Chạm để tắt
Chạm để tắt

Ta mang thai con của Ma Tôn - 12

Cập nhật lúc: 2024-08-15 10:01:10
Lượt xem: 190

12 

 

Ta phát hiện, từ sau khi Nhiễm Kình trở về, trở nên có chút không giống.

 

Chúng ta trở lại Ma giới, nhưng hắn trở nên dễ giận và khát máu.

 

Thường xuyên một lời bất hòa liền g.i.ế.c ma, thậm chí còn đem linh lực của người khác thu cho mình dùng.

 

Nhiễm Kình như vậy, không phải Nhiễm Kình mà ta biết.

 

Đại Ma Vương ta quen biết, tuy rằng nói năng thận trọng, nhìn qua vô tình, nhưng nội tâm lại mềm mại thiện lương, những ngày ta ở Ma giới chờ sinh, nghe được đều là con dân Ma giới tán thưởng hắn.

 

Nhưng hiện tại, hắn đang tàn sát con dân mình từng bảo vệ.

 

Nhớ tới ngày đó tàn hồn đem Nhiễm Nguyệt cắm vào n.g.ự.c Nhiễm Kình, nếu như hắn thật sự là Nhiễm Kình, n.g.ự.c khẳng định còn có vết sẹo Nhiễm Nguyệt lưu lại.

 

Ta cố ý nấu một chén canh, bưng cho Nhiễm Kình, hắn đang ở trong phòng nín thở ngưng thần, thấy tôi xuất hiện, chậm rãi mở mắt ra.

 

“Sao lại tới đây?”

 

“Đưa đồ ăn khuya cho ngươi, ta tốn rất nhiều công sức đó. "

 

Lúc đưa bát cho hắn, trong lòng cũng thấp thỏm bất an, sợ bị hắn phát hiện ra manh mối.

 

Nhưng hắn cũng không phát hiện, mà nhận lấy bát của ta, không hề nghi ngờ bắt đầu uống canh.

 

Ta thở phào nhẹ nhõm.

 

Thời gian một chén trà, Đại Ma Vương đã đi vào giấc ngủ.

 

Thuốc này đối với ma bình thường mà nói, có thể sẽ cho hắn ngủ mười ngày nửa tháng, nhưng nếu là Thượng Cổ Ma Tôn, ta thật sự không biết chính xác.

 

Cho nên, ta phải tốc chiến tốc thắng.

 

Nhìn Nhiễm Kình nằm trên giường, ta hít sâu một hơi, nhẹ nhàng đẩy y phục của hắn ra.

 

Tuy rằng ta cùng hắn thẳng thắn thành khẩn đối đãi qua, ngay cả hài tử cũng sinh, nhưng thời điểm chạm tới hắn, ta vẫn như cũ mặt đỏ tim đập, khẩn trương đến nấc cục.

 

Cởi quần áo của hắn ra, n.g.ự.c trái quả nhiên có một vết đao.

 

Vết thương còn chưa hoàn toàn khép lại, lộ vẻ hơi dữ tợn.

 

Hắn là Đại Ma Vương.

 

Đột nhiên, một bàn tay nắm lấy ta, ta hoảng sợ, giương mắt nhìn lại. 

 

Nhiễm Kình thần sắc không rõ nhìn tôi: "Nàng đang làm gì vậy?

 

“Ta ta ta...... Ai nha đại ma vương, ta thấy ngươi ngủ rồi, muốn đắp chăn cho ngươi, sợ ngươi bị cảm lạnh.”

 

“Hả? "Hắn nhếch môi cười," Sợ ta cảm lạnh còn cởi y phục của ta?”

 

Ta: "......”

 

Hắn xoay người đem ta đặt ở dưới thân, con ngươi trầm mặc như biển.

 

“Ngươi ngươi ngươi, ngươi muốn làm gì? "

 

Mèo không ăn cá

Ta khẩn trương đầu lưỡi cũng không lưu loát.

 

Hắn lại không nói lời nào, ánh mắt như lửa cực nóng, sau một khắc, cánh môi của ta bị ngăn lại, hắn giống như ngọn lửa bao lấy ta, tay chân ta liều mạng giãy dụa, nhưng giống như phù du lay đại thụ, không hề có tác dụng.

 

“Đại ma vương!”

 

Một tiếng kêu này, đem lý trí của hắn kéo trở về, hắn mạnh mẽ đẩy ta ra, ôm n.g.ự.c thở hổn hển, mà cặp mắt kia nghiễm nhiên trở nên đỏ như máu.

 

“Đại ma vương, ngươi làm sao......”

 

“Đừng tới gần ta, đi ra ngoài. "Hắn rống giận.

 

“Nhưng ngươi......”

 

Hắn không nói nữa, vung tay áo lên, đưa ta rời khỏi phòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ta-mang-thai-con-cua-ma-ton/12.html.]

Ta đứng ở ngoài cửa, ngơ ngác nhìn cửa phòng đóng chặt.

