Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 118

Cập nhật lúc: 2024-08-22 22:08:36
Lượt xem: 143

Tám năm, mỗi lần Hạ Nam Phương đi công tác nhất định sẽ mang quà về cho cô, trong đó giá trị nhất hẳn là sợi dây chuyền hồng bảo lần trước, hiện tại bị cảnh sát coi như vật chứng bị tạm giam.

 

Còn lại còn có chút vật nhỏ.

 

Con người của Hạ Nam Phương này, từ trước đến nay đều hào phóng với Lý Nhiễm, giống như anh chưa bao giờ để ý tiền tài.

 

Nói trái lại, cũng chứng minh ở trong lòng anh, tiền có thể làm bất cứ chuyện gì. Nhưng nhiều năm như vậy, trước sau Hạ Nam Phương đều chưa từng biết, Lý Nhiễm cũng không coi trọng những điều đó.

 

Cô kiểm kê những đồ trong tủ sắt một phen, dọn tầng tầng lớp lớp tủ sắt, đi gõ cửa phòng Hạ Nam Phương.

 

Anh ở thư phòng họp qua video, khi Lý Nhiễm tiến vào, đang nghe đối diện có người dùng tiếng Anh báo cáo công việc.

 

Cô cẩn thận không phát ra âm thanh, sau đó đặt tủ sắt trong thư phòng anh, sau khi khua tay múa chân bỏ lại một đống động tác, chuẩn bị đi ra ngoài.

 

Nào biết mới vừa đụng vào then cửa, còn chưa có mở cửa, đã nghe phía sau truyền đến giọng nói: "Đứng lại. Bỏ lại cái gì đấy?"

 

"Đó là những trang sức anh tặng cho tôi, tôi dọn lại một chút, ngoại trừ thứ bị Hứa Minh Nguyệt lấy đi thì còn lại đều ở đó."

 

Tựa như cảm nhận được cảm xúc kích động của Hạ Nam Phương, cô dùng ngữ khí một sự nhịn chín sự lành nói: "Mấy thứ này vốn dĩ là tiền của anh mua, đưa cho tôi coi như là tạm quản, bây giờ vừa lúc đưa cho anh. Chúng ta cũng đã trưởng thành."

 

Hạ Nam Phương gằn từng chữ hỏi: "Thanh toán xong?"

 

Sự tự tin trong lòng Lý Nhiễm còn đủ hơn lúc trước, hiện tại ông nội Hạ ở Hạ gia, không khác gì gông xiềng trên tay Hạ Nam Phương muốn làm mưa làm gió này.

 

Thấy ngữ khí anh không tốt, cô không hiểu được Hạ Nam Phương còn dây dưa như vậy có ý nghĩa gì: "Nếu anh không nghĩ thanh toán xong cũng đúng, chỉ cần anh tính ra tôi còn thiếu anh cái gì, nửa đời người còn lại, tôi trả lại cho anh là được."

 

Lý Nhiễm nói là còn thiếu anh tiền gì đó, dưới vài chục năm cô có thể từ từ trả nợ.

 

Nhưng Hạ Nam Phương nói lại không phải tiền, thứ anh không thiếu nhất chính là tiền.

 

Anh lẩm bẩm: "Em xác thật phải dùng nửa đời sau mà trả."

 

Lý Nhiễm cũng không muốn nói quá nhiều, hai người bọn họ đi đến tình trạng hôm nay, đã không phải nói chia tay là có thể chia tay.

 

Phàm là Hạ Nam Phương không hùng hổ dọa người như vậy, cô cũng sẽ không muốn ở lại đến ngày hôn lễ mới quyết liệt với anh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-118.html.]

Cô vẫn còn tính nhẫn nại hỏi anh: "Tôi thật sự không có tình cảm với anh, nhiều ngày như vậy anh cũng đã thấy rồi đó. Thậm chí hai chúng ta còn kém người xa lạ, cứ ở bên nhau là cãi nhau, cuối cùng tan rã không vui."

 

Nói đến điều này, giọng của Lý Nhiễm thấp xuống, trong lòng cô thật sự không thoải mái, ngữ khí cũng trở nên thật nhẹ: "Hạ Nam Phương, tôi thật sự không muốn chúng ta biến thành như vậy. Anh một hai phải tra tấn tình cảm giữa hai chúng ta không dư thừa một chút gì mới bằng lòng buông tay sao?"

 

Lời này của Lý Nhiễm thật sự tàn nhẫn, cô lấy sự ràng buộc cô của Hạ Nam Phương, cùng với sự kết hôn trở thành là một loại tra tấn.

 

Loại lời nói này không khác cầm d.a.o nhỏ đ.â.m vào trái tim của Hạ Nam Phương.

 

Cô nhìn khuôn mặt càng ngày càng lạnh xuống của Hạ Nam Phương, trong lòng thờ ơ: "Dễ hợp dễ tan* đi."

 

(Nguyên văn là 好聚好散 nghĩa là "dễ hợp dễ tan", cũng có người dịch là "hảo tụ hảo tán". Câu thành ngữ này thường được dùng trong trường hợp khi muốn kết thúc một mối quan hệ thật chóng vánh và vội vàng, ý chỉ chúng ta đến với nhau thật dễ dàng thì hãy cùng kết thúc nó dễ dàng như lúc ban đầu, đã chia tay thì đừng dây dưa nhíu kéo.)

 

Bốn chữ "dễ hợp dễ tan" này khiến biểu cảm trên mặt Hạ Nam Phương vô cùng vặn vẹo, anh nhớ lại những nổ lực của bản thân, hiện tại nhìn lại đều là những thứ si tâm vọng tưởng.

 

Ở bên trong Hạ gia, anh đã thu thập một đám người đã từng bắt nạt cô, giúp cô tạo địa vị một lần nữa ở Hạ gia.

 

Ở bên ngoài, anh đưa cô đi ra ngoài, giới thiệu với người khác cô là vợ anh, vì Lý Nhiễm thậm chí không tiếc đường ai nấy đi với Hứa gia có kết giao nhiều năm.

 

Nhưng nhiều như vậy, chỉ đổi lấy một câu của Lý Nhiễm "dễ hợp dễ tan".

 

Không nói chuyện trước kia như thế nào, lần này, anh thật sự muốn giữ cô lại.

 

"Chúng ta sẽ không dễ hợp dễ tan."

 

Hạ Nam Phương đứng lên, đi từng bước một mà tới: "Chúng ta chỉ có thể... sinh ra cùng giường, c.h.ế.t tới cùng mộ. Hiểu không?"

 

Lý Nhiễm cười khổ trong lòng, không hề bất ngờ khi Hạ Nam Phương nói những lời đó.

 

Nói đến cùng vẫn là cô không tốt, người đàn ông này là cô tự mình chọn, thậm chí còn cãi lời cha Lý.

 

Mà hiện tại, báo ứng tới.

 

Cô muốn chạy đều chạy không thoát.

 

Lý Nhiễm thở dài, giọng thật sự rất thấp, giống như sự mệt mỏi đến từ linh hồn, thở dài một hơi.

 

"Chúng ta có thể ở bên nhau hay không, không phải anh có thể nói là được. Ông nội sẽ không để anh làm bậy."

Loading...