Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tiểu Đào Tử - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-08-01 23:40:08
Lượt xem: 222

09

 

Tôi không nổi giận vì sự chế giễu của cô ta, mà hỏi thẳng vào điều tôi thắc mắc trong lòng.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

"Tôi thật sự không hiểu, ác cảm của cô với tôi xuất phát từ đâu vậy?

 

"Khi tôi quen Thẩm Triệt, cô đã chia tay anh ta và đi du học rồi.”

 

"Gần đây tôi vẫn nghĩ, trên thế giới có biết bao nhiêu người yêu xa, tại sao cô vừa ra nước ngoài lại nhất định phải chia tay? Tôi điều tra một chút, cuối cùng cũng biết nguyên nhân rồi."

 

Giang Uyên nghe đến hai chữ "điều tra", mặt cô ta lập tức sầm lại.

 

"Hóa ra cô đã nhận tiền của nhà họ Thẩm mới chia tay Thẩm Triệt, vì nhà họ Thẩm cho rằng xuất thân của cô không xứng với danh hiệu phu nhân nhà họ Thẩm.

 

"Cô giả vờ như ở nước ngoài sống không tốt, chịu đủ thiệt thòi. Có cần tôi nói ra danh sách khách hàng của cô ở nước ngoài không?"

 

Tôi không hề che giấu ý cười chế giễu của mình:

 

"Cô vất vả làm việc như vậy, sao có thể thiếu thốn vật chất?”

 

"Tôi có thể tra ra những điều này, cô nghĩ nhà họ Thẩm không thể tra ra sao?

 

"Nếu tôi là cô, tôi sẽ không mơ tưởng vị trí phu nhân nhà họ Thẩm, tôi sẽ lợi dụng tình cảm chân thành của Thẩm Triệt dành cho tôi, dùng tài nguyên của anh ta, mở rộng danh tiếng của tôi trong nước, để anh ta giúp tôi tổ chức triển lãm tranh, giúp sự nghiệp của tôi thăng tiến hơn."

 

Mặt Giang Uyên trở nên khó coi, cô ta nghiến răng nói: "Không phải ai cũng may mắn như cô."

 

Tôi không tiếp lời cô ta, ngược lại khuyên nhủ: "Đàn ông không thể dựa vào được, chỉ có thể dựa vào chính mình thôi."

 

Tôi vạch trần tấm màn cuối cùng giữa cô ta và Thẩm Triệt:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieu-dao-tu/phan-5.html.]

"Thẩm Triệt sẽ không cưới cô, nếu anh ta muốn cưới cô, những năm qua đã cưới rồi, anh ta sẽ không chống lại mẹ mình, Thẩm phu nhân từ đầu đã không coi trọng cô, nếu bà ấy biết những việc cô làm ở nước ngoài những năm qua, bà ấy sẽ dùng mọi cách để đẩy cô trở lại vực sâu."

 

"Thay vì tiếp tục dây dưa với Thẩm Triệt rồi đợi Thẩm phu nhân đến sỉ nhục mình, chi bằng kịp thời dừng lại, tận dụng mọi thứ mà cô có thể để đứng vững."

 

Giang Uyên cười lạnh, hoàn toàn không đếm xỉa đến lời khuyên của tôi.

 

"Đừng giả vờ rộng lượng mà cho tôi những lời khuyên vô nghĩa đó, cô chỉ muốn tôi rút lui, để cô chiếm chỗ thôi."

 

Cô ta nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ chế giễu: "Cô vì cứu anh ta mà trở thành người điếc thì sao? Anh ta vẫn không thích cô. Trong mắt Thẩm Triệt, cô chỉ là một con tiện nhân tự nguyện dâng hiến mà vẫn bị từ chối."

 

Tôi lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt chứa đầy sự lạnh lẽo và giận dữ.

 

Đột nhiên, phía sau tôi vang lên một giọng nam trầm: "Giang Uyên?"

 

Ánh mắt của Giang Uyên vượt qua đầu tôi nhìn về phía người đàn ông phía sau tôi, biểu cảm lập tức cứng đờ, ánh mắt trở nên hoảng loạn.

 

Lâm Kỷ Vĩnh đứng bên cạnh tôi, nhìn Giang Uyên đầy ý tứ, anh nhìn cô ta bao lâu, cô ta run rẩy bấy lâu.

 

Lâm Kỷ Vĩnh từ từ nở một nụ cười: "Giang tiểu thư bây giờ ban đêm vẫn làm nghề cũ sao?"

 

Mặt Giang Uyên trắng bệch, môi cô ta run rẩy: "Anh nhận nhầm người rồi..."

 

Lâm Kỷ Vĩnh không để ý cô ta, lại hỏi: "Vẫn là giá cũ sao?"

 

Giang Uyên nhấc chân muốn đi, vừa bước một bước liền bị Lâm Kỷ Vĩnh giữ chặt cánh tay, giọng điệu có phần châm biếm: "Người ta nói một ngày làm vợ chồng, trăm ngày nghĩa tình, chúng ta ngủ với nhau bao nhiêu lần, giờ giả vờ không quen biết thì không hay lắm nhỉ?"

 

Giang Uyên vội vàng nhìn tôi, tôi nhìn lại cô ta như đang xem kịch.

 

Tôi mỉm cười: "Tôi không làm phiền cô Giang ôn lại chuyện cũ với khách hàng cũ nữa."

 

Loading...