Thiếu Niên Thích Chiếm Hữu Yêu Tôi - Chương 5:

Cập nhật lúc: 2024-07-04 18:57:45
Lượt xem: 1,858

Vừa mở cửa, tôi đã bị một bóng người cao lớn đẩy vào góc tường.

"Cậu, cậu là ai.…..."

Thiếu niên có ngũ quan xinh đẹp, đôi mắt sâu thẳm thoáng chút u buồn.

Hắn cao hơn tôi rất nhiều, tay hắn siết chặt cổ tay tôi lại.

Tôi hoàn toàn không thể chống cự.

Thiếu niên ghé khuôn mặt u ám áp lại gần tôi: "Chị à, không được đồng ý với hắn đâu."

"Chị chỉ có thể là của riêng em thôi."

14.

Tư thế nguy hiểm này khiến đầu óc tôi trống rỗng.

Chỉ còn lại suy nghĩ theo bản năng.

Mục đích của hắn là gì? Cướp của hay cướp sắc? Còn nữa, cái đồng ý mà hắn nói là có ý gì?

Khuôn mặt trắng trẻo của thiếu niên áp sát mặt tôi.

Hơi thở của chúng tôi như hòa vào nhau.

Bầu không khí dâng lên một loại cảm xúc rất khó nói thành lời.

Trong lúc tôi vô cùng căng thẳng, thiếu niên lại vô cùng thoải mái.

Thoải mái như thể đã diễn tập trong lòng hàng trăm lần.

Còn tôi chính là con chim trong lồng của hắn.

Không thoát ra được, không trốn tránh được.

Thiếu niên cúi đầu nhìn tủ giày của tôi, nở nụ cười: "Nhà chị chưa có người đàn ông nào khác đến, em rất hài lòng."

Khi hắn cúi đầu, vừa vặn để lộ ra góc nghiêng mềm mại.

Mọi tế bào não tôi nhanh chóng kết nối thông tin.

Một hình ảnh thoáng hiện lên trong đầu tôi.

Tôi run rẩy nói: "Cậu, cậu là cậu bé kia à?!"

Đôi mắt đen như vực sâu của thiếu niên thoáng ánh lên vẻ mừng rỡ.

"Rất vui vì chị có thể nhận ra em."

"Em tên là Đoàn Thanh Nghiễn, bạn trai tương lai của chị đây."

15.

Tôi nuốt nước bọt, trong giọng mang theo sự tức giận: "Hóa ra người theo dõi tôi là cậu, người tặng hoa tôi là cậu, người để lại tin nhắn cho tôi trong Mechanical Honey, cũng là cậu?"

Đoàn Thanh Nghiễn dường như không cảm thấy mình đã làm sai điều gì.

Hắn thản nhiên thừa nhận: "Là em."

Đoàn Thanh Nghiễn buông tay tôi ra.

Cảm giác đau nhói khiến tôi khẽ xoa cổ tay.

Đoàn Thanh Nghiễn lấy lọ thuốc nước từ trong túi ra, giọng nói dịu dàng mà đáng sợ: "Thi Dao, đừng sợ, vừa nãy em đã kiểm soát lực rồi."

"Nó sẽ không đau lâu đâu, em đã tính cả rồi."

Tôi đẩy hắn ra, tức giận nói: "Cậu có biết như vậy là phạm pháp không!"

"Xâm nhập điện thoại và máy tính của tôi, theo dõi cuộc sống hàng ngày của tôi, thao túng cuộc sống của tôi trong bóng tối…"

"Cậu làm vậy có khác gì chuột cống trong rãnh nước không?"

Đoàn Thanh Nghiễn nghe vậy, khẽ cười một tiếng.

Như thể không cảm thấy tôi đang mắng hắn.

Hắn hơi nghiêng đầu: "Chị nói đúng, em vẫn luôn là chuột cống trong rãnh nước, chị à."

Đoàn Thanh Nghiễn bước từng bước về phía tôi.

"Chẳng phải là chị đã dụ dỗ em đến đây sao?"

"Nói những lời như vậy, làm những chuyện như vậy với một người sắp chết."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thieu-nien-thich-chiem-huu-yeu-toi/chuong-5.html.]

"Trong mắt em, chị chính là đang quyến rũ em đó~"

16.

Bầu không khí chợt trở nên lạnh lẽo.

Tôi thầm chửi hắn thần kinh trong lòng vô số lần.

