Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 358: Combo Nội Tạng Bò

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-10-07 23:58:51
Lượt xem: 9

Edit: Con Kien Cang

 

Chính mình thừa nhận mình xấu miệng, cũng chẳng có mấy ai.

 

Da mặt dày như vậy, mình cùng cô ta tính toán, chẳng phải là đang tự tìm khó chịu cho mình sao?

 

Hà Tất xụ mặt, quyết định làm việc theo tiêu chuẩn mua cơm.

 

Lắc thìa.

 

Lại lắc thìa.

 

Mấy giây sau --

 

Quý Dữu cầm khay cơm trong tay, trên mặt rải rác mấy miếng thịt nhỏ, trên mặt lộ ra tia đau khổ, nhàn nhạt thở dài: “Quả nhiên, đắc tội ai, cũng không thể đắc tội một kẻ cặn bã a, cổ nhân thật không lừa tôi."

 

Gân xanh trên trán Hà Tất hơi giật giật: "Cổ nhân nói? Cổ nhân nói cái gì? Làm phiền bạn học này giải thích rõ ràng."

 

Cổ nhân này --

 

Hiển nhiên chính là cô a, nhưng cô có thể nói sao?

 

Không đời nào.

 

Quý Dữu nhếch miệng, cười nói: "Tôi chỉ là nói nhảm thôi, đàn anh, đừng để ý."

 

Nói xong, cô ôm khay đồ ăn, muốn bỏ chạy.

 

Hà Tất nói: "Đợi đã."

 

Quý Dữu bước chân dừng lại.

 

Hả?

 

Đừng nói tên cặn bã Hà Tất vì trả thù cô mà tạm thời tăng giá a.

 

Trong lúc nhất thời, Quý Dữu có chút sợ hãi, rụt cổ nhỏ giọng nói: "Đàn anh, tôi đã trả tiền rồi nha."

 

Hà Tất: "..."

 

Hà Tất hít sâu một hơi, mới miễn cưỡng đè xuống cảm giác muốn đánh người, sau đó --- hắn vươn tay, lấy khay cơm ở một bên quầy xuống, đưa cho Quý Dữu, nói: "Cầm đi."

 

Quý Dữu: "???"

 

Cô cúi đầu nhìn xem, không khỏi hít một hơi.

 

Khá lắm!

 

Gân bò, móng bò, gan bò, phổi bò, da bò, lòng bò, mũi bò... đều là những bộ phận của con bò nếu có người nhàm chán cũng có thể đem đi lắp ráp thành một con bò.

 

Chỉ là --

 

Không biết đàn anh Hà Tất là có ý gì?

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Quý Dữu trừng mắt: "Đàn anh???"

 

Hà Tất thản nhiên nói: "Món ăn combo dành cho vua khoác lác cộng da mặt dày, rất thích hợp với bạn học, nên dành tặng cho bạn ăn."

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Đang nói đùa à?

 

Hà Tất nói: “Cầm đi, không tính tiền, cút nhanh lên.”

 

Quý Dữu đưa tay ra, lại có chút do dự: "Thật sự... thật sự không có tính tiền?"

 

Hà Tất khoát tay: “Không cần, lăn nhanh đi.”

 

Lời này vừa ra, tựa hồ sợ Hà Tất hối hận, Quý Dữu nhanh chóng vươn tay ra, chộp lấy khay nội tạng bò: "Cám ơn đàn anh, đàn anh, hôm nay ngài thực sự cao 2,8 mét, thật là đẹp trai!"

 

Hà Tất: "Hừ hừ ~"

 

Quý Dữu: "Chỉ là... Vì sao chỉ có nội tạng bò mà không có bít tết? Thịt ức bò a?"

 

Hà Tất: "..."

 

Hà Tất mắng: "Là tên quỷ nghèo, ăn cái gì bò bít tết, thịt ức bò, giờ có muốn ăn không, bây giờ nhanh cút đi, đừng cản trở công việc của tôi."

 

Quý Dữu vui vẻ ôm hai khay cơm nhanh bước đi.

 

Ai nha!

 

Thực sự không thể tưởng tượng được, tên cặn bã Hà Tất này vậy mà cũng có một ngày hào phóng như vậy, một khay nội tạng bò này, mặc dù nặng chưa đến 3 cân nhưng vẫn có giá ít nhất là 5.000 điểm tín dụng a.

 

5000 điểm tín dụng!

 

Thật hào phóng a.

 

Quý Dữu cũng không dám tin, đây chính là cầm từ trong tay đàn anh Hà Tất.

 

Tuy nhiên, mặc dù đàn anh Hà Tất có miệng độc, phần lớn thời gian miệng chó không phun được ngà voi, nhưng anh ta đối với Quý Dữu thực sự cũng không tệ lắm, Quý Dữu biết, đàn anh Hà Tất bày ra một khay đồ ăn 'vua khoác lác cộng da mặt dày' chỉ là một phần đồ ăn chiêu trò, bề ngoài thì có vẻ như đang chế giễu mình vừa rồi nói những lời khoác lác, không tự lượng sức mình trong căn tin, nhưng kỳ thực là anh ta chỉ muốn cổ vũ mình mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-358-combo-noi-tang-bo.html.]

 

Ài!

 

Sẽ tuyệt hơn nữa nếu đàn anh Hà Tất không quá dè dặt, trực tiếp cho cô mấy cân sườn heo kho hay gì đó.

 

Quý · lòng tham · Dữu yên lặng suy nghĩ.

