Chạm để tắt
Chạm để tắt

TÂN NƯƠNG XUNG HỈ - 13

Cập nhật lúc: 2024-09-12 18:24:23
Lượt xem: 3,260

Trong điện, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Hoàng hậu.

 

"Ngươi có biết ngươi đang nói gì không, đó là Hoàng hậu!" Lương phi nhắc nhở ta.

 

"Nếu ngươi có cách một mũi tên trúng hai đích, ngươi có làm không?" Ta hỏi Lương phi. Lương phi cũng là người thông minh, lập tức hiểu ra ý ta.

 

"Ngươi nói láo!" Hoàng hậu giận dữ quát.

 

"Hoàng hậu nương nương, nếu ta đoán không nhầm, ngay lúc này Hoàng thượng và các hoàng tử cũng đang gặp phải hành thích, và tất cả đều mang danh nghĩa của Tề vương."

 

Hoàng hậu và Ninh vương giả danh Tề vương để tạo phản. Hôm nay chỉ cần g.i.ế.c được Tấn vương, làm Hoàng thượng bị thương, sau đó g.i.ế.c hết hầu hết những người trong cung, chỉ chừa lại vài người.

 

Đến lúc đó, với những người sống sót làm chứng, Tề vương dù có trăm miệng cũng không thể biện bạch.

 

Huống hồ, họ có lẽ chẳng có cơ hội để biện minh, vì Thục phi và Tề vương có thể đã "tự sát vì sợ tội".

 

Chỉ cần một sự kiện, họ không những loại bỏ được hai vị hoàng tử, mà còn không phải gánh tiếng mưu phản. Hoàng hậu và Ninh vương thật sự là tính toán vô cùng tỉ mỉ.

 

14

 

Theo ta thấy, việc g.i.ế.c những mệnh phụ có ba mục đích.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

Thứ nhất, để răn đe và khống chế các quan đại thần trong triều. Thứ hai, việc g.i.ế.c ai, giữ ai đều có tính toán. Thứ ba, họ có thể sử dụng việc Hoàng hậu, Ninh vương phi và người nhà của họ bị bắt hoặc bị g.i.ế.c để xóa bỏ sự nghi ngờ về Ninh vương.

 

Sau khi ta nói xong, trong điện không một tiếng động, mọi người như bị nuốt chửng, im lặng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

 

Lương phi ngập ngừng, từ từ quay đầu nhìn Hoàng hậu: "Những gì nàng ta nói là thật sao?"

 

Hoàng hậu tất nhiên phủ nhận.

 

Nhưng Lương phi không phải kẻ ngốc, cũng như các mệnh phụ khác trong điện, sau khi có người chỉ dẫn, họ bắt đầu tự suy ngẫm và nhận định.

 

"Khi nào ngươi phát hiện ra?" Ninh vương phi tỉnh lại, hỏi ta.

 

"Khi lần đầu chúng ta gặp mặt, ngươi đã cố ý làm đổ bát canh, để Lương phi trách mắng ta..."

 

Ta nói nhỏ, Ninh vương phi cười khẽ: "Ngươi nhìn thấy mà vẫn không nói gì, là ta đã đánh giá thấp ngươi."

 

"Ta không nói vì lúc đó không đáng để nói."

 

Đó là vì ta không rõ thái độ của Tiêu Đình Hòa, nên tốt hơn là không nói gì.

 

"Vậy hôm nay thì sao?" Ninh vương phi hỏi ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tan-nuong-xung-hi/13.html.]

 

"Lúc vào cung, ta nhìn thấy mưu sĩ của Ninh vương. Lần trước khi tới phủ của ngươi, ta đã thấy hắn từ xa. Hắn hóa trang thành thái giám, chỉ xuất hiện thoáng qua. Tất nhiên, điều quan trọng nhất không phải là mưu sĩ, mà là ngươi..."

 

Ninh vương phi mở mắt nhìn ta, đôi mắt đẫm máu, biểu cảm của nàng méo mó: "Là ta?"

 

"Ngươi quá vội vàng. Ngai vàng và tính mạng đang trong tình thế nguy cấp, vậy mà ngươi vẫn bình tĩnh. Ta tin rằng ngươi không sợ chết, tin rằng ngươi điềm tĩnh và thông minh, nhưng ta không tin ngươi không sợ mất mát."

 

"Sắp mất đi thứ mà mình quan tâm, cho dù là ai, ta nghĩ cũng không thể nào bình thản được."

 

Ví dụ như ta quan tâm đến sống chết, ví dụ Lương phi quan tâm đến con trai của mình, còn Ninh vương phi, người đầy mưu trí, điều nàng ta quan tâm chính là ngôi vị hoàng đế.

 

"Haha!" Ninh vương phi cười rất lâu, rồi đột nhiên ngừng lại, "Tống Thanh Ương, ta thừa nhận đã đánh giá thấp ngươi. Nhưng ngươi đã phá hỏng kế hoạch của Tiêu Đình Hòa, hắn sẽ không tha cho ngươi đâu."

 

"Và còn nữa, thị vệ đang ở bên ngoài, chỉ cần ta hét lên, họ sẽ xông vào và g.i.ế.c sạch tất cả các ngươi."

 

Ta nhìn xung quanh: "Không chắc đâu."

 

Ta quay về phía đám đông hỗn loạn, trầm giọng nói: "Ai muốn sống thì hãy làm theo lời ta."

 

Hôm nay, tất cả những người phụ nữ trong phòng này đều chắc chắn sẽ bị giết. Nếu đã chết, tại sao trước khi c.h.ế.t lại không đánh cược một phen?

 

Ta yêu cầu họ dùng mọi thứ có thể, chèn chặt cửa sổ và cửa ra vào, đổ dầu xung quanh và cắm đuốc ở giữa phòng.

 

Sau khi làm xong tất cả, những thị vệ bên ngoài mới nhận ra có sự thay đổi bên trong, nhưng đã quá muộn, họ muốn xông vào, nhưng phải mất chút thời gian.

 

Ta yêu cầu mọi người trói Hoàng hậu và Ninh vương phi cùng các người khác lại.

 

"Các ngươi muốn xông vào thì ít nhất cũng phải mất một tuần trà," ta áp sát cửa, cười lạnh, "trong khoảng thời gian đó, Hoàng hậu nương nương và Ninh vương phi có thể c.h.ế.t mười lần, và lửa ở Khôn Ninh cung có thể cháy đến tận nóc."

 

"Nếu đã chết, thì có Hoàng hậu và Ninh vương phi làm bạn, chúng ta cũng không thiệt."

 

Bên ngoài có vẻ chần chừ.

 

"Họ sẽ nghe lời ngươi chứ?" Lương phi hỏi ta.

 

"Không quan trọng họ có nghe hay không, chỉ cần họ suy nghĩ là được." Ta nói nhỏ, "Điều chúng ta có thể làm là kéo dài thời gian, đợi kết quả bên ngoài."

 

"Nhưng nếu Ninh vương thắng thì sao? Ngươi đừng quên, Tiêu Đình Hòa đang giúp Ninh vương." Lương phi nhắc nhở.

 

"Vậy thì c.h.ế.t thôi." Ta mím môi, "Chúng ta không còn lựa chọn."

 

Lương phi gật đầu: "Được, được!"

 

Loading...