Tiên cá vô ơn - Phần 9

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:59:15
Lượt xem: 380

13

Vân Noãn cũng hết sức cảnh giác nhìn ta.

Rất đáng tiếc, nàng vốn không phải là đối thủ của ta, lúc trước ta phải bảo vệ Trầm Tịch, nàng thì có Ngân Xà làm trợ thủ nên mới có thể ngang sức với ta.

Nhưng bây giờ, Trầm Tịch đã mất đi một cánh tay, nàng không có bất kỳ trợ giúp nào.

Còn ta thì đã khế ước với thú nhân Báo Tuyết có tốc độ hành động vừa nhanh vừa dũng mãnh, so về tốc độ ta có ưu thế rất lớn, cho nên chỉ xuất ra mấy chiêu, Vân Noãn đã bại trận.

Tự Bạch chỉ cần đánh nhau, sẽ đặc biệt hưng phấn.

Vân Noãn vốn nên c..hết trong tay ta, hắn lại nhanh tay nhào tới, dùng sức cấu xé, vùi cả người Vân Noãn vào trong đống lửa.

Ngọn lửa đột nhiên nổ tung, trò chơi này cũng đã đến lúc kết thúc.

Tự Bạch móc đóa hoa Khải Minh trong túi ra, trên mặt mang theo nụ cười thắng lợi: “Thư Thư, chúng ta thắng.”

Bây giờ chỉ cần ta ăn hết đóa hoa này là có thể đạt mở được thông đạo ra thế giới hiện thực, từ nay về sau ta và thú nhân có khế ước sẽ bất tử bất diệt.

Bởi vậy ta không có chút do dự, ngay trước mặt Tự Bạch, ăn đóa hoa Khải Minh kia.

“Tự Bạch, sau này chúng ta......”

Lời của ta còn chưa nói xong, cổ họng đột nhiên nghẹn lại, ngay sau đó phun ra một ngụm m..áu tươi, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng nói được, chỉ trừng to mắt nhìn nụ cười trên mặt dần dần đắc ý của Tự Bạch, cuối cùng không cam lòng nhắm mắt lại.

14

Sau khi ta “c..hết”, Vân Noãn vốn nên bị ném vào đống lửa, từ một góc đường khác đi ra.

Người rối gỗ làm thế thân mê hoặc Vân Thư ta, lừa ta ăn đóa hoa Khải Minh giả trước, như vậy ta sẽ đứng ở thế bất bại.

Trên mặt Vân Noãn tràn đầy nụ cười thắng lợi.

Nàng đi tới trước mặt Tự Bạch, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt hắn: “Tự Bạch, lần này ta thật sự muốn cảm tạ ngươi. Không uổng công năm đó ta ở chợ thú nhân, vụng trộm mua ngươi lại.

Tự Bạch nhìn Vân Noãn, vẻ mặt đều là vẻ si luyến.

“Noãn Noãn, là nàng cứu ta, trong lòng ta vẫn luôn hiểu. Cho nên chỉ cần nàng muốn, ta nhất định tận tâm tận ý giúp nàng.”

Trầm Tịch đứng ở bên cạnh im lặng không lên tiếng, lúc này cũng từ từ đi tới.

“Vân Noãn, sao nàng ăn bông hoa Khải Minh này trước đi, để tránh đêm dài lắm mộng.”

Vân Noãn gật gật đầu, trong nụ cười đắc ý thoải mái của Tự Bạch, ăn đóa hoa Khải Minh kia vào bụng.

“Bây giờ ta là người thắng, sau này cho dù như thế nào, ta đều sẽ đối với các ngươi rất tốt rất tốt. Tự Bạch, Trầm Tịch, đa tạ các ngươi đã trợ giúp, ta cam đoan không...”

Nàng còn chưa nói xong, sắc mặt đột nhiên thay đổi, phun ra một ngụm m..áu tươi rất lớn. Sau đó cả người như cá chạch xụi lơ, quỳ rạp xuống đất.

Tự Bạch vội vàng đưa tay đỡ nàng, không chú ý tới cánh tay của Trầm Tịch đang móc từ trong túi áo ra một cái d.a.o găm, đ.â.m mạnh vào cổ của hắn.

Cùng lúc đó, ta từ từ bò lên khỏi mặt đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tien-ca-vo-on/phan-9.html.]

