Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiến trình huấn luyện một con sen ưu tú của bổn mèo - Chương 3. Con sen vẫn chưa chịu khuất phục

Cập nhật lúc: 2024-10-14 21:58:05
Lượt xem: 17

Tôi vội vàng hóa thân thành một con mèo nhỏ biết làm nũng: "Meo ~ meo ~"

Tay đại ca lại run lên một chút, tôi càng thêm ra sức, chỉ là còn chưa thể bắt được trái tim của đại ca, thế là tôi quay sang đánh chủ ý lên người hai tên tiểu đệ trước.

"A ~ đáng yêu quá đi."

Tiểu đệ cầm nồi xoắn thành một con dòi, tiểu đệ cầm chổi cũng che trái tim, hai mắt tỏa sáng.

Đại ca khinh thường ném tôi xuống đất: "Muốn? Cho chúng mày."

Meo meo hoảng sợ.

Đàn ông thối, bổn cô nương đáng giá 3000 vạn đó nhá!

Anh cứ thế dâng cho người khác được sao?

"Này không tốt lắm nhỉ, đại ca."

Tiểu đệ cầm nồi vừa lắc đầu từ chối, vừa âm thầm vươn ma trảo đầy tội lỗi chọt chọt về phía tôi.

Tôi lập tức xù lông, theo bản năng cào cho cậu ta một cái.

Một vệt đỏ chói mắt ngay lập tức xuất hiện trên mu bàn tay cậu ta.

Đại ca nhăn chặt mày, vẻ mặt tôi đầy vẻ đề phòng.

Chỉ có tiểu đệ cầm nồi là cười hề hề giống như tên buôn mèo, còn chưa từ bỏ ý định, chuẩn bị duỗi tay chạm vào tôi lần nữa.

"Không sao đâu, meo meo bé nhỏ, đừng sợ, anh đây không phải người xấu."

Hừ, người xấu nào mà không nói như vậy chứ.

Tôi đã bày ra tư thế phòng ngự, móng vuốt nóng lòng muốn bung ra.

Ngay lúc đang vận sức chờ phát động, đại ca lại vớt tôi lên ôm vào trong lòng.

"Con mèo mất nết, phải dạy dỗ."

Thanh âm hắn trầm thấp, dứt khoát ôm tôi đi vào trong phòng.

Lúc đóng cửa lại còn không quên quay đầu uy h.i.ế.p hai con hàng ngốc nghếch kia: "Tự ăn cơm đi, cơm nước xong thì cút về trường đi học, còn để tao nhìn thấy chúng mày tới đây thì đừng có trách."

Rầm một tiếng, đại ca đóng sầm cửa lại.

Hắn tùy tiện ném tôi lên cái giường cứng như đá của mình.

Đại ca kéo ghế dựa qua, hào phóng ngồi xuống trước mặt tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tien-trinh-huan-luyen-mot-con-sen-uu-tu-cua-bon-meo/chuong-3-con-sen-van-chua-chiu-khuat-phuc.html.]

Hắn lấy điện thoại ra, ngón tay lướt lướt mấy lần, như thể đang tìm thứ gì đó.

Một lúc lâu sau, rốt cuộc mới cong môi.

Hắn mở video trên điện thoại lên, không có ý tốt xách đầu mèo lên cùng hắn xem.

"Mèo nhỏ nhà mi có phải cũng có vấn đề giống như vậy phải không? Cào người, không nghe lời, vậy cho mi nghe đoạn nhạc này đi."

Sau đó là một loạt tiếng meo meo meo meo kêu đến đinh tai nhức óc.

Y như bà mẹ già niệm kinh vậy.

Phiền c.h.ế.t mèo rồi.

Tôi đẩy điện thoại ra, lại cuộn tròn móng vuốt vùi đầu vào, không kiên nhẫn kêu vài tiếng: "Meo meo, meo meo."

Phiên dịch qua tiếng người chính là: "Không nghe, không nghe, không nghe rùa đen niệm kinh."

Đại ca hiển nhiên là nghe không hiểu tiếng mèo, lại cố chấp bẻ đầu tôi lại buông lời hung ác:

"Chờ tới khi nào mày không cào người nữa, biết ngoan ngoãn nghe lời thì tao sẽ tha cho mày."

Quả nhiên, mèo ghét nhất là chó.

Nhưng từ trước tới nay tôi chính là con mèo nhỏ biết co được dãn được, vì không để bị đại ca hung mình, tôi liền dùng đệm thịt lót vỗ vỗ lên cánh tay của hắn, đầu cũng cọ lên, bắt đầu làm nũng: "Meo ~"

"Tui sai rùi mà ~"

Mèo sống cũng không dễ dàng gì nha, hoàn toàn là dựa vào kỹ năng diễn xuất cả.

Dường như tôi nghe thấy tiếng thở dài nhàn nhạt.

Sau đó lại bị đại ca xách gáy, hắn hơi híp mắt, ngữ điệu mang theo tính uy hiếp:

 

"Chủ nhân trước kia của mày thế chấp mày cho ông, ông đây chỉ có thể tạm thời để mày ở chỗ này, nhưng cũng phải dạy mày biết được ở đây cũng có quy củ."

"Meo ~" Tôi dùng đôi mắt tròn xoe chân thành tỏ vẻ đã hiểu.

Đại ca hít sâu một hơi, hắn thả tôi xuống dưới, bàn tay đỡ trán, ở trong phòng đi qua đi lại, sau đó lại đột nhiên hung ác trừng tôi.

"Thứ nhất, cấm làm nũng."

Hiểu!

Tôi chớp chớp hai mắt: "Meo."

Đại ca lại nhíu mày, tự nhủ nói: "Có phải nó nghe không hiểu không?"

Loading...