Thái tử gia Quảng Đông là đầu bếp, không phải phật tử - Phần 10

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:55:45
Lượt xem: 293

20

 

Đêm đó, Thẩm Kính nhìn tôi đầy dịu dàng mà kiên định.

 

"Gia Bảo, bất cứ điều gì em muốn, em đều có thể thực hiện được. Dù sao em chính là cô bé mà gián có bay vào mặt cũng chỉ cần rửa mặt rồi đứng dậy như thường. Vì vậy anh tin rằng không có gì em không thể giải quyết được. Hãy cứ làm những gì em muốn, được không?"

 

Tôi bật cười trước sự khuyến khích kỳ lạ của anh ấy. Cuối cùng hít vào một hơi thật sâu, quyết định gửi thư từ chức cho Thẩm Việt.

 

Nhưng sau đó, tôi còn làm một việc nữa. Tôi sắp xếp, đánh số cẩn thận không ít chứng cứ về sự có mặt cùng lúc của ba người, gửi thư nặc danh cho tất cả bạn gái của Thẩm Việt. Nhìn thoáng qua bọn họ có thể hiểu được Thẩm Việt là bậc thầy về quản lý thời gian chứ không phải là một vị phật tử thuần khiết, khổ hạnh.

 

Tôi biết có một số người có thể giống như Thịnh Thanh Vũ, chỉ cần có đủ tiền, mọi chuyện đều có thể chấp nhận được. Nhưng tôi không tin tất cả mọi người đều như vậy.

 

Ít nhất, tôi muốn chính mình phải được thoải mái.

 

Về phần công việc, có được sự nghiệp thành công là tốt nhất, nhưng buổi tối được ngủ ngon còn quan trọng hơn. Cùng lắm thì, tôi xin đi dọn dẹp vệ sinh ở trung tâm thương mại mà thôi.

 

Dù sao sau khi nói chuyện được với Thẩm Kính, tôi còn cảm thấy mình rất ngầu. Xu hướng việc làm của sinh viên đại học, chủ yếu dựa theo ý muốn của họ. Tóm lại sau khi suy nghĩ rõ ràng, tâm trạng của tôi cũng thoải mái đi không ít.

 

Khi tỉnh dậy, toàn thân tôi cảm thấy thư giãn. Một tia sáng tình cờ xuyên qua khe hở của tấm rèm chiếu vào người Thẩm Kính.

 

Mà anh ấy bởi vì điều chỉnh nhiệt độ điều hòa theo nhu cầu của tôi nên nóng đến nỗi nửa đêm phải cởi áo ra. Lúc này, tôi có thể nhìn thấy toàn bộ cơ bắp săn chắc trước mặt, với cơ n.g.ự.c căng phồng và đường cong cơ bụng rõ ràng, lên xuống theo từng nhịp hơi thở.

 

Tôi vô thức nuốt nước miếng. Sau đó trong đầu bắt đầu nhẩm bảng cửu chương từ 1-9.

 

Vì thế khi Thẩm Kính tỉnh lại, híp mắt nhìn tôi.

 

Tôi che nửa mặt lại và nói:“Thẩm Kính. Anh đừng theo đuổi em nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thai-tu-gia-quang-dong-la-dau-bep-khong-phai-phat-tu/phan-10.html.]

Anh ấy bỗng nhiên tỉnh táo lại, vẻ mặt thay đổi ngay lập tức, tay bóp chặt quai hàm tôi và nói: “Thịnh Gia Bảo, không có chuyện em ngủ cùng anh xong thì...”

 

“Ý của em là, anh làm bạn trai của em đi.”

 

「……」

 

Người đàn ông trước mặt trong nháy mắt câm nín.

 

“Ồ..ồ”

 

“……”

 

“……”

 

Cả căn phòng im lặng hồi lâu.

 

Cuối cùng Thẩm Kinh lên tiếng: “Thịnh Gia Bảo, em véo anh một cái đi.”

 

Tôi: ”...... Anh run à?”

 

“Anh nghĩ rằng mình đang nằm mơ.”

 

Nhưng cuối cùng tôi không nỡ nhéo anh ấy mà đưa tay chọc một cái vào cơ n.g.ự.c tôi luôn cảm thấy hứng thú từ lâu kia. Nó vừa mềm vừa cứng, cảm giác rất tuyệt với...

 

Sau đó tôi ngẩng đầu lên, phát hiện ánh mắt Thẩm Kinh đã thay đổi. Những ngón tay thon dài của anh ấy nắm lấy tay tôi, bóp hơi mạnh.

 

Sau đó không khí trong phòng bỗng trở nên nóng và dấp dính.

 

Tôi nhìn chằm chằm vào con sói lớn trước mặt và cảm thấy mình sẽ bị ăn thịt trong giây tiếp theo. Vì thế tôi nuốt một ngụm nước bọt, thử tìm để tài chuyển hướng: "Thẩm Kính, hình như em đang bị bốc hỏa. Bắc Thành có bán trà thảo dược không?”

Bình luận

1 bình luận

Loading...