?"

 

Lý Nhiễm ngẫm lại lời mình nói, có liên quan gì nhau sao?

 

Thấy cô không trả lời, ngữ khí Hạ Nam Phương khẳng định: "Em thích người nước ngoài?"

 

Lý Nhiễm: "Sẽ không, tôi không thích người nước ngoài, ở nước ngoài cũng không có ý định yêu đương."

 

Hạ Nam Phương cười một tiếng, như là thực hiện được gian kế gì đó, anh hôn lên cổ Lý Nhiễm một cái: "Nhớ kỹ lời em nói."

 

Sau đó Hạ Nam Phương để Lý Nhiễm đợi trong phòng bệnh, một mình đi tìm cha Lý.

 

Hai người nói chuyện khoảng nửa tiếng, tâm trạng Hạ Nam Phương thoải mái đi ra, mà sắt mặt cha Lý cũng tốt hơn rất nhiều.

 

Tuy Hạ Nam Phương không nỡ nhưng vẫn ra vẻ tiêu sái tiễn Lý Nhiễm đi.

 

Xe chậm rãi khởi động, mãi cho đến khi không nhìn thấy thân ảnh Hạ Nam Phương nữa, Lý Nhiễm mới hỏi: "Vừa rồi hai người nói gì vậy?"

 

Cha Lý hừ một tiếng: "Nó nói mấy năm con du học, nó sẽ không đi quấy rầy con."

 

Tim Lý Nhiễm đập bịch một cái, sau đó nghe cha Lý nói tiếp: "Điều kiện là... chờ sau khi con về nước, muốn ba đồng ý cho nó theo đuổi con."

Loading...