Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiến trình huấn luyện một con sen ưu tú của bổn mèo - Chương 4. Con sen dám hù dọa bổn hoàng thượng?

Cập nhật lúc: 2024-10-14 21:59:09
Lượt xem: 17

Đại ca lo lắng gật gù cái đầu, lại lấy điện thoại ra tải về một phần mềm phiên dịch tiếng mèo, mân mê một lúc lâu mới đưa điện thoại tới bên cạnh tai tôi.

"Ma ma thật yêu bảo bảo mà, lại đây để ma ma hôn hôn nào, ma ma yêu con muốn chết."

Cứu mạng, có người muốn buôn mèo!

Tôi hung ác kêu lên một tiếng, giơ tay đánh rơi điện thoại xuống đất.

"Xem ra là có hiệu quả."

Không biết đại ca kết luận được từ chỗ nào, lại nói ra quy tắc số hai: "Thứ hai, không được cào người."

Điện thoại lại phóng ra ma âm: "Ma ma yêu bảo bảo, meo meo ~ meo meo ~ lại đây để ma ma mút hai miếng nào, a ha ha ha ha ha."

Tôi sợ tới mức vèo cái nhảy xuống giường, trốn dưới gầm giường run rẩy không thôi.

Ba, mau tới chuộc mèo đi.

Nơi này có ông chú kỳ quái!

Tôi trốn dưới gầm giường, thật cẩn thận quan sát người bên ngoài, thời khắc chuẩn bị chạy đi.

Đại ca quỳ hai gối xuống đất, lòng bàn tay chống xuống, cơ bắp đột nhiên nổi lên nhìn như là sắp bóp c.h.ế.t tôi vậy.

Một gương mặt to đầy tức giận không ngừng dí sát tới chỗ tôi, "Ra đây."

Tôi liền "ngao" một tiếng cào cho nhát.

"A."

Đại ca che lại vệt đỏ, nhanh chóng đứng lên.

"Thứ đồ không lương tâm, chủ nhân của mày nợ ông đây 3000 vạn, mày lại cào ông, ông nên hầm mày luôn mới đúng."

Hắn vừa nói vừa đi ra ngoài.

Tâm tình hối hận và ảo não trào dâng trong lòng tôi.

Đại ca đúng là chưa có làm gì tôi cả, trái lại còn mua cho tôi rất nhiều đồ nữa.

Tôi do dự ngó ra bên ngoài, muốn đi xin lỗi hắn.

Bỗng nhiên có một cái chổi bay vút về phía m.ô.n.g tôi, đau tới mức tôi sốc ngang, đầu mèo đập vào ván giường vang lên tiếng bộp.

Đau ~

Đại ca còn chưa từ bỏ ý định, cầm chổi đuổi tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tien-trinh-huan-luyen-mot-con-sen-uu-tu-cua-bon-meo/chuong-4-con-sen-dam-hu-doa-bon-hoang-thuong.html.]

"Chờ ông bắt được mày sẽ hầm mày luôn!"

Hắn buông lời hung ác với tôi.

Tôi cũng nhìn hắn hung tợn gào lên: "Meo meo!"

"Tốc độ của ta nhanh hơn ngươi nhiều nhé, đồ nhân loại ngu xuẩn!"

Ngay khi đại ca lại vung chổi qua, tôi lập tức bắt kịp thời cơ nhảy vọt qua, thoải mái lướt qua sự công kích của hắn.

Tôi ngồi xổm dưới đất, cao ngạo hất đầu lên, hướng về phía đại ca khoe ra bản lĩnh của mình.

Đại ca ngẩn ra một giây, sau khi phản ứng lại liền bị tôi kích phát ra ý chí chiến đấu.

Hắn nắm cây chổi giống như cầm cái s.ú.n.g máy, điên cuồng vung vẩy quét ngang quét dọc.

Nhưng đều bị tôi nhẹ nhàng tránh thoát.

Sau vài lần, trên đầu đại ca toát ra một tầng mồ hôi mỏng, hô hấp cũng thô nặng.

Rốt cuộc tư thế dẩu đ.í.t này cũng không dễ chịu gì.

Nhưng tôi lại chơi tới nghiện rồi.

Đại ca ném chổi đi, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, tôi nhân cơ hội cọ qua, lộ ra cái đầu, vươn móng vuốt vỗ vỗ cái chổi đẩy gần về phía hắn, kêu lên hai tiếng, "Tiếp tục nha."

Ngay khi hắn định duỗi tay túm lấy tôi, tôi lại nhanh chân vọt vào trong gầm giường.

Đại ca tức muốn hộc máu, rống lên một câu: "3000 vạn! Đi ra đây cho ông!"

Tôi cau mày phản bác meo meo: "Tên ta không phải 3000 vạn."

"Không ra đúng không?"

Đại ca hiển nhiên là bị tôi bức tới nóng nảy rồi.

Hắn dứt khoát cởi áo, hai tay nắm lấy mép giường, vận sức nâng cả cái giường lên, một mảng ánh sáng trong nháy mắt trần trụi chiếu lên người tôi.

Trong nháy mắt, tôi thực sự đã hoài nghi miêu sinh.

Đại ca đứng từ trên cao trừng mắt nhìn tôi, cảm giác mười phần áp bách: "Giờ mau đi ra cho ông, ông đi lấy đồ ăn cho, bằng không ông đi hầm mày luôn bây giờ."

Tôi lanh lẹ chui ra.

Rốt cuộc tôi cũng là con mèo biết điều, có bậc thang để xuống thì tôi nhất định sẽ xuống.

Tuyệt đối không phải là bởi vì...

Thực ra là tôi muốn đi nhà xí...

Loading...