Tàng Đao - Chương 7-9

Cập nhật lúc: 2024-07-01 18:44:32
Lượt xem: 28

7.

 

Ngày xưa sau khi uống rượu xong lão đầu rất thích kéo ta đến để kể cho ta nghe về lịch sử huy hoàng của mình, trong đó còn xen lẫn một số nội dung không phù hợp với trẻ em cho lắm.

 

Ví dụ trong mô tả của lão đầu về những người hồng nhan tri kỷ mà bản thân đã từng gặp thì từ gầy đến béo đều có cả.

 

Vượt qua ngàn dặm sẽ luôn có một người mà lão đầu không bao giờ quên được.

 

Mặc dù lão đầu không thích nhắc đến người phụ nữ đó nhưng mỗi khi nói đến vài câu thôi là ông ấy luôn cảm thấy bản thân có lỗi rất lớn với bà ấy.

 

Bên cạnh lão đầu luôn có một cái quạt chẳng bao giờ rời xa ông ấy dù chỉ nửa bước, ngay cả ta cũng không chạm đến được nó.

 

Đó chính là cái vảy ngược của ông ấy.

 

Có lẽ lão đầu đã biết đến sự tồn tại của đứa trẻ kia nên mới cảm thấy có lỗi với chủ nhân của cái quạt này.

 

Nhưng vấn đề ở đây là gì?

 

Giả dụ nếu hai mẫu tử kia thật sự tồn tại vậy lý do gì mà khiến cho Kiều Khôn tìm đến đây và để cho họ như một con bài mặc cả trong thương vụ này chứ?

 

"Bùi gia nếu muốn tự bảo vệ mình thì cần phải có được những bảo tàng đó vậy còn ngươi thì sao? Ngươi chính là tâm phúc của hoàng đế nhưng lại âm thầm giấu hắn ta tìm kiếm bảo tàng đó, ý đồ của ngươi là gì?" Ta hỏi Kiều Khôn.

 

Kiều Khôn thả miếng bánh ngọt trong tay xuống, nhẹ nhàng phẩy tay áo: "Hoàng thượng thích dùng thanh đao này là ta nhưng lại không một phút nào là không phòng bị thanh đao như ta.”

 

"Bốn chữ “thỏ c.h.ế.t nấu chó” chắc hẳn công chúa phải biết ý nghĩa của nó đúng không?”

 

"Ta luôn tin rằng khắp thiên hạ này không có đồng minh nào là vĩnh viễn cả và cũng chẳng có kẻ nào có thể mãi mãi là kẻ thù được."

 

 "Ta muốn cùng công chúa định giá rõ ràng để làm một giao dịch về chuyện này." Kiều Khôn nói: "Bùi gia tuyệt đối sẽ không có khả năng làm được."

 

Đương nhiên Bùi gia không thể làm được rồi. Cho đến hôm nay ta cũng không biết được Bùi Tông đang giấu mình bao nhiêu bí mật và ta cũng không biết Bùi gia đang giấu bản thân bao nhiêu chuyện.

 

Phải nói rằng nếu Kiều Khôn có thể ngồi làm thủ lĩnh ám vệ như thế này thì xét về thực lực, mưu kế và cả sự hiểu biết và khống chế lòng người thì ông ta chính là hàng đầu.

 

"Được rồi.” Ta nói: "Để ta suy nghĩ một chút đã.”

 

Kiều Khôn không nhanh không chậm nói: "Đấy là điều tất nhiên."

 

"Công chúa, ta đang đợi tin tức từ người. Lần sau gặp mặt ta sẽ bày tỏ thành ý của mình đối với công chúa."

 

8.

 

Khi ta trở lại phủ của Tôn Tam thiếu thì có người tới báo: "Thế tử đang đợi người.”

 

Bùi Tông chắc chắn sẽ đến tìm ta bởi vì rõ ràng ta đã đến Hồng Y các cùng với một nhóm mĩ thiếp của Tôn Tam thiếu để đặt mua xiêm y mới cho mùa này nhưng ta lại biến mất nửa giờ mà không có lý do.

 

Sau đó nhóm tỷ muội này lại không hỏi thăm về việc ta mất tích, đó là điều bất thường nhất.

 

Thật ra có một lý do rất đơn giản đó là Tôn gia và Bùi gia là quan hệ thông gia, Tôn Tam thiếu là người quản sự bí mật của Bùi Tông, chuyên xử lý những chuyện mà Bùi Tông không thể để lộ ra ngoài.

