Ta ở trong cung làm sát thủ - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-07-03 20:49:57
Lượt xem: 100

này... Ta nhịn không được siết chặt hai lần.

Giờ khắc này, ta bỗng nhiên cảm nhận được khoái hoạt của Cẩu Hoàng Đế.

“Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng... " Nghiêm quý phi thẹn thùng.

“Ái phi miễn lễ... " Ta dịu dàng trả lời.

“Thần thiếp tạ ơn Hoàng thượng." Nàng tiếp tục thẹn thùng.

"Không cần cảm ơn..." Ta tiếp tục dịu dàng nói.

“... " Nàng không nói gì nữa.

"..." Uhm, ta cũng không biết nên nói gì.

Thành thật mà nói, không khí có chút xấu hổ.

“Không có gì nữa... Ái phi nghỉ ngơi cho tốt, trẫm hồi cung trước nhé?”

Nghiêm quý phi đương nhiên không muốn, nắm c.h.ặ.t t.a.y ta.

“Bệ hạ, người ở với thần thiếp thêm một lát đi...”

Ta nhìn dáng vẻ không nỡ của nàng, rối rắm.

"Nàng xem, nàng mang thai, trẫm cũng không thể làm gì..." Ta cố gắng thuyết phục người khác bằng lý trí.

Không ngờ Nghiêm quý phi bỗng nhiên đỏ bừng cả mặt, đáp: “Thái y nói, chỉ cần... Chỉ cần cẩn thận một chút... Không có gì đáng ngại.”

「……」

“Ta đã nói gì sai à?”

Sau đó...

Sau đó tất nhiên là không có chuyện gì xảy ra.

Ta phát huy bản khả năng nói chuyện ẩn giấu của mình, trò chuyện để vị quý phi nương nương này ngủ, chờ nàng ngủ say, ta rón rén lui ra.

“Dặn dò người trong cung, chăm sóc quý phi cho tốt." Dù sao cũng một xác hai mạng, ta cũng nên nói lời này.

Ha ha.

Ta nhìn những cung nữ thái giám đang quỳ, vốn định dặn dò thêm gì đó, lời nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống.

Hoàng cung ăn thịt người này, nói thì có ích lợi gì chứ.

Mà thôi, dù sao ngôi vị hoàng đế này ta cũng làm không được mấy ngày, phải hưởng thụ thời gian nắm quyền này mới được.

Nghĩ đến đây, ta hai tay chắp lại, chuẩn bị hồi cung, nhưng chưa ra khỏi tiểu hoa viên của Nghiêm quý phi, đã đụng phải một cung nữ không thức thời.

Trời đã tối, ta không nhìn rõ cung nữ này như thế nào.

Nhưng thấy nàng không thỉnh an, không né tránh, nhìn chằm chằm ta, trong lòng ta cũng đoán được bảy tám phần.

“Lớn mật! Nhìn thấy hoàng thượng còn không quỳ xuống!” Phương công công giận dữ mắng.

Tiếp theo, thị vệ đi theo tiến lên áp giải cung nữ này tới.

Khi ánh nến chiếu sáng, quả nhiên, là diện mạo ta quen thuộc.

Chính là tên Cẩu Hoàng đế xuyên vào thân thể ta.

8

Để Cẩu hoàng đế luôn luôn dược người ta quỳ trước mặt, quả thực là làm khó hắn.

Nói thật, ta có chút không đành lòng.

Đặc biệt là khi nhìn thấy khuôn mặt của mình với biểu cảm căm hận, uất ức và ẩn nhẫn.

Vì thế...

Ta quyết định nhắm mắt lại.

Yên lặng tận hưởng giây phút linh hồn của cẩu hoàng đế quỳ gối trước ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-o-trong-cung-lam-sat-thu/phan-3.html.]

Đúng vậy, ta chính là thích lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.

Hưởng thụ một hồi, ta lệnh cho thị vệ đưa người vào trong điện.

Đám người Phương công công bị ta phái đi canh giữ cửa điện.

Bốn bề không có người, ta vỗ vỗ bả vai "cẩu hoàng đế".

Xem ra thân thể ta không tệ nha, khôi phục rất nhanh.

Cẩu hoàng đế không để ý đến ta, chờ đến lúc xác định không có người khác nghe lén, hắn mới nhanh chóng thu hồi biểu tình, lạnh lùng mà bình tĩnh nhìn về phía ta:

“Nói điều kiện của ngươi đi.”

