Thế giới song song - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:34:37
Lượt xem: 153

14

 

Tôi nhìn khuôn mặt tươi cười của mình trên màn hình thật mỉa mai, lúc đó tôi thậm chí còn không có chút nghi ngờ nào.

 

Bùi Thạc nhún nhún vai với tôi, tôi hiểu rồi, cái gọi là cho tôi cơ hội, là lần đó anh ta thăm dò tôi, tôi không đưa ra câu trả lời khiến anh ta hài lòng.

 

Anh ta là nghiêm túc, dĩ nhiên là anh ta nghiêm túc.

Tôi khóc không ra nước mắt, tôi đã trải qua nửa cuộc đời mình một cách sai lầm.

 

Tôi gần như c..hết lặng nhìn chăm chú vào màn hình lớn, đoạn video tiếp theo bắt đầu phát.

 

Tôi của thời không đó xuất hiện trong hình ảnh, tôi càng thấy đau lòng hơn bao giờ hết, rằng mình vẫn yêu và tin tưởng chồng mình sâu sắc.

 

Tôi hy vọng “cô ấy” sẽ không quá đau khổ khi đối mặt với những chuyện sắp xảy ra.

 

Trong thời không song song Uông Nhạc Du nhìn màn hình máy tính, kinh ngạc nói: "Bùi Thạc anh biết không, có thể sống theo chế độ đa thê rồi!"

 

Bùi Thạc đi tới trước mặt “cô ấy”, cúi người nâng má “cô ấy.”

 

"Tồn tại tức là hợp lý. Bây giờ điều này là thứ hợp lý. Em có thể chấp nhận nó từ trái tim mình không?"

 

"Liên quan gì đến em..." Uông Nhạc Du nói xong mở to hai mắt: "Ý anh là?"

 

Bùi Thạc trầm mặc đi tới cửa: "Anh cho em chút thời gian tiếp nhận.”

 

Anh ta nói xong đẩy cửa rời đi, sau đó khẩn cấp bật điện thoại di động.

 

Không giống như hai người đầu tiên, anh ta công bố việc thực hành chế độ đa thê trên tài khoản tự truyền thông của bản thân ngay khi đến thời không song song.

 

Tất nhiên, trong nửa giờ đầu tiên, khu vực bình luận đã cười nhạo sự kỳ lạ của anh ta. Tuy nhiên, với việc ban hành hệ thống, tài khoản của Bùi Thạc đã nhận được sự chú ý chưa từng có.

 

Số lượng bình luận và bình luận tăng lên hàng vạn.

 

[Anh Thạc xứng đáng được lập đền thờ!]

 

[Anh là anh hùng của chúng tôi!]

 

……

 

Vậy là anh ta lọt hẳn lên top 1 hot search

 

Tất cả những thứ này, đều là ước mơ của Bùi Thạc.

 

Anh ta hài lòng, cất điện thoại đi, đón xe đến dưới lầu nhà Hạ Nhất Nặc, lấy chiếc nhẫn đã chuẩn bị sẵn ra, nói với cô: "Nhất Nặc, thật ra anh vẫn luôn biết tâm tư của em, thế nhưng chúng ta gặp nhau quá muộn, không sao, anh nỗ lực tạo cơ hội cho em, bây giờ..."

 

Anh ta quỳ một gối xuống đất: "Em nguyện ý gả cho anh không?”

 

Hạ Nhất Nặc ngơ ngác đứng, trừng mắt nhìn: "Không phải, anh Thạc, anh đang làm gì vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/the-gioi-song-song/phan-8.html.]

 

"Không phải là em thích anh nhưng ngại chuyện anh đã kết hôn mà không dám tỏ tình sao, bây giờ, hãy để anh thực hiện bước này.”

 

“Người tôi thích là Tống Tinh mà.”

.

“Hả?”

 

Lời còn chưa dứt, đã thấy Tống Tinh từ xa xa chạy tới.

 

Anh ta thở hồng hộc dừng lại: "Nhất Nặc, anh biết ngay mà! Anh cũng thích em.”

 

Bùi Thạc xấu hổ đứng lên.

 

Tống Tinh dương dương đắc ý, nói với anh ta: "Người ta đâu có ngốc, lấy cậu chỉ có thể làm vợ lẽ, lấy tôi thì làm vợ cả!"