 

Sau đó --

 

Cô tìm một bàn ăn, đặt khay nội tạng bò và cơm sườn heo kho xuống, cầm đũa chuẩn bị ăn cơm, cô cũng không dám chậm rãi ăn, Thịnh Thanh Nham, Nhạc Tê Quang một đống con hàng vẫn đang nhìn chằm chằm ở phía sau.

 

Quả nhiên --

 

Chỉ trong chốc lát, tất cả chỗ trống xung quanh Quý Dữu đều đã có người ngồi.

 

Thịnh Thanh Nham cũng không cần Quý Dữu gọi, không chút khách khí, trực tiếp giơ đũa gắp lòng bò và gân bò thích ăn trong đĩa nội tạng rồi nhét vào chén mình.

 

Quý Dữu mí mắt giật giật, chịu đựng không nói cái gì.

 

Tiếp theo --

 

Thẩm Trường Thanh là người thứ hai giơ đũa ra, trong nháy mắt, cậu ta không hề kén chọn đồ ăn, tất cả hỗn tạp đều gấp vào trong chén mình, trong chớp mắt, chén của cậu ta đã chất đầy.

 

Làm xong tất cả, Thẩm Trường Thanh tựa hồ cảm thấy mình có chút quá mức, mặt hơi đỏ lên, thấp giọng nói: “Tớ chỉ ăn một chút thôi.”

 

--- Đây chỉ là một chút của cậu?

 

--- Có vấn đề gì với thị lực của cậu à?

 

----Cậu có vấn đề về khả năng tính toán của mình sao?

 

Đôi môi Quý Dữu run run, nhưng cô cố nhịn, giữ im lặng.

 

Sau đó, Sở Kiều Kiều dùng đũa gắp lên, khá lắm, da bò, móng bò, lòng bò, gân bò... đều có đủ, số lượng cũng lớn, cô ấy dùng đũa gắp nhiều hơn cả Thịnh Thanh Nham vừa rồi...

 

Quý Dữu mím môi, không nhịn được nữa hỏi: " Kỹ năng của cậu là gì vậy? Có thể truyền lại cho người khác không?"

 

Sở Kiều Kiều cười hắc hắc nói: “Bí mật của Sở gia tuyệt đối sẽ không truyền lại cho người khác.”

 

Quý Dữu: "......." 

 

Trong khi Quý Dữu đang nói chuyện với Sở Kiều Kiều, hai anh em Nhạc Tê Nguyên và Nhạc Tê Quang cũng không khách khí, Nhạc Tê Nguyên dè dặt hơn, một đũa lại một đũa, chỉ là tốc độ đũa nhanh hơn mà thôi.

 

Nhạc Tê Quang suýt chút nữa thì trực tiếp cầm khay nội tạng đổ vào chén của mình --

 

Quý Dữu run run tay mắng: "Các cậu đủ rồi a, tốt xầu gì cũng để lại cho tớ một ít chứ."

 

Sau đó ---

 

Mọi người coi như nghe lời, để lại cho cô mỗi thứ một miếng.

 

Quý Dữu: "......." 

 

Quý Dữu hít một hơi thật sâu, chửi mắng: “Nhìn các cậu xem… từng người một, các cậu trông giống như con người, nhưng thực chất các cậu đều là quỷ c.h.ế.t đói đầu thai. Dù sao, các cậu cũng là nhân vật nổi tiếng năm nhất, không thể chú ý hơn đến hình tượng của mình sao?"

 

Nhạc Tê Quang mắng: “Hình tượng có thể ăn được sao?”

 

Nhạc Tê Nguyên đáp: “Không bằng một khay nội tạng bò.”

 

Thẩm Trường Thanh thấp giọng nói: “Tớ không quan tâm.”

 

Sở Kiều Kiều cười ngốc nghếch: “Tớ chỉ quan tâm đến hình tượng của bạn học Quý Dữu.”

 

Thịnh Thanh Nham dứt khoát phớt lờ lời nói đó, chỉ lo cắm đầu vào ăn.

 

Quý Dữu cũng không nói nên lời.

 

Nghĩ nghĩ, bắt đầu cúi đầu ăn như điên.

 

Trong lúc nhất thời, trên bàn ăn tràn ngập tiếng người nuốt đồ ăn, không hề nghe thấy một tiếng thì thầm nào.

 

Ăn xong cơm tối.

 

Thịnh Thanh Nham là người đầu tiên thu dọn khay, nói: "Nhân gia no rồi a, đi a"

 

Những người khác cũng lần lượt đứng dậy, nói họ đã no cũng muốn rời đi.

 

Trong chớp mắt, không còn ai nữa, Quý Dữu chậm rãi đưa miếng cơm cuối cùng vào miệng, nhai rồi cầm khay lên đi đến bỏ vào thùng tái chế.

 

Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Nguyên mấy người bạn học thường xuyên ở cùng một chỗ chơi đùa, không một ai mở miệng hỏi thăm chuyện Quý Dữu công khai khiêu chiến với hệ tài liệu, tựa hồ những người này đều đã quên mất chuyện đó.

 

Nhưng --

 

Quý Dữu biết không phải bọn họ không quan tâm hay là cũng không phải không chú ý.

 

Quả nhiên --

 

Khi Quý Dữu vừa đặt khay đồ ăn vào thùng rác tái chế, cô đã nghe thấy lời tin nhắn nhắc nhở của Sở Kiều Kiều, Thịnh Thanh Nham, Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Nguyên, Nhạc Tê Quang, mấy người này gần như gửi cùng một tin nhắn giống như đúc:

 

[3 ngày sau, tớ sẽ đi đến sân thi hệ tài liệu để ủng hộ cậu.]

 

 

Loading...