Thái tử phi đột ngột qua đời - Phần 1

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:48:45
Lượt xem: 154

Ở vương triều này, Thái tử phi được định trước cả khi Thái tử được lập.

Chỉ vì ta là con gái độc nhất của Trấn Quốc đại tướng quân.

Nhưng Thái tử đã có ý trung nhân, vì nàng ta, hắn mỗi ngày đều muốn một cước đạp c..hết ta.

Có điều, trước khi hắn đạp ta c..hết, ta đã đạp nàng ta rồi.

Sau đó, ta thật sự c..hết đi, may thay, ta được trọng sinh vào chính cô nàng “trà xanh” này.

 

1

Khi ta tỉnh dậy.

Vây quanh ta, có mấy người mừng đến phát khóc, đó là phụ thân của Lục Trà Trà - Lục Tể tướng, mẫu thân nàng ta - Tể tướng phu nhân và ca ca nàng ta - Lục Tử Trần.

Phu nhân Tể tướng nước mắt nước mũi giàn giụa: "Trà Trà! Nữ nhi đáng thương của ta, con rốt cuộc cũng tỉnh rồi!"

Tể tướng thở phào nhẹ nhõm: "Tỉnh là được rồi."

Chỉ có Lục Tử Trần oán trách: "Nếu muội không tỉnh, phụ mẫu sẽ lên Đông Cung đòi lại công đạo!"

Ta liếc xéo hắn.

Chậc, bình thường hắn và Thái tử ca ca đệ đệ, không ngờ là sau lưng cũng có chút bất hòa nha!

"Lục Trà Trà, ánh mắt đó của muội là có ý gì?" Lục Tử Trần bật chế độ giáo huấn: "Đừng tưởng rằng phụ mẫu cưng chiều muội, muội có thể tùy tiện làm bậy. Thế nào là tính cách, là thân thủ, là thân phận của Phượng Phi Phi, sao có thể khiêu khích?!"

Ồ, rất tốt! Biết không thể chọc vào ta là tốt.

2

Ta chính là Phượng Phi Phi mà Lục Tử Trần nhắc tới.

Trấn quốc Tướng quân trong nhà chỉ có ta là nữ nhi độc nhất, từ nhỏ đã định sẽ gả cho Thái tử, từng trấn thủ biên cương tám năm, nửa tháng trước mới cùng Thái tử kết hôn.

Chỉ là, trước khi nhập vào thân thể này, hình như ta đã nợ ai đó mà nguyên nhân không rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thai-tu-phi-dot-ngot-qua-doi/phan-1.html.]

"Vậy thì ai..." Danh xưng ca ca này không thể gọi ra chứ đừng nói đến phụ mẫu. Văn võ cả triều, người mà phụ thân ta ghét chính là Tể tướng đại nhân, người thường mắng mỏ hắn là lão thất phu!

“Phượng Phi Phi không phải đã c//hết sao?" Chính mình gọi tên mình rất kỳ quái.

Lời ta vừa dứt, Lục Tử Trần trừng mắt ếch nhìn ta một cái, giận dữ nói: “Lục Trà Trà! Muội đang nói nhảm gì vậy? Phi Phi làm sao có thể c//hết?!"

Ta: ...

Ta vừa c//hết! Còn nữa, Phi Phi là tên của ta sao?!

Lúc này, một người bước tới:

"Công tử, Thái tử phi đã qua đời nửa giờ trước!"

“Cái gì?!" Sắc mặt Lục Tử Trần tái nhợt với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cả người sụp đổ đến mức cần một tay chống đỡ trên bàn. Ta đã rất ngạc nhiên!

Có chuyện gì vậy, chuyện gì đã xảy ra vậy? Sợ Phượng gia chúng ta giận c..hó đánh mèo Lục gia bọn họ sao?

3

Mỗi triều đại đều có các vị quan Thượng thư. Hai đại thần quan trọng nhất của Đại Lương quốc gồm: Văn có Tể tướng "Lục Định", Hoàng Thượng từng nói tên hắn rất tốt, có ý "nhất tự định càn khôn" ( một chữ định thiên hạ); Võ có Tướng quân "Phượng Chỉ", Hoàng Thượng nhiều lần khen, "Phượng Chỉ anh dũng, không thua Lý Quảng Vệ Thanh", bất cứ nơi nào hắn trấn thủ, một chồng đương quan, vạn phu mạc khai (một người canh giữ cổng, vạn người không thể mở được.)

Hai vị đại thần chính kiến trái ngược, nhưng hiếm khi đối mặt với nhau, nhưng chỉ cần phụ thân ta từ biên cương trở về, triều đình ngày hôm sau nhất định sẽ biến thành cái chợ.

Lớn lên trong quân đội, điều ta thường nghe được nhất chính là: "Lục Định là tên gian hiểm tiểu nhân !"

Ta g..hét Lục gia.

Một là, bởi vì phụ thân ta chán g..hét Lục Định, toàn quân trên dưới đều chán g..hét Lục Định. Hai là, bởi vì từ nhỏ đến lớn, mỗi lần ta trở về kinh đô thì liền bị không ít người đem ta so sánh với Lục Trà Trà.

Nàng ta cầm kỳ thi họa tinh thông mọi thứ, là tài nữ nổi danh ở kinh thành, còn ta chỉ biết múa đao múa súng.

Theo cách nói của nhiều người, ta không ra dáng nữ nhi. Quan trọng hơn là, nàng ta và Thái tử cùng nhau lớn lên, có thể nói là thanh mai trúc mã.

Thái tử từng bảo ta soi gương, nói mười người như ta cũng không bằng một ngón tay Lục Trà Trà, nói ta chỉ là Thái tử phi do Hoàng thượng chọn, còn thê tử hắn chọn, chỉ có một, là Lục Trà Trà!

Ta ghen tị với Lục Trà Trà Trà. Ghen tị có người yêu nàng ta như vậy, ghen tị có người vì nàng ta mà hung hăng đạp ta xuống cát bụi.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...