Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tái Sinh Vào Ngày Thảm Án Diệt Môn - Phần 10

Cập nhật lúc: 2024-10-03 17:06:50
Lượt xem: 38

16

Anh hai thường ngày không làm việc chăm chỉ, học gì cũng qua loa, rõ ràng kỹ thuật chặn cửa của anh không đạt yêu cầu, Thôi Tam đá một cái, cửa đã hé ra một khe nhỏ.

Anh hai thấy không ổn, nhào tới định chặn cửa lại.

Xác định trong phòng có người, Ngưu Cường cũng lên hỗ trợ.

Anh hai làm sao là đối thủ của hai người, dù đã dùng hết sức bình sinh, vẫn thấy khe cửa mở càng lúc càng to.

Nếu kéo dài thêm, bọn chúng sẽ phá cửa mất.

[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]

Tôi giật lấy đèn pin từ tay ông nội, đứng trên cầu thang từ tầng một lên tầng hai, rọi thẳng vào mắt bọn chúng.

"Đến bắt tôi đi! Đồ phế vật!"

Ngưu Cường mắt tinh, nhận ra tôi, lúc nãy tôi đã lừa bọn chúng chạy vòng vòng, đó là nỗi nhục lớn của bọn chúng, không g.i.ế.c tôi thì không thể hả giận, lập tức đỏ mắt lên, vung d.a.o chạy xuống.

Tôi nhanh nhẹn nhảy khỏi cầu thang, tắt đèn pin.

Ngưu Cường đột nhiên kêu rên một tiếng, người thấp xuống.

Lúc nãy ông nội và Tráng Tráng đã rút hai tấm ván cầu thang, vừa khít để kẹp một người đàn ông trưởng thành.

Khi gỡ tấm ván cầu thang, ông nội còn đóng ngược vài cái đinh sắt nhỏ.

Ngưu Cường rơi từ trên xuống, những cái đinh sắt hoàn thành tốt nhiệm vụ, rạch trên người hắn ta những vết dài, đau đến nỗi hắn ta kêu gào thảm thiết.

Thôi Tam là kẻ độc ác, hắn ta biết rõ Ngưu Cường gặp nạn nhưng không quay lại cứu, ngược lại vung rìu c.h.é.m vào cửa, trong phòng có tiếng rên đau đớn, anh hai có vẻ đã bị thương.

Anh dùng thân mình chặn cửa, vốn không phải cách thông minh.

Chúng tôi đều lo lắng, định chạy lên cứu anh.

Tráng Tráng chạy đầu tiên, không ngờ bị Ngưu Cường tóm được mắt cá chân. Ngưu Cường bị kẹt người nhưng tay vẫn tự do. Loại người này vốn nửa người nửa thú, vô cùng tàn bạo, không còn quan tâm đến vết thương trên người, chỉ muốn xử lý chúng tôi.

Tráng Tráng có một con d.a.o nhỏ trong tay nhưng chưa từng g.i.ế.c người, hoàn toàn không dám ra tay, ngược lại bị Ngưu Cường cướp mất.

Ông nội thấy tình hình không ổn, đến khống chế tay cầm d.a.o của hắn ta, tôi cũng đến giúp.

Cầu thang hẹp, đánh nhau thành một đống, không thể lên cứu anh hai được.

Nói thì chậm, một bóng vàng lao ra, Nhị Hoàng nhảy về phía Thôi Tam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tai-sinh-vao-ngay-tham-an-diet-mon/phan-10.html.]

Thôi Tam mặt mày dữ tợn, vung rìu c.h.é.m Nhị Hoàng.

Nhị Hoàng né nhanh nhưng lưng vẫn bị rạch một đường, đau đớn kêu lên một tiếng.

Đúng lúc này, cửa phòng phía nam đột ngột mở ra, bà nội xuất hiện ở cửa.

"Bà ơi! Mau quay lại đóng cửa lại!" Tôi hoảng hốt, hét lớn.

Bà nội với thân hình yếu ớt này, không chịu nổi một nhát rìu của hắn ta.

"Bà nó à, mau quay lại!" Ông nội gấp gáp muốn kết thúc trận chiến, bóp chặt cổ Ngưu Cường.

Bà nội không động đậy, Thôi Tam cũng không nhúc nhích.

Thân hình gầy yếu của bà nội dường như có sức mạnh phi thường, khiến hắn ta kinh ngạc.

Nhưng chỉ trong chớp mắt, hắn ta giơ rìu tiến về phía bà nội.

Nhị Hoàng nhe răng, chuẩn bị tấn công lần nữa.

"Nhị Hoàng, xuống lầu!" Bà nội đột ngột ra lệnh.

Chó săn nghe lời nhất, nghe đến mức mù quáng, Nhị Hoàng không chút do dự chạy về phía cầu thang.

Tôi không khỏi nhắm mắt lại, bà nội không còn cách cứu nữa.

Nhưng giây tiếp theo, tôi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết xé lòng.

Mở mắt ra nhìn, Thôi Tam lăn lộn dưới đất, đau đớn không chịu nổi.

Trong nhà tỏa ra mùi thơm, đó là mùi thịt chiên dầu.

Bà nội không chỉ đun một nồi nước cho chị hai, mà còn đun một thùng dầu sôi.

Hết chương

Nhóm dịch: Team Qi Qi

Edit: Ying

Beta: Ngọc Kỳ

Loading...