 

Hạ Nhất Nặc nhíu mày: "Ý của anh là, anh sẽ tìm thêm vợ lẽ?”

 

"Cái này, bây giờ xã hội cho phép, cũng không phạm pháp, em hiểu lòng người như vậy, sẽ không để ý chứ?"

 

Hạ Nhất Nặc như có điều suy nghĩ: "Vậy một người đàn ông, có thể có mấy người vợ?”

 

“Mấy người cũng được! Đương nhiên rồi, anh không tham lam như vậy, anh đồng ý với em, không quá ba người, nhiều hơn anh cũng ăn không tiêu hoá nỗi.”

 

Tống Tinh muốn nắm tay Hạ Nhất Nặc, bị Hạ Nhất Nặc né tránh.

 

“Nếu đã như vậy...... Tôi đây muốn làm vợ cả của anh Cao Nhuận Thu!”

 

Cô đột nhiên tươi cười sáng lạn, hai người ngốc luôn tại chỗ.

 

Bọn họ đều biết, Cao Nhuận Thu là nam minh tinh Hạ Nhất Nặc thích đã nhiều năm, giấy dán tường máy tính của cô toàn là anh ta.

 

“Không phải, cái này...... Cái này cũng có thể sao?" Tống Tinh hỏi.

 

Bùi Thạc ra vẻ thành thục khuyên cô: "Đừng ngốc, đối với anh ta mà nói, có hai ngàn người vợ và hai vạn người vợ không khác nhau là mấy, nhưng đối với em thì không giống nhau, cho dù anh ta đồng ý cưới em, em cũng đừng nghĩ cùng anh ta trải qua cuộc sống bình thường, cũng đừng nghĩ đến chuyện tiêu tiền của anh ta, cùng lắm lúc em đăng ký gặp mặt anh ta một lần, cái khác..."

 

"Chờ một chút!" Hạ Nhất Nặc sắp nhảy dựng lên: "Còn có thể gặp mặt sao? Quá tuyệt vời, tôi vốn tưởng rằng chỉ cần mình là vợ trên danh nghĩa thì đã quá tốt, lại còn có thể tiêu tiền của anh ấy? Hahaha, anh không biết tôi đã tiêu bao nhiêu tiền cho anh ấy đâu, tiền tiêu hết luôn rồi, tuy nhiên trước đây là tôi tiêu tiền theo đuổi sao, còn bây giờ tôi tiêu tiền cho chồng, trong lòng càng thoải mái!"

 

Dứt lời, Hạ Nhất Nặc chạy đi lĩnh thẻ số yêu thích để lại hai người hỗn độn trong gió.

 

Tống Tinh kịp phản ứng, đ.ấ.m Bùi Thạc một phát.

 

“Vốn hai chúng tôi có tình cảm với nhau nên mới tìm đến nhau, đại sự sắp thành rồi, nếu không phải cậu đưa ra chủ ý bẩn thỉu đó tôi cũng đã thoát đơn rồi!"

 

“Vậy cũng trách cậu đắc ý vênh váo quá sớm, có cô ấy còn chưa đủ."

 

“Còn cậu, đủ tư cách cầu hôn sao?”

 

Bùi Thạc lau m.á.u khóe miệng: "Đừng để ý đến tôi, dù sao tôi cũng đã có bảo đảm rồi, lo lắng cho mình đi, lão độc thân!"

Bình luận

2 bình luận

  • Luật tạo ra để bảo vệ con người, từ cái chi tiết đến cái tổng thể cốt để bảo vệ hàng triệu loại người, hàng triệu hoàn cảnh trong xã hội. Cứ tưởng nghĩ ra được luật nọ luật kia là não to hơn triều đình, là đủ làm bố thiên hạ nhưng mà không nhé, giỏi thế thì đã chẳng phải đi tranh cái suất tham gia để đánh đổi cả cuộc đời vì cái ước mơ nhảm nhí đó rồi :))))) May mà Tủ điện thoại yêu cầu của Doraemon chỉ là tưởng tượng

    Lynx421 5 ngày trước · Trả lời

    • Truyện hay lắm! Đáng đời mấy thằng tra nam còn ngu si.

      Bom 1 tuần trước · Trả lời

      Loading...