 

Vị trí này rất giống với chức năng của Phúc Xà.

 

Đó là lý do tại sao mà ta có thể trải qua một số thay đổi mà trở thành “tiểu thiếp” thứ năm của Tôn Tam thiếu, vậy nên tất cả những nữ nhân trong phủ này cũng sống hoà hợp với nhau.

 

Những người trong phủ này đều là những kẻ giả mạo sống dưới cùng một cái danh xưng.

 

Nhưng nếu Tôn Tam phu nhân đã phản bội như vậy rồi thì càng chắc chắn rằng nơi này không còn an toàn nữa.

 

Cũng càng chắc chắn được rằng năng lực của Kiều Khôn là không thể nào nắm bắt được.

 

Người nọ dẫn ta đến một căn phòng khác rồi nhẹ nhàng gõ cửa: "Thế tử, công chúa đến rồi.”

 

Giọng nói của Bùi Tông từ bên trong truyền ra: "Mời vào.”

 

Người đó mở cửa ra, sau khi ta bước vào thì lặng lẽ đóng cửa lại từ bên ngoài.

 

Trong phòng chỉ thắp một ngọn nến duy nhất, cả căn phòng này rất rộng nên trông có vẻ rất tịch mịch.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tang-dao/chuong-7-9.html.]

Vẻ mặt của Bùi Tông cũng ẩn trong bóng tối, trong giọng nói không có chút cảm xúc nào: "Công chúa, người đã gặp ai ở Hồng Di Các?"

 

Đã quen biết nhau được một thời gian nên hắn cũng dần dần quen với ta hơn, vì vậy cũng biết rằng ta không thích nói vòng vo nên đã đi thẳng vào vấn đề ngay.

 

Ta ngồi xuống trên chiếc ghế đối diện hắn: "Ta đã gặp Kiều Khôn. Ông ta đưa ra một thỏa thuận với ta, ta đang cân nhắc xem có nên đồng ý hay không.”

 

Bùi Tông tiếp tục hỏi: "Công chúa, người có muốn nói chuyện về thương vụ này không?"

 

Ta không trả lời câu hỏi này của hắn mà hỏi câu hỏi mình muốn biết: "Bùi gia muốn gì ở chỗ của ta?"

 

Xem ra chỉ thắp một ngọn nến thôi cũng có chỗ tốt, ít nhất Bùi Tông có thể giấu đi mọi biểu cảm trên gương mặt của mình trong bóng tối, điều đó khiến ta cũng  không nhìn thấy được sự xấu hổ hay biểu cảm nào khác lạ trên gương mặt của hắn.

 

Một lúc lâu sau Bùi Tông mới nhẹ nhàng nói: "Công chúa, xem ra người đã có ác cảm với Bùi gia rồi."

 

Ý tứ trong lời này chính là từ nay trở đi Bùi gia cũng sẽ có thái độ đề phòng trước việc hợp tác với ta.

 

Trước khi Bùi Tông rời đi hắn đã nói với ta: "Ta không biết những người còn lại trong Bùi gia sẽ đối xử với công chúa như thế nào nhưng niềm tin của ta dành cho công chúa sẽ không bao giờ thay đổi."

 

9.

 

Sau khi được Kiều Khôn hẹn gặp một lần nữa ta đã bỏ chút công sức để thoát khỏi người do Bùi gia sắp xếp bên cạnh và một mình đi đến gặp Kiều Khôn.

 

Lần này Kiều Khôn còn dẫn theo một người mà ta không ngờ đến.

 

Bùi quý phi ngồi ở chiếc ghế giữa, nàng ta nhàn nhạt cười nói: "Công chúa, người đã quen với cuộc sống ở Tôn phủ chưa?"

 

Ta hiểu rồi, chẳng trách đột nhiên hôm đó Kiều Khôn lại cùng quý phi đến dự buổi thọ yến của Bùi quốc công, chẳng trách Tôn Tam phu nhân lại đột nhiên nổi giận vô cớ như vậy.

 

Có vẻ như Bùi quý phi đã phản bội Bùi gia.

 

Kiều Khôn dẫn ta đến một bên khác rồi ngồi xuống: "Công chúa, người có hài lòng với chút thành ý này của ta không?"

 

Ta vẫn im lặng chờ đợi câu tiếp theo của bọn họ.

 

Bùi quý phi nói: "Công chúa cũng đã nhìn thấy rồi đấy, bây giờ bản cung cũng đã đứng về phe đối lập với Bùi gia. Buổi thọ yến kia chính là kế hoạch của bản cung và Kiều đại nhân mục đích nhằm ép Bùi Tông ra mặt."