Lúc này ta mới ý thức được hắn đang diễn trò.

Chậc chậc, quá chuyên nghiệp.

“Ngươi sẽ không cho rằng ta dùng bí thuật gì tráo đổi thân thể đó chứ?"

"..." Cẩu hoàng đế trầm mặc, ta cảm thấy hắn có thể đang nghĩ về sự ngu xuẩn của mình.

"Ngươi không lấy thân thể của trẫm để tự vẫn và giữ lại thân thể, chẳng lẽ của mình, không phải là đang chờ thoả thuận với trẫm sao?"

Được rồi, ta mới là ngu xuẩn, Cẩu Hoàng đế không chỉ không ngu xuẩn, đầu óc còn xoay chuyển rất nhanh.

Nhưng ta làm sao có thể dễ dàng nhận thua?

“Tự vẫn sao?" Ta hai mắt sáng ngời: “Thân là một thích khách, ta không nghĩ tới, chủ ý này của ngươi thật không tồi! Quay về ta sẽ suy nghĩ kỹ.”

... "Cẩu hoàng đế im lặng.

Hắn hiển nhiên không có ý dây dưa với ta, nói thẳng: “Trẫm có thể đồng ý chờ sau khi đổi lại sẽ không g..iết ngươi.”

“Mạng của ngươi đổi mạng của ta? Một mạng đổi một mạng? Không không không... " Ta lắc đầu: "Mạng của ta không đáng tiền.”

“... " Cẩu hoàng đế lần thứ hai im lặng.

Ta kiên nhẫn dẫn dắt: "Sinh mệnh thật đáng quý, tình yêu giá càng cao, nếu vì tự do, cả hai đều có thể vứt bỏ?"

"Ngươi muốn tự do?"

"Không tệ!" ta chỉ tay.

“Ngươi xác định chỉ cần tự do chứ không muốn sống? Vậy ngươi muốn tự do như thế nào? Tự do dưới âm phủ sao?" Cẩu hoàng đế nghi hoặc.

"..." Tự do dưới âm phủ cmm [tác giả viết là cẩu thái hậu (cẩu thái hậu=mẹ cẩu hoàng đế)]

"Mạng của ngươi đổi mạng của ta thêm tự do..." Ta nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay: "... thêm nhiều vàng bạc, đồng ý không?"

Cẩu hoàng đế thức dừng lại: "Ý của ngươi là mạng của ngươi, tự do của người cộng thêm thật nhiều vàng bạc sẽ bằng mạng của trẫm?"

Sao thế? Hoàng thượng cảm thấy mạng c..hó của ngài bị ta đánh giá thấp? Ta đây phải thêm chút đồ vật khác.

“Không được... " Cẩu hoàng đế thức cự tuyệt: "Mạng của trẫm cũng không có gì đặc biệt đáng giá.”

「……」

9

Đó là thỏa thuận "bẩn thỉu" của ta với cẩu hoàng đế.

Thân là một thích khách chuyên nghiệp, hành vi này quả thực là đại nghịch bất đạo táng tận lương tâm đáng bị người khinh thường bỉ, cho nên ta hình dung nó "dơ bẩn".

Nhưng may mắn, tuy rằng ta tự xưng là chuyên nghiệp, nhưng thực sự thì ta không có miếng chuyên nghiệp nào, vì thế “dơ bẩn” có thêm một dấu ngoặc kép.

Tại sao nói lại nói ta không chuyên nghiệp?

Bởi vì năm đó, sở dĩ ta gia nhập tổ chức thích khách, đơn giản là vì kiếm ăn.

Nhưng ai có thể ngờ rằng một khi bước vào cánh cửa thích khách, bạn sẽ trở thành một kẻ xa lạ với sự tự do.

Để kiềm chế những người trong chúng ta. tham gia nửa chừng, thủ lĩnh thích khách đã bí mật bỏ thuốc vào bữa ăn của chúng ta. Mà ta bất hạnh, năm đó thật sự là đói bụng vô cùng, cho nên ăn nhiều nhất, trúng độc nặng nhất.

Đã nhiều năm trôi qua, cứ đến ngày mười lăm hằng tháng là phát độc, chất độc sẽ cắn vào tim xương, khiến ta sống còn hơn c..hết.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...