Thưa Tổng Tài, Vợ Anh Đã Ch.ế.t Rồi! - Chương 31

Cập nhật lúc: 2024-07-06 18:38:01
Lượt xem: 1,497

Anh phải trả thù cho Trần Anh và hai đứa nhỏ tội nghiệp.

Thế là, anh dừng lại, nhìn ba mẹ con đang đi phía trước: “Trần Anh, mẹ con em đợi anh nhé, đợi anh xử lý cô ta rồi sẽ đến tìm em ngay.”

Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, những hạt bụi li ti bay lượn trong ánh sáng.

Tống Lăng Nguyên ngây người một hồi, mới nhớ lại hết thảy những chuyện đã xảy ra.

Anh hỏi Tống Lĩnh Thanh về tiến triển của vụ án.

“Vẫn còn chưa bàn giao lại cho văn phòng công tố, nhưng chắc sẽ nhanh thôi.”

Tống Lĩnh Viễn cũng không bất ngờ.

Những vụ án hình sự đều cần phải có thời gian để xử lý.

An toàn khởi kiến, anh vẫn là đợi đến khi có kết quả cuối cùng dành cho Khúc Oản Yên rồi ra đi cũng không muộn.

Thế là, khoảng thời gian sau này, anh đều phải vực dậy tinh thần, kiên nhẫn chờ đợi tòa phán xử vụ án.

Ba tháng sau, vụ án đã được xử lý.

Bằng chứng cho thấy Khúc Oản Yên đã thuê lính gi.ết người, dựa theo đồng phạm xử lý, bị phán chấp hành án t.ử h.ình treo.

Bảy tên tội phạm còn lại, ba tên phán chấp hành t.ử h.ình ngay lập tức.

Hai tên phán chấp hành án t.ử h.ình treo.

Hai tên còn lại t.ù chung thân.

Tống Lĩnh Viễn không vừa ý kết quả này cho lắm.

Một phát s.ú.n.g thì quá hời cho bọn chúng rồi!

Anh cho gọi trợ lý đến.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Cậu đã theo anh từ rất lâu, có thể nói cậu là trợ thủ đắc lực nhất.

Anh nói: “Đừng để bọn chúng c.h.ế.t dễ dàng như thế, cậu biết phải làm gì rồi đúng không?”

Trợ lý chính là một con sâu trong bụng của Tống Lĩnh Viễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thua-tong-tai-vo-anh-da-chet-roi/chuong-31.html.]

Nghe anh nói thế, cậu lập tức hiểu ngày: “Tổng tài yên tâm, cho dù đã ngồi t.ù, tôi cũng sẽ khiến cho bọn chúng nếm trải mọi đau khổ mà trước đó phu nhân đã chịu đựng.”

Tống Lĩnh Viễn yên tâm, xua tay bảo cậu đi làm đi.

Tiếp đó, anh cho gọi Tống Lĩnh Thanh đến: “Em cũng không còn nhỏ nữa, gia tộc và công ty em cũng phải bắt đầu gánh vác đi, anh sẽ dạy cho em một vài kinh nghiệm…”

Tống Lĩnh Thanh giật mình nhìn anh trai.

Những lời này nghe như đang giao phó chuyện hậu sự vậy?

Cho nên, những ngày tháng mà anh mình vực dậy tinh thần, chính là vì đợi thời khắc tuyên án sao?

Anh ấy thật sự không thiết sống nữa?

Lúc này, mẹ Tống đứng nghe lén bên ngoài đã không nhịn được liền xông thẳng vào phòng, quỳ trước mặt Tống Lĩnh Viễn.

“Con ơi, xem như mẹ cầu xin con, sống thật tốt, có được không? Nếu như con có mệnh hệ gì, mẹ cũng không thiết sống nữa!”

Tống Lĩnh Thanh quỳ theo: “Anh hai, em còn quá nhỏ! Gia tộc và công ty rơi vào tay em thì chỉ có nước phá hủy hết mọi thứ thôi! Chỉ có anh mới có thể chống chọi được thôi!”