15

“Vân Thư, chuyện gì xảy ra, chuyện gì đang xảy ra?!”

Vân Noãn còn đang phun từng ngụm m..áu tươi, giống như dáng vẻ lúc trước của ta, chỉ là càng lúc càng kinh khủng.

Tự Bạch hoảng sợ, ôm chặt Vân Noãn trong lòng, cho dù cổ mình bị đ.â.m thủng, cũng không thèm để ý chút nào, chỉ liên tục chất vấn ta.

Trầm Tịch đi tới bên cạnh ta, thay ta nhẹ nhàng lau sạch bụi bặm trên mặt.

Chỉ một động tác này, tất cả mọi người ở đây đều biết lý do vì sao lại thay đổi dáng vẻ như vậy.

“Tỷ tỷ, ai cho phép ngươi sắp xếp nội ứng ở bên cạnh ta?”

“Thủ đoạn giả vờ đáng thương thật sự có tác dụng, nhưng cuối cùng lương tâm của Trầm Tịch cắn rứt, hắn đã nói cho ta kế hoạch của ngươi. Đoá hoa Khải Minh mà các ngươi vụng trộm tráo đổi đã bị Trầm Tịch lại đổi một lần nữa. Cho nên đóa hoa ta ăn vẫn là thật, còn đoá hoa ngươi ăn, là giả.”

Nụ cười trên mặt ta càng thêm đắc ý tà ác, xoay người nhìn Trầm Tịch phía sau, hắn nắm tay ta, đặt khuôn mặt mình cọ cọ vào tay ta: “Thư Thư đối với ta rất tốt, ta tuyệt đối sẽ không phản bội nàng lần thứ hai.”

Ta sờ sờ mặt hắn: “Ngoan, ta tin tưởng ngươi.”

Nói xong, ta chuyển ánh mắt sang Tự Bạch, giờ phút này dáng vẻ của hắn tràn đầy thù hận muốn g..iết ta. Nhưng thật đáng tiếc.

Cổ hắn bị đ.â.m xuyên, không giống trong trò chơi, có được siêu năng lực tự chữa trị. Hơn nữa trong lòng còn ôm người quan trọng nhất trong cuộc đời hắn.

Tâm có cố kỵ, nhất định sẽ trở thành kẻ thua cuộc trong trò chơi sinh tử. Đây là điều chuyện đã định từ lâu.

Cho nên ta phất phất tay với hắn: “Tự Bạch, tốt xấu gì cũng từng hợp tác, ta sẽ không để cho ngươi đau đớn, sẽ xuống tay sẽ nhanh một chút.”

Nói xong, ta giơ d.a.o lên cắt đứt đầu hắn.

Động tác này ta đã luyện tập trăm ngàn lần, rất hoàn mỹ.

Về phần Vân Noãn sắp c..hết, giờ phút này nàng tựa vào tường, cứ như vậy lẳng lặng nhìn ta.

Ta đi tới, nửa ngồi xổm trước mặt nàng: “Ta thắng rồi.”

Nàng “Ừ” một tiếng, mất rất nhiều sức lực mới nâng cánh tay lên, nhẹ nhàng chạm vào mặt ta.

“Trò chơi buồn cười này, cuối cùng cũng kết thúc, ta cũng có thể ngủ ngon.”

“Sau này, không nên có lúc nào cũng phòng thủ như vậy. Tuy rằng thế giới này rất tệ, nhưng vẫn có rất nhiều người đáng giá. Vân Thư, đừng lạnh lùng như những người khác trong tộc."

Ta gật đầu, sau đó vươn tay ôm lấy nàng.

“Tỷ tỷ, ta và người khác không giống nhau, ta biết rõ mình muốn cái gì. Nhưng rất đáng tiếc, trên con đường này, chúng ta nhất định không thể đi cùng nhau.”

Ta cứ như vậy lẳng lặng cảm nhận, cảm nhận tỷ tỷ ruột thịt của ta, c..hết ở trong lòng ta.

Ta đã g..iết tỷ tỷ của mình.

Lý do: để tồn tại.

 

Bình luận

1 bình luận

  • Tác giả xoay t như xoay chong chóng. Nhưng mà t thích =)

    Uyên 3 ngày trước · Trả lời

    Loading...