Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-10-18 10:54:20
Lượt xem: 12

Nhưng thông qua những lời gã vừa nói, bây giờ có thể khẳng định gã không còn giữ chức nữa rồi, Bạch Vi đã dùng thủ đoạn nào đó đẩy gã vào tù.Có thể là bị tra ra phạm tội tham ô hay gì đó, nhưng chắc chắn không phải tội h.i.ế.p dâm.

 

Từ đó xem ra, cô nàng Bạch Vi này không chỉ đơn giản là có tiền.Cái gã Lôi Vân Bảo kia cũng là kẻ điên, sau khi ra tù lại vẫn muốn trả thù Bạch Vi, hơn nữa còn muốn dùng thủ đoạn hèn hạ như thế.Theo như cách gã định làm, thì rất dễ thành công.

 

Lấy cớ bàn công việc hẹn Bạch Vi ra ngoài, bỏ thuốc, vừa cưỡng h.i.ế.p vừa chụp hình cô ta, sau đó uy h.i.ế.p cô ta bằng ảnh chụp, đòi tiền, thậm chí chiếm đoạt cô ta trong thời gian dài…Quá bỉ ổi.Nếu không phải là tôi vô tình phát hiện, thì có lẽ Bạch Vi sẽ thảm lắm đây.Không đúng, Bạch Vi có thảm hay không thì liên quan gì đến tôi? 

 

Thậm chí, tôi vẫn luôn hi vọng cô ta không có kết quả tốt cơ mà!Còn Lôi Vân Bảo, nếu không phải lúc ấy gã khốn kiếp này muốn cưỡng h.i.ế.p Bạch Vi, tôi cũng sẽ không phải ngồi tù.Tốt nhất là cả hai người này đừng có kết quả tốt đẹp.Nghĩ tới đây, trong đầu tôi bỗng nảy lên một suy nghĩ to gan.

 

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn.

 

Tôi muốn khiến Bạch Vi nếm thử mùi vị năm đó cô ta nên nếm, rồi lại tống Lôi Vân Bảo vào tù.Dù sao ban đầu Bạch Vi nên gặp xui xẻo, Lôi Vân Bảo cũng có thể vào tù với tội danh h.i.ế.p dâm.

 

Ngày mai bọn họ sẽ hành động, tôi chỉ cần theo sát Bạch Vi là được.Ngày hôm sau, tôi cầm thẻ nhân viên đến công ty, phía trên còn ghi chú thêm tiếng Xiêng La, vì muốn tới Xiêng La cạnh tranh cái mối làm ăn lớn kia nên mới cố ý ghi thêm vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieu-thu-mau-lanh/chuong-6.html.]

 

Bạch Vi vẫn không nhìn thấy sự tồn tại của tôi, không đuổi tôi, cũng không bỏ mặc tôi.Lúc có mấy người đồng nghiệp và những lãnh đạo của các phòng khác tìm cô ta, tôi đều giúp họ gõ cửa, sau đó trở về vị trí tiếp tục làm việc của mình.Buổi trưa, Bạch Vi ra ngoài dùng bữa trưa, tôi lén lút đi theo, nhưng cô ta ăn xong liền trở về văn phòng.Đến tối, hết giờ làm việc, tôi ngồi lên chiếc xe mình đã thuê trước bằng phần mềm thuê xe, đi theo chiếc Jaguar của Bạch Vi.Quả nhiên, Jaguar lái vào bãi đậu xe của một khách sạn, Bạch Vi dừng xe xong thì đi vào tiệm cơm kiểu Trung ở tầng một.

 

Cô ta không vào phòng riêng, mà vào phòng ăn chung.Tôi đi vào theo, thấy Bạch Vi đang nói chuyện với một người đàn ông tầm ba mươi tuổi, sau đó vào bàn.Người đàn ông kia đúng là cái gã gầy gầy đi cùng với Lôi Vân Bảo ngày hôm qua.

 

Gã giả vờ bày ra thần thái cử chỉ của một nhân vật thành công nhưng chẳng giống chút nào.

 

Nhưng mặc trên người bộ âu phục cao cấp, trông gã chẳng khác gì một tên nhà giàu mới nổi.Hiển nhiên, Bạch Vi không nhận thức được nguy hiểm, có lẽ là cô ta cho rằng ở trước mặt mọi người, dù đối phương có ý xấu cũng không dám làm gì cô ta.

 

Trước tiên tôi dạo quanh một vòng, tìm hiểu đại khái về cảnh vật chung quanh phòng ăn, và vị trí của vài lối ra, sau đó tìm một chỗ ở khu nghỉ ngơi của phòng ăn có thể thấy rõ vị trí của họ, nằm trên ghế cầm một quyển tạp chí che mặt của mình, vừa lật xem tạp chí, vừa nhìn chằm chằm Bạch Vi và người đàn ông kia.Người đàn ông kia gọi một chai rượu đế, nhưng Bạch Vi không uống rượu, cũng không uống bất cứ đồ uống gì, chỉ hỏi nhân viên phục vụ một ly nước lọc.Tôi cố ý bám theo nhân viên phục vụ đó.

 

Ở trong lối đi, tôi thấy được Lôi Vân Bảo, gã cố ý làm rơi một cái thẻ tên không biết lấy đâu ra xuống đất, cũng nói cho nhân viên phục vụ, nhân lúc nhân viên phục vụ quay đầu lại, gã lập tức đổ một ít chất lỏng không màu vào ly nước.

 

Động tác của gã rất nhanh, lại ở trong lối đi, trừ tôi đang thầm trốn ở phía xa ra thì không ai thấy cả.Cứ vậy, ly nước kia được đưa đến trước mặt Bạch Vi, hơn nữa còn bị Bạch Vi uống cạn một nửa..

Loading...