Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tiểu Lão Bản Của Cửa Hàng Thú Cưng - Chương 42.2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-13 10:14:11
Lượt xem: 486

Câu chuyện của nó có phần lộn xộn và đứt quãng, nhưng sau khi Sơ Ngữ hỏi thêm một vài câu, cô mới xâu chuỗi được toàn bộ sự việc.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Corgi tên là Coco, chủ của nó là một cô gái xinh đẹp tên Đường Đường. Ba ngày trước, Đường Đường đi dự buổi họp lớp và từ đó không trở về nữa. Trên đường về, cô ấy bị cướp và bị s//át h//ại.

 

Sơ Ngữ nghe đến đây liền nhớ đến vụ án gần đây trên tin tức. Ba tên cướp tấn công và gi//ết hại nạn nhân, một trong số đó nói mình chưa đủ 16 tuổi, một người khác nói có tiền sử bệnh tâm thần, gây xôn xao dư luận. Trên tin tức sử dụng tên giả, nên khi Coco nhắc đến Đường Đường, cô mới liên tưởng ra.

 

“...Đường Đường đã khuya không về, em liền đi tìm cô ấy, vừa lúc thấy ba người kia cướp túi của cô ấy. Khi chạy tới, thấy trên n.g.ự.c Đường Đường còn cắm dao, m.á.u chảy rất nhiều, em rất sợ.”

 

“Nhưng lúc đó Đường Đường còn sống, cô ấy bảo em đi tìm người cứu. Em ra ngoài tìm người nhưng không ai phản ứng, họ không hiểu ta nói gì, còn có người đá em một cái. Khi em quay lại, thấy một người đàn ông rút d.a.o ra và đ.â.m Đường Đường lần nữa, rồi cô ấy không còn động đậy.”

 

Sơ Ngữ giật mình, không ngờ vụ án lại có chi tiết như vậy.

 

“Em có thấy rõ mặt người đó không?”

 

“Ừm... Trời quá tối, em không thấy rõ.”

 

Coco rất tự trách, Sơ Ngữ xoa đầu nó, an ủi: “Không sao, em đã làm rất tốt, việc còn lại hãy để cảnh sát điều tra.”

 

Coco nức nở thêm một tiếng, vẻ mặt trông rất sa sút. Sơ Ngữ nghĩ nó buồn vì chủ nhân qua đời, cũng không suy nghĩ thêm.

 

Cô hỏi thêm vài chi tiết, xác nhận không còn gì bỏ sót, rồi gọi điện cho Giản Diệc Thừa.

 

Trong văn phòng, mọi người đang bàn bạc về bữa tiệc mừng. Lâm Lang không có thiện ý nói: “Phải mời một chầu lớn, Lão Giản lần này không thể tiếc tiền!”

 

“Đừng thế, mời nhẹ nhàng thôi, Giản Diệc Thừa đang hẹn hò, cần tiết kiệm chút để lo chuyện cưới hỏi.”

 

Lúc đó, Giản Diệc Thừa nhận cuộc gọi từ Sơ Ngữ. Mọi người thấy từ mặt cười của anh chuyển dần sang nghiêm trọng, liền hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

 

Giản Diệc Thừa bình tĩnh nói: “Bữa tiệc hoãn lại, có án tử.”

 

Lâm Lang kêu lên: “Tôn Toàn, miệng quạ đen! Mới là ngày 26 tháng Chạp, không thể yên ổn ăn Tết sao!”

 

Giang Liên Thành vỗ vào lưng Lâm Lang: “Đừng kêu, làm việc thôi.”

 

Nhận được tin báo mới, vụ án Đường Đường bị cướp và s//át h//ại lại được mở ra điều tra lại.

 

Trước đó, vụ án này đã thu hút sự chú ý của truyền thông vì các nghi phạm cố gắng thoát tội. Bây giờ, khi điều tra lại, một số phương tiện truyền thông đã phát tin tức sai sự thật. Dù không nói rõ, nhưng ý họ là các nghi phạm có thế lực, và việc sử dụng bệnh án tâm thần chỉ để gây áp lực buộc cảnh sát phải điều tra kỹ hơn, thậm chí còn bịa đặt rằng đã có người chịu tội thay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieu-lao-ban-cua-cua-hang-thu-cung/chuong-42-2.html.]

 

Tin tức này có vẻ rất chi tiết và khiến nhiều người dân hiểu lầm. Giang Liên Thành nhìn thấy tin tức mà tức giận: “Đám truyền thông vô trách nhiệm thật biết cách biên chuyện. Bây giờ thì hay rồi, gia đình nạn nhân cũng nghĩ chúng ta bao che cho nghi phạm, không đồng ý cho pháp y khám nghiệm tử thi."

 

"Việc này có thể giải quyết được, đây là án hình sự, không phải họ không đồng ý là không khám nghiệm được. Nhưng vấn đề là, nếu chúng ta tìm ra kẻ thứ tư là thủ phạm thật sự, truyền thông sẽ lại nói chúng ta tìm người chịu tội thay."

 

"Họ chẳng quan tâm đến sự thật, họ chỉ cần lượng truy cập thôi."

 

"Bây giờ người dân cũng thiếu khả năng phân biệt, dễ bị dẫn dắt bởi tin đồn."

 

...

 

"Được rồi, đừng bàn nữa. Chúng ta làm việc trung thực, không thẹn với lương tâm, quan tâm nhiều làm gì?" Giang Liên Thành nói.

 

"Giang Đội, nói thì dễ, nhưng dư luận không thể coi nhẹ. Đây là đang bôi nhọ chúng ta, chúng ta cực khổ phá án, đến cuối lại bị mắng bao che tội phạm thì không đáng."

 

"Ngươi lo phá án thôi, những chuyện khác có người lo, đừng bận tâm."

 

...

 

Giản Diệc Thừa bước vào với báo cáo giám định pháp y: “Giang Đội, kết quả giám định đã có. Trên người Đường Đường có ba vết thương, trong đó vết thương ở tim là chí mạng và do cùng một con d.a.o đ.â.m hai lần. Pháp y phỏng đoán rằng lần đầu đ.â.m d.a.o trúng giữa hai xương sườn, không gây tổn thương chí mạng. Hung thủ rút d.a.o ra, đ.â.m lần thứ hai, d.a.o đi song song với xương sườn và đ.â.m trúng tim, gây tử vong."

 

Giang Liên Thành nghiêm túc nói: “Nghĩa là sau ba kẻ cướp, thật sự có kẻ thứ tư, và kẻ này mới là hung thủ gi//ết ch//ết Đường Đường."

 

Giản Diệc Thừa gật đầu: “Hơn nữa, hung thủ phải là người quen biết và có thù oán với nạn nhân."

 

Đường Đường đã bị cướp hết tài sản và bị thương nặng, chỉ có kẻ hận cô mới có thể tiếp tục gây thương tích và gi//ết cô.

 

"Trước tiên hãy điều tra từ những người quen biết nạn nhân, xem cô ấy có mâu thuẫn với ai không."

 

"Đúng vậy."

 

"Giản Diệc Thừa, anh gọi người chứng kiến lên, xem có thể xác định được hung thủ không."

 

Giản Diệc Thừa lắc đầu: “Chỉ sợ là không thể."

 

"Vì sao không thể?"

 

"Vì nhân chứng là một con chó."

Loading...