Thư Tình - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:52:17
Lượt xem: 707

Vài phút sau, Giang Nghiễn đem con gấu bông của Tống Huyền vứt ra ngoài cửa.

Tôi ngồi cạnh cửa sổ, trên cổ đeo một chiếc vòng kim cương mới tinh.

“Giang Nghiễn… anh, anh không quay lại làm việc sao?”

Giang Nghiễn không nói tiếng nào, cúi đầu hôn lên cái miệng đang không ngừng lải nhải của tôi.

Vẫn đang ban ngày nha…

Tôi bị kéo từ cửa lớn lên phòng ngủ trên tầng, trên người vốn nghèo rớt mồng tơi, lại có thêm một sợi dây chuyền và một chiếc vòng tay.

Tên biến thái Giang Nghiễn đó, còn đeo lên mắt cá chân tôi một sợi lục lạc.

Tôi vui mừng sờ chỗ này, rồi lại sờ chỗ kia.

“Rốt cuộc anh mua những thứ này lúc nào vậy…”

Sắc mặt Giang Nghiễn vẫn rất nghiêm túc.

Ôm tôi ngồi trên bệ cửa sổ.

Lúc này, tôi mới nhận ra sự tình có chút mất kiểm soát.

Đáng tiếc đã quá muộn rồi.

Tôi khóc và mắng anh ấy là đồ khốn.

Giọng nói Giang Nghiễn ẩn nhẫn: “Hòa Hòa, bị tên khốn làm ra thế này, không phải là cô tự tìm đến sao?”

Giang Nghiễn là một người rất thận trọng, đến giờ anh ấy vẫn không tin những lời ngon tiếng ngọt trong miệng của tôi.

Nhưng không có cách nào chống cự lại sự tiếp cận của tôi.

Nhưng may mắn thay, lần này tôi có đủ sự kiên nhẫn và thời gian, dần dần làm tan đi sự xa cách trong lòng anh ấy.

Gần đây mọi người xung quanh đều nói tôi thay đổi rồi.

Bắt đầu yêu đương mù quáng.

Trong giờ giải lao của buổi tập violon, tôi đang ở trong phòng nghỉ ngơi liền gọi điện thoại cho Giang Nghiễn..

Ở đầu dây bên kia, Giang Nghiễn bất lực thở dài: “Tôi đang họp, có chuyện gì thì nói đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thu-tinh/chuong-5.html.]

Tôi một ngày gọi cho anh ấy mười mấy cuộc điện thoại, Giang Nghiễn mỗi lần đều rất lạnh nhạt.

Nhưng đều sẽ nhận.

Điều này đã cho tôi dũng khí cực lớn.

“Tuần sau, anh có thể tới xem buổi hòa nhạc của em được không?”

Đầu dây bên kia ngừng lại, rơi vào trầm mặc.

Tôi còn không cho anh ấy cơ hội phản ứng: “Em tội nghiệp quá mà! Một nghệ sĩ violin nổi tiếng lên sân khấu biểu diễn, chồng mới cưới chẳng thèm quan tâm, em sẽ trở thành trò cười của tất cả mọi người, sau đó thất bại hoàn toàn, Giang Nghiễn anh rõ ràng là muốn hủy hoại em…”

“Được.”

Giang Nghiễn cắt ngang lời nói nhảm của tôi.

“Tôi sẽ đi.”

Sau khi cúp điện thoại, người quản lí tỏ vẻ kinh ngạc: “Cô giáo Vạn, tình cảm của hai vị thật tốt. Tâm trạng của anh ấy nhất định rất bình tĩnh…”

Nghĩ đến thái độ của Giang Nghiễn đối với tôi, tôi có chút chán nản: “Khá bình tĩnh.”

Bình tĩnh đến mức một câu cũng không muốn nói với tôi.

“Đúng rồi, ghế VIP đó…”

Người đại diện khẽ mỉm cười.

“Ban tổ chức nói, có thể mở thêm phòng VIP ở tầng 2, dành riêng cho chồng của cô. Cô đừng lo, đó là vị trí ngồi tốt nhất có thể nhìn bao quát toàn bộ sân khấu! Tối mai, cô sẽ giống như một nàng tiên, mê hoặc anh ấy đến thần hồn điên đảo.”

Kiếp trước, tôi ở giữa hàng ngàn bông hoa và tiếng vỗ tay, hoàn thành một bản độc tấu violin hoành tráng và xuất sắc.

Ảnh đế Tống Huyền ngồi dưới sân khấu, nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng lưu luyến.

Lúc đó sự việc này, đã từng đứng đầu hot search.

Cho dù tôi đã đứng ra đính chính, mọi người kiếp trước vẫn vô thức nhận định chúng tôi là một cặp.

Không ai biết rằng, sau khi chào cảm ơn khán giả, tôi lẻ loi ngồi sau màn che, gõ một câu trong hộp thoại với Giang Nghiễn:

“Anh có đến xem em biểu diễn không?”

Do dự rất lâu, vẫn không gửi nó đi.

Tôi giống như một đứa trẻ thiếu tình yêu, nỗ lực đứng ở vị trí dễ nhìn thấy, tùy tiện khóc lóc om sòm gây rắc rối, nhưng người tôi thầm thương trộm nhớ, lại không nhìn tôi lấy một lần.

 

Bình luận

2 bình luận

  • Đối với t là truyện siêu siêu hay n9 đúng mê luôn siêu rcm cho mng đọc nha 🫰🏻 Lần 1 18/6🤍

    Ngptyn 2 tuần trước · Trả lời

  • Sao đoạn cuối k nhìn đc vậy.

    Sayy 3 tháng trước · Trả lời

Loading...