Ba Tống cũng đi vào phòng.

Một người đàn ông trang nghiêm như thế, giờ đây cũng quỳ xuống trước mặt anh, giọng điệu nghiêm trọng: “Bên thằng ba vẫn luôn dòm ngó đến gia sản chúng ta, nếu như con đi rồi, ba và em trai con cũng không thể giữ nổi đâu.”

Chú hai luôn yêu thương anh cũng bước vào quỳ xuống: “A Viễn, hai gia đình chúng ta luôn không hòa hợp với chú ba của con, lỡ như tập đoàn và gia tộc đều bị nó nắm quyền, vậy thì chúng ta chẳng khác gì chó nhà có đám đâu con.”

Chú hai còn dẫn theo đứa cháu ba tuổi, cô bé cũng quỳ trước mặt Tống Lĩnh Viễn, õng ẹo nói: "Chú họ ơi, chú đừng đi được không? Chú đi rồi, sau này con bị bắt nạt sẽ không ai chống lưng cho con nữa đâu.”

Trong phòng lần lượt có rất nhiều người bước vào.

Họ cứ quỳ trước mặt anh, cầu xin anh đừng đi.

Tống Lĩnh Viễn đưa mắt nhìn tất cả mọi người, nước mắt rơi lã chã.

Đây đều là những người yêu thương anh, cũng là những người anh yêu.

Đúng thật anh không nên bỏ mặc tất cả để rời đi.

Nhưng Trần Anh thì sao?

Cô ấy cùng với hai đứa con vẫn đang đợi anh mà…

Anh ngã người xuống ghế, giống như có thứ gì đè nặng lên đôi vai, khiến anh phải ôm đầu khom lưng.

Bình luận

79 bình luận

  • ớ rứa người dịch ko tự tưởng tượng rồi viết thêm đc à bạn. Chứ mình thấy cái kết nó Sad lắm rùi đó. Mong bạn viết tiếp

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

    • Bạn nghĩ ra cái kết rồi viết thay tác giả cũng đc ko sao. Mình ủng hộ

      Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ko viết thêm đc ak

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn viết tiếp đc ko ak. Cho na9 trùng sinh rồi HE đi chớ mình đọc 7 dòng cuối khok hết nc mắt lun ak

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • đọc xong khóc như mưa :((

    Liberosis Petrichor 1 tháng trước · Trả lời

  • Êk Trần Dực đưa cuốn nhật kí cho Tống Lĩnh Viễn đúng thâm luôn nha, chả đọc nhật ký của nu9 càng đọc càng dằn vặt đau khổ dị mới xứng đáng

    Yuri 2 tháng trước · Trả lời

  • Vừa đọc t vừa khóc

    Kjkjk 2 tháng trước · Trả lời

  • Bạn bè của một người sẽ nói lên phẩm chất của người đó, bạn của na9 toàn mấy đứa cặn bã vậy nên anh ta cũng chẳng ra gì nốt

    Yuri 2 tháng trước · Trả lời

    • Mấy thằng bạn toàn md hong bà :(

      Cá Mặn Rất Mặn 2 tháng trước · Trả lời

    • Thiệt chứ, cổ vũ ck ngta bỏ vk còn nói chuyện xem thường phụ nữ xem nu9 như đồ chơi dị đó. Người đàng hoàng ngta sẽ tránh xa mấy thể loại bạn như thế

      Yuri 2 tháng trước · Trả lời

  • Hơi buồn nhưng khúc anh nhà dựt đầu tỉnh dậy vì nhỏ ác suýt thoát tội cái tắt khóc ngang =)))) hài đách chịu được ạ . Hi vọng kiếp sau đừng gặp lại ( câu nói nặng nề quá .. truyện hay)

    Cá sâu biết bay 2 tháng trước · Trả lời

  • Đọc truyện giải trí mà đọc xong lòng nặng nề quá,nặng như đeo tạ ngàn cân vậy

    Nguyệt Lê 2 tháng trước · Trả lời

  • Đau lòg qa đi...

    [email protected] 2 tháng trước · Trả lời

Loading...