Nhưng nghĩ lại, Đoàn Thanh Nghiễn đúng là có bệnh thật.

Hắn như vậy, e là còn bệnh không nhẹ.

Căn bản không thể giao tiếp với hắn theo cách thông thường được.

Tôi chỉ có thể cố gắng kìm nén cơn tức giận, đổi sang giọng điệu ôn hòa để thương lượng với hắn: "Bạn học, em nghe chị nói này, chị để lại bình luận động viên em, là vì chị tỏ ý tốt với em."

"Chị mong là có thể giúp em thoát khỏi bóng tối, chứ không phải muốn quyến rũ em, em hiểu lầm rồi."

Đoàn Thanh Nghiễn nắm lấy tay tôi.

Dần dần siết chặt.

Nhiệt độ nóng bỏng của hắn lan sang năm đầu ngón tay tôi.

Đoàn Thanh Nghiễn nhìn tôi bằng ánh mắt nồng nhiệt: "Nhưng em đã bị quyến rũ rồi."

"Thủ phạm chính là chị."

"Thi Dao, em sẽ mãi mãi quấn lấy chị."

Nói đến đây, thiếu niên cười.

Hắn có vẻ rất phấn khích.

Nhưng tôi lại sợ hãi.

Tôi thực sự hy vọng hắn chỉ đang trêu chọc tôi chút thôi chứ không phải thực sự nghĩ như vậy.

17.

Sự thật chứng minh, Đoàn Thanh Nghiễn chơi tôi thật.

Hắn không những không rời đi, còn nhốt tôi trong nhà.

Hắn tịch thu chìa khóa của tôi, hack điện thoại của tôi.

Nói muốn cùng tôi trải qua một kỳ nghỉ cuối tuần vui vẻ.

Đoàn Thanh Nghiễn mặc áo sơ mi trắng, đóng vai bạn trai tôi.

Hắn chủ động đi chợ gần đó mua đồ ăn, nấu một bàn đồ ăn ngon.

Trên bàn ăn, hoa nở rực rỡ.

Thiếu niên đối diện có khuôn mặt tinh xảo, trông có vẻ vô hại.

Tôi bướng bỉnh tuyệt thực, không để ý đến hắn.

Đoàn Thanh Nghiễn híp mắt: "Đồ ăn được làm theo khẩu vị của chị, chị không muốn thử sao?"

Cảm giác đói cồn cào truyền đến từ dạ dày.

Món canh cá chua trên bàn ăn lại là món tôi thích nhất.

Tôi hậm hực trừng mắt nhìn hắn, không nhịn được cầm đũa lên.

Nếm thử một miếng, tuyệt vời! Canh cá chua rất khó nấu nhưng hắn nấu rất vừa vặn.

Ăn xong, Đoàn Thanh Nghiễn quấn lấy tôi, đòi tôi chơi game với hắn.

Hắn ôm tôi vào lòng, nhẹ giọng nói: "Chị à, chị biết không?"

"Có rất nhiều lần em cố tình ghép cặp với chị trong cùng một ván đấy."

"Nhưng giờ, em có thể quang minh chính đại chơi với chị rồi."

18.

Đoàn Thanh Nghiễn chơi game rất giỏi, giỏi y như học vậy.

Chơi mãi chơi mãi, tôi suýt quên mất chuyện mình bị hắn nhốt trái phép.

Tôi vô thức nói: "Ê, cách di chuyển của cậu đỉnh ghê ha!"

"Bên trái bên trái, có người dùng kỹ năng đánh lén!"

 

Bình luận

6 bình luận

  • Đọc tới chương 6 thấy con bạn sao sao á

    Uyên 1 tuần trước · Trả lời

    • Đọc thấy cũng vui vui nhưng ngoài đời chắc xách l chạy 8 hướng quá

      Adidaphat 2 tuần trước · Trả lời

      • Hay vãi

        Suadautay 2 tuần trước · Trả lời

        • tùi ui, bộ này mình đọc 2 lần mà vẫn thấy hay, bộ này mà phát triển theo hướng tiểu thuyết thì k biết cỡ nào nhỉ

          na3108 2 tuần trước · Trả lời

          • Má ơi cp này cute qué 👉❤👈

            Katy 2 tuần trước · Trả lời

            • Truyện hay quá, siêu thích cặp này

              MAC 2 tuần trước · Trả lời

              Loading...