 

Ta có thể xác định hắn chính là Đại Ma Vương Nhiễm Kình, nhưng ngày đó thời điểm tụ hồn, khẳng định đã xảy ra chuyện gì.

 

Một mạt tàn hồn kia, vẫn ở trong cơ thể Đại Ma Vương làm tác quái, thậm chí muốn thay thế hắn.

 

Cho nên gần đây Đại Ma Vương mới có thể trở nên khát m.á.u cùng tâm tình vô thường.

 

Ta phải nghĩ ra cách.

 

Nếu tàn hồn một ngày nào đó thay thế Đại Ma Vương, chiếm cứ thân thể của hắn, đem lý trí của hắn toàn bộ đoạt đi, như vậy lục giới sẽ không còn tồn tại.

 

Ta đem Huyền Dạ giao cho Chỉ Phong.

 

Chỉ Phong rất ghét bỏ: "Ngươi bảo ta mang con, ngươi lấy đâu ra dũng khí, ta dựa vào cái gì nuôi con cho ngươi?"

 

Ta một câu làm cho hắn an tĩnh: "Bởi vì đây là tiểu chủ tử của ngươi.”

 

Đi được vài bước, ta lại quay đầu lại: "Bảo vệ tốt hắn, cũng bảo vệ tốt Đại Ma Vương, ta mau đi mau về.”

 

Chỉ Phong cũng đoán ra một hai, hắn ôm Huyền Dạ, nói với ta: 

 

"Có thể cứu Ma Tôn chỉ có ngươi." 

 

Hắn là thú cưỡi của Ma Tôn Nhiễm Kình, chủ nhân của mình thay đổi, sao hắn không biết.

 

Ta trở về Thanh Tuyền Trì.

 

Thổ Địa Công vừa thấy ta trở về liền lã chã rơi lệ: "Nha đầu a, ta nhớ ngươi muốn chết.”

 

“Đừng nói nữa, Thổ Địa Công, ngươi có biện pháp dung hợp hồn phách không?”

 

Thổ Địa Công: "Ta là Địa Tiên, không phải bách khoa toàn thư.”

 

Dưới sự nhõng nhẽo của ta, ông ấy vẫn không tình không muốn nói cho ta biết: "Dung hợp hồn phách chỉ có một biện pháp.”

 

“Biện pháp gì?”

 

Thổ Địa Công muốn nói lại thôi: "Ai nha quên đi, vẫn là không nói.”

 

Ta tức giận thiếu chút nữa nhổ râu hắn: "Ngươi có nói hay không!”

 

Hắn ai ai kêu: "Ta nói ta nói, dung hợp hồn phách chỉ có lấy mạng đổi mạng, nói cách khác, nhất định phải có một thể hồn thuần khiết tiến vào trong cơ thể của hắn, đem hồn phách của hắn chữa trị tụ hợp, nhưng nếu là làm như vậy, thể hồn thuần khiết sẽ hoàn toàn tiêu tan sau khi linh hồn được sửa chữa,ngươi hiểu ý của ta không?"

 

thể hồn thuần khiết......

 

Ta chỉ chỉ chính mình: "Thổ địa công, ngươi cảm thấy thể hồn của ta có đủ thuần khiết hay không?"

 

Ta một Hồ Điệp Tinh, hơn ngàn năm qua đều ờ Thanh Tuyền Trì tu luyện, người duy nhất tiếp xúc qua chính là Đại Ma Vương.

 

Ta không có vết nhơ trần tục và không có sự lôi kéo trần tục.

 

Chỉ vì gặp được hắn, ta mới nhập thế.

 

Thổ Địa Công gấp đến độ xoay quanh: "thể hồn của ngươi một chút cũng không thuần khiết, mỗi ngày nhìn Tiểu Hoàng..."

 

Ta che miệng hắ lại: "Không thể nói không thể nói.”

 

Ban đêm, ta đang lặng lẽ rời đi, Thổ Địa Công ngăn ở trước mặt ta: 

 

"Nha đầu, ta biết tâm ý của ngươi đã quyết, nhưng ta là nhìn ngươi lớn lên, không muốn nhìn ngươi từ nay về sau vẫn diệt ở thế gian này, về sau ai tới bồi lão nhân ta nói chuyện."

 

Ta hơi buồn.

 

<

Thực ra, ta cũng không muốn vĩ đại như vậy.

 

Nhưng, làm mẹ thì phải mạnh mẽ.

 

Ta không muốn Đại Ma Vương nhập ma, hoàn toàn biến thành ác nhân, phá vỡ lục giới, ta cũng không hy vọng hài tử của ta vừa ra đời liền phải đối mặt sinh linh đồ thán.

 

Nếu dùng tính mạng của một mình ta có thể đổi lấy sự bình an của tất cả mọi người, thậm chí của lục giới.

 

Nói thật, là một vụ mua bán có lời.

Loading...