Tang Lam - Ngàn Dặm - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:42:18
Lượt xem: 1,464

3.

 

[Truyện được đăng tải tại MonkeyD - Vui lòng không reup truyện khi chưa có sự cho phép của caconyeudau - Reup mà không có sự đồng ý của team sẽ khiến bạn trở thành kẻ ăn cắp trí tuệ và đánh mất lòng tin của mọi người.]

Ta đánh giá nàng ta một chút.

 

“Ngươi là?”

 

Nha hoàn bên cạnh nàng ta lập tức đứng thẳng người ngạo nghễ.

 

“Đây là Triệu lương đệ.”

 

Triệu lương đệ à, ta từng nghe qua rồi, là người được Thái Tử sủng ái nhất.

 

Kiếp trước đây là phi tần bắt nạt Tang Khởi La nhiều nhất.

 

“Dám bàn luận chuyện của chủ tử, kéo xuống, vả miệng hai mươi cái!”

 

“Lột đồ của nàng ta ra cho ta! Một thiếp thất đứng trước mặt chủ tử mà dám mặc đồ đỏ à?”

 

Ta bùng nổ khí thế trấn áp tất cả mọi người ở đây, toàn bộ gian phòng đều lặng ngắt như tờ.

 

Nhưng mấy nha hoàn bà tử ở xung quanh lại không ai dám tiến lên, nhìn ta, rồi lại nhìn Triệu lương đệ.

 

Hồi lâu sau, Triệu lương đệ mới hoàn hồn lại, ánh mắt nàng ta trở nên ác độc, tràn ngập khiêu khích:

 

“Ta xem ai dám!”

 

“Ta là thiếp thất được Thái Tử sủng ái nhất. Tang Lam, nếu ngươi dám đụng vào ta, Thái Tử nhất định sẽ không tha cho ngươi!”

 

Ta tưởng đâu nàng ta có bản lĩnh gì ghê gớm lắm chứ, thì ra cũng chỉ là một cái bình hoa di động chỉ biết dựa vào Thái Tử.

 

Ta vén ống tay áo lên, đi đến trước mặt nàng ta, vả cái “bốp” lên mặt ả.

 

Mọi người bị cái tát này làm cho ngây người, trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ kinh sợ, nhưng trong lòng thì mừng thầm, xem ra ngày thường có không ít người bị nàng ta bắt nạt nhỉ.

 

Ta quay đầu lại ra lệnh cho Hà Diệp: “Dựa theo tiêu chuẩn này, tiếp tục vả miệng cho ta.”

 

Vả đến cái thứ mười thì Thái Tử tới.

 

Bình hoa di động khóc sướt mướt nhào vào lòng Thái Tử, hết sức yếu ớt đáng thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tang-lam-ngan-dam/chuong-3.html.]

 

“Điện hạ, thiếp không biết mình đã làm sai cái gì, chỉ muốn đến thỉnh an thôi mà Thái Tử Phi nương nương đã đòi vả miệng thiếp.”

 

Thái Tử nhìn khuôn mặt sưng to của Triệu lương đệ, rồi cau mày lại, nhìn ta với vẻ mặt chán ghét.

 

“Ngươi ích kỷ đến mức này sao?”

 

“Ép muội muội của mình gả cho một tên ăn mày, lại không có lòng độ lượng. Tang Lam, ngươi đúng là ghê tởm hết chỗ nói.”

Ta ngước mắt nhìn đối thủ kiếp trước.

 

So với hình ảnh tiều tụy quỳ dưới chân ta kiếp trước, giờ đây hắn ta phong độ sáng láng, oai hùng lẫm liệt.

 

Đáng tiếc, đây lại là con người thị phi bất phân, bảo thủ cố chấp, hắn không thua thì ai thua?

 

Triệu lương đệ nép vào lòng Thái Tử, khóc sướt mướt, giọng điệu thê lương:

 

"Điện hạ, là thiếp sai, hôm nay thiếp không nên đến thỉnh an..."

 

Thái Tử nhỏ giọng dỗ dành vài câu, rồi lại hung hăng nhìn về phía ta.

 

Ta tính toán thời gian, chắc là sắp đến rồi.

 

Đúng lúc này, một thị vệ vội vã chạy đến:

 

"Thái Tử, Tô công công đến mời ngài với Thái Tử Phi tiến cung."

 

Một ngày sau khi thành thân, phu thê tân hôn phải vào cung bái kiến.

 

Thái Tử đã quên, còn ta thì không.

 

Tối hôm qua trước khi đi ngủ, ta đã cho người đưa tin tức Thái Tử ngủ ở chỗ cơ thiếp đến trong cung.

 

Trải qua một đêm truyền miệng, tin đồn biến thành Thái Tử bất mãn hôn sự do hoàng đế sắp xếp, lấy việc này để kháng nghị.

 

Hoàng Đế vốn đã có ý kiến về Thái Tử, giờ thưởng hay phạt đều là thánh ân.

 

Chuyện này của Thái Tử nhìn thì giống chuyện riêng trong nhà, nhưng thật ra đã phạm vào đại kỵ.

 

Sáng sớm nay, Tô công công đã đến thúc giục chúng ta vào cung.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...