 

"Nhưng không ngờ chẳng ép được Bùi Tông ra mặt mà lại kéo được công chúa lộ mặt. Thật ra đối với bản cung mà nói đây chính là điều may mắn ngoài ý muốn.”

 

Câu trả lời này không làm ta hài lòng: "Có Bùi gia ở bên cạnh thì địa vị của nương nương là bất khả xâm phạm. Ta thực sự không thể hiểu nổi tại sao nương nương lại chọn cách phản bội lại Bùi gia?"

 

Bùi quý phi cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho câu hỏi của ta: "Công chúa nghĩ như thế nào về Bùi Tông?”

 

Bùi Tông chính là con đích tử của Bùi thị, người này có tư chất rất xuất sắc nên Bùi gia đã dốc toàn lực bồi dưỡng hắn thành người thừa tự. Hơn nữa, hắn đã trưởng thành.

 

Bùi quý phi và hoàng đế có một người con trai nhưng vẫn còn nhỏ, nghe nói cách đây không lâu đã mắc phải một căn bệnh nguy hiểm, sau khi bình phục thì sức khoẻ cũng không tốt như trước nữa, dường như mọi sức sống đều bị hao mòn trong thời gian đổ bệnh ấy.

 

Một hoàng tử có sức khỏe không tốt thì đương nhiên sẽ gặp bất lợi trong cuộc chiến tranh giành hoàng vị rồi. Nếu Bùi quý phi tiếp tục dựa vào thế lực của Bùi gia để tranh giành ngai vàng thì cho dù sau này đứa trẻ yếu ớt đó có thành công ngồi lên được ngai vàng hay không thì đây cũng chính là vấn đề mà Bùi quý phi phải tự mình đối mặt.

 

Trong lịch sử ví dụ về việc ngoại thích soán ngôi không phải là không có.

 

*Ngoại tích soán ngôi: Người bên đằng ngoại của hoàng đế cướp ngôi vua.

 

So với con của mình thì quả thật Bùi Tông rất tỏa sáng nên nếu như Bùi gia thật sự không phục tùng thì việc con trai của Bùi quý phi bị Bùi Tông thay thế là kết cục chắc chắn sẽ xảy ra.

 

Nghi ngờ chính là loại cảm xúc đáng sợ nhất. Một khi sự nghi ngờ đã bén rễ và nảy mầm trong tâm hồn rồi thì bông hoa của sự ác độc sẽ nở rộ. Đứa con duy nhất của nàng ta đã suýt c.h.ế.t vì một trận bạo bệnh, gia tộc lại bị hoàng đế chèn ép khiến Bùi quý phi - người từng rất tin tưởng vào Bùi gia phải đối mặt với một tình huống khó khăn đến từ hai phía. Tất cả những nghi ngờ chôn sâu trong lòng ta cuối cùng cũng được giải thích hết cái này đến cái khác.

 

Điều cuối cùng khiến nàng ta đưa ra quyết định này là do trong quá trình bí mật điều tra sự thật về căn bạo bệnh của hoàng tử thì Bùi quý phi đã bị sốc khi nhận ra rằng trong đó ẩn chứa dấu vết liên quan đến Bùi gia.

 

Trong khi nàng ta đang cố đè nén lại sự nghi ngờ của mình đối với Bùi gia thì Bùi gia lại coi thường mối quan hệ tình thân giữa họ và coi con trai nàng ta giống như một cái gai trong mắt và muốn nhanh chóng loại bỏ ngay lập tức

 

Dù cho trên cương vị là một mẫu thân hay là người bị Bùi gia phản bội đi chăng nữa thì Bùi quý phi cũng không thể rút lui và nhân nhượng được nữa.

 

Nàng ta cũng không phải kẻ yếu đuối chỉ biết dựa vào gia tộc để sinh tồn mà người này chính là kẻ sót lại trong hậu cung tiền triều, là người tự bước đi một mình trên cây cầu độc mộc.

 

Nhưng những lý do trên đều không liên quan gì đến ta cả.

 

Kiều Khôn đưa ra điều kiện cuối cùng: "Sau khi giải quyết xong mọi việc tại hạ sẽ đảm bảo an toàn cho công chúa và đứa con kia.”

 

Điều kiện này đã làm ta lay động: "Thành giao."

Bình luận

0 bình luận

    Loading...