Thư Tình - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:17:04
Lượt xem: 267

Kiếp trước, đến tận lúc lúc tôi c h ế t, thư tình của Giang Nghiễn vẫn còn bị phát tán trên mạng.

Bị đám đông chế nhạo.

Đối thủ cạnh tranh của anh ấy không chỉ tiếp quản đế chế kinh doanh của anh ấy, mà còn ở trước ống kính chế nhạo anh ấy là “loại người hèn hạ không được yêu thương”.

Vì chứng minh cho anh ấy, trên đường đi đến đài truyền hình, tôi bị tai nạn xe, không may qua đời.

Giây phút cuối cùng trước khi c h ế t, tôi đã ước rằng, nếu có kiếp sau, Giang Nghiễn đừng gặp lại tôi nữa.

Lúc tôi tỉnh dậy trong bóng tối, trên người vẫn còn cảm thấy đau nhức.

Những tiếng chúc phúc ở xung quanh truyền thẳng vào tai tôi.

“Giang tổng, Vạn tiểu thư, kỉ niệm một năm ngày cưới vui vẻ.”

Giang Nghiễn và tôi…

Kỉ niệm một năm?

Tôi kinh ngạc ngước mắt lên.

Ánh sáng trắng chói lóa khiến tôi không thể mở to mắt, sau một thời gian ngắn ngủi, tôi phát hiện bản thân đang ở trong một bữa tiệc rượu.

Một bữa tiệc linh đình.

Giang Nghiễn trẻ hơn rất nhiều tuổi, đang ngồi cạnh tôi với vẻ mặt lạnh lùng.

Máu trên đầu ngón tay trắng nõn của anh ấy chảy dọc theo khớp xương, từng giọt từng giọt.

Tay anh ấy bị thương rồi.

Dao bàn ăn rơi xuống mặt đất.

Vẻ mặt nhân viên phục vụ kinh hãi, liên tục xin lỗi anh ấy.

“Xin lỗi, Giang tổng, là tôi không cầm chắc.”

Sự đau lòng và tức giận trào dâng trong lòng tôi.

Tôi không làm chủ được bản thân kêu lên:

“Giang Nghiễn…”

Đối diện đột nhiên vang lên tiếng cười ẩn ý của ai đó: “Vạn tiểu thư, tôi trút giận thay cô, cô định cảm ơn tôi thế nào đây?”

Nhìn về hướng phát ra âm thanh, tôi nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thu-tinh/chuong-1.html.]

Đối thủ cạnh tranh của Giang Nghiễn, cũng chính là thủ phạm hại c h ế t anh ấy ở kiếp trước…

Tống Kinh Bình.

Toàn thân tôi run rẩy, đột nhiên nhớ đến ngày hôm nay.

Tại bữa tiệc kỷ niệm 1 năm kết hôn của chúng tôi.

Tôi cãi nhau với Giang Nghiễn, gay gắt nói: “Nếu tôi còn nói chuyện với anh, tôi chính là chó.”

Trong bữa ăn, Tống Kinh Bình cố ý tìm người làm tay phải của Giang Nghiễn bị thương.

Tôi sợ mất thể diện, thờ ơ nói với nhân viên phục vụ: “Tôi ghét m á u, làm phiền dọn dẹp sạch sẽ, cảm ơn.”

Lời nói này khiến cho Giang Nghiễn hiểu lầm.

Anh ấy chỉ đơn giản lau vết m á u rơi trên đất, chịu đau tiếp tục thảo luận về việc hợp tác với mọi người.

Vì không kịp thời điều trị vết thương, khiến bàn tay đó của Giang Nghiễn mang thương tật suốt đời.

Mỗi lần trời mưa, các khớp xương của anh ấy sẽ đau nhức.

Thậm chí sau này, đã biến thành nhược điểm đoạt lấy tính mạng của anh ấy.

Lúc này, nhìn Giang Nghiễn vô cảm rút khăn giấy ra, lau vết m á u trước mặt tôi.

Tim tôi chợt thắt lại, đau đớn.

Tôi đẩy cánh tay của Giang Nghiễn ra, đập bàn đứng dậy:

“Tống Kinh Bình, xin hãy cho tôi một lời giải thích!”

Phản ứng của tôi khiến mọi người kinh ngạc.

Hội trường hoàn toàn yên lặng.

Giang Nghiễn sững sờ một lúc, đôi mắt tối tăm nhìn tôi trong giây lát, sau khoảnh khắc đau lòng ngắn ngủi, nhanh chóng rơi vào yên lặng.

Anh ấy nhắm mắt lại, “Vạn Hòa, không cần làm như vậy, cô chê tôi bẩn, tôi đi thay quần áo là được.”

Đợi đã?

Anh ấy nghĩ rằng tôi chê anh ấy bẩn?

Tôi kéo mạnh tay áo Giang Nghiễn, sự dè dặt của kiếp trước đều không còn nữa.

Trong ánh mắt khó hiểu của anh ấy, tôi đỏ bừng mặt, giận dữ cầm cốc nước lên, ném về phía Tống Kinh Bình.

“Tống Kinh Bình, hãy xin lỗi chồng tôi!”

 

Bình luận

2 bình luận

  • Đối với t là truyện siêu siêu hay n9 đúng mê luôn siêu rcm cho mng đọc nha 🫰🏻 Lần 1 18/6🤍

    Ngptyn 2 tuần trước · Trả lời

    • Sao đoạn cuối k nhìn đc vậy.

      Sayy 3 tháng trước · Trả lời

      Loading...