Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sổ Tay Ước Mơ Thành Hiện Thực - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-07 13:05:27
Lượt xem: 135

1

Vì lý do sức khỏe, tôi phải nghỉ học nửa năm.

Ngày đầu tiên trở lại trường, vừa bước vào lớp đã thấy chỗ ngồi của mình có một nam sinh khác chiếm giữ.

Là vị trí ngay cạnh bục giảng.

Cậu ấy gục đầu xuống cánh tay đang khoanh lại, ngủ say sưa, không nhìn rõ mặt.

Mái tóc đen nhánh khẽ lay động theo làn gió.

Bạn cùng lớp giải thích với tôi: "Là học sinh chuyển trường, học kỳ này mới đến, nghe nói tổng điểm khối C là 280."

Nhưng điểm tôi chú ý là...

"Thật sự có người chịu ngồi chỗ đó sao?"

"Thế thì tốt quá."

Giáo viên chủ nhiệm nói tính tôi quá quậy phá, phải đặt dưới mí mắt giám sát mới được.

Hơn nữa, quả thực cũng không có ai muốn ngồi ở đó.

Vì vậy, vị trí đó luôn là của riêng tôi.

Bây giờ có người chịu thế chỗ, cầu còn không được.

Tôi ôm sách, không phản đối mà chuyển xuống bàn cuối lớp.

2

Tự học buổi sáng, chuông reo báo hiệu kết thúc.

Tôi lập tức gục đầu xuống bàn ngủ.

Có người đưa tay gõ nhẹ vào bàn tôi.

Tôi cố kìm nén cơn bực tức, mở mắt ra.

Trước mắt là một bàn tay trắng trẻo thon dài, ngón giữa và ngón áp út hơi cong, đặt trên bàn tôi.

Nhìn lên trên, là một thiếu niên mặc đồng phục trường xanh trắng chỉnh tề.

Đôi mắt phượng long lanh như nước, khi nhìn người khác, dù không cười cũng như mang theo ba phần ý cười.

Wow.

Hóa ra học sinh chuyển trường là một anh chàng đẹp trai.

3

Đẹp trai thì sao?

Đẹp trai là có thể quấy rầy người khác ngủ sao!

Tôi nhíu mày liếc nhìn cậu ấy: "Có chuyện gì?"

Anh chàng đẹp trai nhếch mép cười, ánh sáng như thể cũng lu mờ đi ba phần.

Cậu ấy giơ ngón tay chỉ về phía bảng đen: "Chỗ đó, của cậu à?"

"Chỗ nào cơ..." Tôi nhìn theo hướng ngón tay cậu ấy: "Ồ, chỗ cạnh bục giảng."

Tôi ngồi thẳng người, gật đầu với anh chàng đẹp trai:

"Bây giờ nó là của cậu rồi."

4

Anh chàng đẹp trai nói cậu ấy chỉ ngồi đó tranh thủ chợp mắt buổi sáng thôi, không có ý định gắn bó lâu dài với cái chỗ quỷ quái này.

Vì vậy, cậu ấy nhất quyết muốn đổi chỗ lại với tôi.

Thậm chí còn kéo tôi đến văn phòng.

Giáo viên ôm cốc trà, bình tĩnh nhấp một ngụm, sau đó nhìn tôi cười lạnh:

"Giỏi lắm Giang Lăng Nguyệt, tôi mới ra ngoài một buổi tự học mà em đã tự ý đổi chỗ rồi."

Giây tiếp theo, cốc trà bị người ta hung hăng đặt xuống bàn.

Chất lỏng màu nâu nhạt b.ắ.n tung tóe.

"Mau đổi lại cho tôi!"

Được rồi.

Hiệp đấu đầu tiên với học sinh chuyển trường này, tôi đã thua một cách tiếc nuối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/so-tay-uoc-mo-thanh-hien-thuc/chuong-1.html.]

Tôi ôm một chồng sách, lại chuyển về chỗ cạnh bục giảng.

5

Giờ giải lao.

Tôi đứng dậy đi lấy nước, đi ngang qua cuối lớp.

Ánh mắt vô tình liếc qua, nhìn thấy một cuốn sổ tay đặt trên bàn học.

Dòng tên được viết bằng bút máy ba chữ cái nắn nót: "Giang Hoài Cảnh."

Hóa ra cậu ấy tên là Giang Hoài Cảnh.

Chữ viết của tên đáng ghét này lại đẹp ngoài dự đoán.

Hoàn toàn không phù hợp với bản thân cậu ấy.

Tôi lắc đầu, định vòng qua chỗ cậu ấy để ra ngoài, nhưng góc áo đồng phục vô tình quệt qua mặt bàn, cuốn sổ tay bị xô lệch: "bịch" một tiếng rơi xuống đất, bung ra.

Nội dung trang đầu tiên, phơi bày không sót gì trước mắt tôi.

Cả một trang giấy chi chít...

Toàn bộ đều là tên tôi.

"Cậu đang làm gì vậy?"

Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo của thiếu niên vang lên từ đỉnh đầu.

Tôi ngẩng đầu lên.

Và nhìn thẳng vào Giang Hoài Cảnh đang xuất hiện ở cửa lớp.

6

Căng thẳng kéo dài không quá vài giây, tôi lên tiếng phá vỡ sự im lặng: "Cậu thích thầm tớ à?"

Giang Hoài Cảnh ngẩn người, rồi bật cười.

Trông như thể bị chọc cười.

"Ban ngày ban mặt mà đã bắt đầu mơ mộng rồi?"

Sau đó, cậu ấy đi đến bên cạnh tôi, ngồi xổm xuống, nhặt cuốn sổ tay lên.

"Bạn học, trên trang bìa viết gì, cậu xem kỹ lại đi."

Tôi cúi đầu, làm theo lời cậu ấy, nhìn kỹ trang bìa.

Giấy trắng tinh, nét mực đen.

Viết nắn nót một dòng chữ Khải:

"Danh sách vi phạm kỷ luật."

Tôi đứng hình mất một lúc lâu mới thốt nên lời.

Giang Hoài Cảnh mím môi cười, tiếp tục "bổ dao": "Tớ là lớp trưởng. Trách nhiệm của tớ, không cần khách sáo."

Tôi ngẩng đầu, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi cậu, tớ bị hoang tưởng ái tình."

Hiệp đấu thứ hai với Giang Hoài Cảnh, tôi lại thua một cách tiếc nuối.

7

Tôi cầm cốc nước đi đến cửa, đột nhiên dừng bước.

Sau đó, tôi đột ngột nhận ra điều gì đó: "Cái danh sách vi phạm kỷ luật gì mà cả trang toàn tên tớ vậy?"

Cậu ấy nhướng mày, đi vòng qua tôi, trở lại chỗ ngồi.

"Yên tâm đi, tớ chỉ lấy tên cậu ra luyện viết chơi thôi, sẽ không nộp cho giáo viên đâu."

Luyện viết thì viết cái gì chẳng được.

Nhất định phải viết tên tôi?

Tôi ghé sát vào cậu ấy: "Vậy chẳng phải cậu vẫn thích thầm tớ sao?"

"Ồ... tớ hiểu rồi."

Giang Hoài Cảnh lùi lại, nhíu mày: "Cậu hiểu cái gì?"

"Cậu muốn thu hút sự chú ý của tớ bằng cách ghi lại lỗi của tớ!"

Sắc mặt cậu ấy lập tức sa sầm xuống.

Sau đó, cậu ấy đuổi tôi đi.

 

Loading...