Chạm để tắt
Chạm để tắt

Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 329

Cập nhật lúc: 2024-08-07 10:51:54
Lượt xem: 242

Giang Minh Ngạn trở thành bánh trái thơm ngon, cả nhà máy cơ khí thủ đô và đại học Thanh Hoa đều muốn tranh lấy anh, trong lòng Giang Minh Ngạn thực sự có xu hướng đến nhà máy cơ khí thủ đô làm việc hơn.

Về sau không biết hai bên thương lượng thế nào mà Giang Minh Ngạn có chức vụ ở cả hai bên, vừa làm việc ở bộ phận kỹ thuật nhà máy cơ khí thủ đô, vừa dạy các thạc sĩ của Thanh Hoa.

Lúc này vẫn đang là nghỉ hè, trước khi vào học, giáo sư Lý đã xếp hai học sinh cho Giang Minh Ngạn là Kim Hải Phong và Lý Kiến Long, đều là người Bắc Kinh.

Trương Huệ hỏi riêng Giang Minh Ngạn, đây có được tính là nhanh chân đến trước không?

Giang Minh Ngạn cười cười: “Nghe giáo sư nói Kim Hải Phong làm trợ thủ cho ông ấy từ hồi còn là sinh viên đại học, sau khi thi đỗ nghiên cứu sinh vốn làm việc với giáo sư, mà anh trở về nên giới thiệu cho anh. Còn Lý Kiến Long thì có cha mẹ là giáo chức trong trường, người nắm bắt tin tức khá nhanh.”

Giang Minh Ngạn nói vòng vo, nhưng ý tứ Kim Hải Phong và Lý Kiến Long đúng là những người chiếm thế thượng phong.

Trương Huệ đã đến nhà máy cơ khí thủ đô làm việc, ngày nghỉ cuối tuần, Kim Hải Phong và Lý Kiến Long đến thăm nhà, Trương Huệ tiếp đón bọn họ.

Bọn họ đi từ sáng sớm, cuối tuần gia đình lại dậy muộn nên khi bọn họ đến nơi, trong nhà mới đang chuẩn bị ăn sáng.

“Ăn gì chưa, chưa thì ngồi xuống ăn một chút đi, ăn rồi thì ăn thêm chút nữa.”

Kim Hải Phong và Lý Kiến Long nhìn nhau, cười nói cảm ơn cô.

Trương Huệ cười mời bọn họ ngồi xuống, chị dâu Lục bưng bữa sáng lên, có mì súp, bánh bao súp, trứng ốp la, bánh bao mật ong, cháo trứng muối thịt nạc, pizza nướng, kết hợp giữa phong cách Trung Quốc và phương Tây.

Hàm Hàm dậy hơi muộn, rửa mặt xong đi ra thấy có người lạ, Giang Minh Ngạn gọi con gái tới, giới thiệu với cô bé: “Đây là học sinh của cha, con phải gọi là anh.”

Hàm Hàm gật đầu và ngoan ngoãn chào hỏi.

Hàm Hàm quay đầu lầm bầm một câu với chị dâu Lục bằng tiếng Đức, muốn uống sữa bò.

Chị dâu Lục cũng thuận miệng đáp một câu, lập tức đưa tới.

Qua bữa sáng này, Kim Hải Phong và Lý Kiến Long hiểu được người thầy này của mình không chỉ là một bậc thầy học thuật mà còn có một gia cảnh vô cùng giàu có.

Ăn sáng xong, Giang Minh Ngạn và hai học sinh có chuyện cần nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-329.html.]

“Nói xong cũng đừng đi, ở lại ăn trưa đã.”

“Cảm ơn thầy ạ.”

“Đừng khách sáo.”

Giang Minh Ngạn dẫn hai học sinh đến phòng làm việc, Trương Huệ bảo chị dâu Lục mang trà bánh lên rồi quay người đi ra ngoài.

Hàm Hàm thay quần áo ra ngoài: “Mẹ, con với Sâm Sâm, Phong Phong sang nhà bà nội, buổi trưa không về ăn cơm đâu.”

“Được, đi cẩn thận nhé.”

“Con biết rồi.”

Trương Huệ đến nhà họ Hà, lúc ở Thượng Hải, Trương Huệ đã nhờ Lâm Tây mua giúp hai chiếc xe, không cần loại bảy chỗ lớn như vậy, chỉ cần loại xe gia đình năm chỗ bình thường, một xe để Giang Minh Ngạn lái đi làm, một xe để người trong nhà dùng.

Lâm Tây sai người chở xe từ Hồng Kông tới, mất khoảng hai tuần, đêm qua đang đi dạo thì gặp Lâm Tây, nói sáng nay tới nên cô qua hỏi xem thế nào.

Hôm nay Hà Khang Hoa không có ở nhà, Lâm Tây cũng thích ngủ nướng, cô ấy vừa ăn sáng xong thì Trương Huệ tới.

“Xe đến Bắc Kinh rồi, tài xế nhà chị đến trạm xe lửa đón, chắc lát nữa là về.”

“Cảm ơn chị.”

“Em khách sáo với chị làm gì?”

Lâm Tây nhấp một ngụm cà phê: “À mà thầy Giang nhà em mới có hai học sinh hả.”

“Đúng vậy, sáng sớm tinh mơ đã tới, trông khá ổn.”

Hina

“Từ xưa đến nay quan hệ thầy trò đã rất thân thiết, đặc biệt là như thầy Giang nhà em, không chỉ dạy kiến thức mà còn mang đến sự kết nối cho học sinh, nếu thầy Giang nhà em biết nắm bắt tình hình thì tương lai rộng mở lắm.”

Tối qua Lâm Tây nghe chồng phân tích vài câu, cũng cảm thấy phương pháp xây dựng kết nối thông qua kỹ thuật của Giang Minh Ngạn sẽ rất mạnh mẽ nếu hoàn toàn thiết lập được mạng lưới quan hệ trong tương lai.

Lời này Trương Huệ cũng không dám tùy tiện đáp.

 

Loading...