Sink or swim - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:26:55
Lượt xem: 191

3.

Tôi đang đứng chán chế..t trước cửa nhà do bị phạt thì thấy cậu tôi ngậm điếu thuốc bước đến.

Cậu tôi thường xuyên đến ở nhờ nhà chúng tôi, tôi thực sự rất thích cậu ấy, trong một ngôi nhà mà tất cả mọi người đều coi tôi như không khí, chỉ có cậu ấy là người duy nhất nói chuyện với tôi.

Tên cậu ấy là Kỷ Thành Kiệt, vừa nghe là biết cậu ấy được ký thác kỳ vọng rất cao. Mẹ tôi tên là Kỷ Vũ vì ngày mẹ tôi sinh ra trời mưa to. Mặc dù họ là chị em ruột nhưng trông họ chẳng có điểm nào giống nhau cả.

Mẹ tôi thì trông khắc nghiệt, lông mày lúc nào cũng rũ cụp xuống, lần duy nhất tôi thấy chúng giương lên là ngày em trai tôi chào đời. Còn khuôn mặt của cậu tôi thì trông cà lơ phất phơ, cậu ấy suốt ngày giao du với mấy tên lưu manh nhuộm đầu xanh đầu đỏ trên phố, miệng thì lúc nào cũng ngậm một điếu thuốc lá.

“Ơ, chị cậu lại phạt cháu à?” Cậu ấy bước tới, kéo ống quần lên và ngồi xổm trước mặt tôi. Tôi chỉ liếc cậu ấy mà không nói gì.

“Lần này lý do là gì? Trộm đồ ăn? Hay là trộm tiền?”

Tôi lập tức trừng mắt nhìn cậu ấy. “Cháu chưa bao giờ ăn trộm tiền... Cháu đánh nhau ở trường”

“Đánh nhau?” Khi nghe vậy cậu tôi ngay lập tức trở nên thích thú.

“Một con oắt như mày thì đánh được ai?”

“Thằng kia cũng dùng giọng điệu này nên mới bị đánh đấy” Tôi lại trừng mắt nhìn cậu.

“Nó bắt nạt các bạn gái, la hét mắng mỏ bảo lũ con gái chỉ biết khóc. Tiếng la hét của nó làm cháu phiền nên cháu đã đá nó một phát. Ai biết nó lại khóc thảm thiết đến mức bố mẹ nó hiện hồn lên luôn”. Tôi đứng dựa vào chân tường, trong đầu thì nghĩ đáng ra nên đá mạnh thêm hai phát nữa.

Kỷ Thành Kiệt nghe vậy, đột nhiên cười lớn, vừa cười vừa vỗ vỗ vai tôi: “Người ta hay nói cháu ngoại giống cậu, đúng là cháu thật sự rất giống cậu. Khi cậu còn nhỏ, cậu cũng là nhân vật có số má trong trường đấy. Cũng vì thế mẹ cháu không ít lần phải đến trường giải quyết rắc rối cho cậu”

“Bà ấy có đánh cậu không?” Tôi tò mò hỏi.

“Đánh cậu?” Kỷ Thành Kiệt ngẩn người, “Chị gái cậu chưa bao giờ đánh cậu, cả nhà cậu chẳng có ai đánh cậu cả”

“Chị ấy đánh cháu à?” Kỷ Thành Kiệt nhìn tôi.

Tôi nghiêng đầu lại cho cậu ấy xem những vết bầm tím ở bên kia mặt và chân. Tôi đã cho rằng cậu sẽ có chút kinh ngạc và tỏ ra đồng tình với tôi. Nhưng cậu chỉ nhìn vết bầm tím một lúc rồi cười cười: “Chị gái cậu lúc nhỏ cũng bị bố mẹ đánh như thế này…”

Giọng của cậu nhỏ đến mức tôi không nghe rõ nữa, chỉ thấy vẻ mặt cậu rất quái dị, sau đó cậu nhét một viên kẹo vào miệng tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sink-or-swim/3.html.]

“Cháu nhất định là không thích em trai cháu, cậu cũng thế. Sau khi sinh em trai cháu, chị cậu chẳng còn thời gian để ý đến cậu nữa”

Tôi vướng kẹo trong miệng nên không mở miệng nói được nhưng vẫn có thể lườm cậu ấy, bố mẹ tôi thiên vị em trai tôi thì liên quan gì đến tôi, mắc gì cậu ấy còn phải kéo theo tôi cùng chán ghét nó.

Đột nhiên trên đường có tiếng nẹt bô, một bóng đen phi tới. Kỷ Thành Kiệt hai mắt sáng rực lên, lắc lắc tôi, chỉ vào bóng đen vừa bay qua.

“Cháu hãy nhìn chiếc xe máy đó đi, quá ngầu đúng không!?”

Cậu cũng không cần tôi trả lời, tự mình lẩm bẩm: “Mình nhất định phải mua một chiếc, ngầu không chịu được”

“Không phải cậu vừa bị sa thải vì nghỉ làm quá nhiều à? Cậu lấy đâu ra tiền mà đòi mua?” Tôi tạt một gáo nước lạnh vào ông cậu của mình.

“Cậu không có tiền, nhưng chị cậu có.” Kỷ Thành Kiệt cười ranh mãnh.

“Cậu đừng mơ nữa, mẹ cháu không có tiền đâu” Tôi đảo đảo viên kẹo trong miệng, “Mẹ cháu còn không có tiền để trả học phí cho cháu kìa, còn bảo cháu tự lo...”

“…” Kỷ Thành Kiệt nhìn tôi một cái, tôi không thích ánh mắt đó lắm.

Cậu tôi đứng dậy, vươn vai rồi vỗ nhẹ vào vai tôi. “Tin cậu đi, chị ấy sẽ mua xe cho cậu”

Tôi trợn trắng mắt với cậu, vẫn cho rằng đó là chuyện viển vông. Nhưng tôi không ngờ rằng mẹ tôi lại thản nhiên đồng ý.

Trong bếp bà ấy vừa nấu ăn như thường ngày, vừa im lặng nghe Kỷ Thành Kiệt hưng phấn thao thao bất tuyệt, đợi Kỷ Thành Kiệt nói xong, bà ấy mới hỏi còn thiếu bao nhiêu tiền. Tôi đứng ở cửa nhìn hai chị em họ, nắm chặt đôi bàn tay đang đau nhức vì khuân vác hàng hóa. Kỷ Thành Kiệt còn không quên nhướng mày nhìn tôi.

Mẹ tôi quay người từ trong ngăn ẩn của tủ bếp lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đưa cho Kỷ Thành Kiệt.

“Trong đó có mấy vạn chị tự tiết kiệm, anh rể em không biết đâu, cứ cầm lấy dùng đi”

“Vâng, chị!” Kỷ Thành Kiệt lập tức cầm lấy thẻ, bước tới kéo tôi đi ra ngoài.

Tôi biết tấm thẻ đó, mẹ tôi là giáo viên dạy tiếng Anh tiểu học, bà ấy luôn muốn đi học ở các tỉnh khác để nâng cao trình độ nên đã chuẩn bị kinh phí rất lâu.

Tôi biết bà ấy không muốn mãi chỉ là một giáo viên tiểu học, thỉnh thoảng bà ấy sẽ uống rượu vào buổi tối và khi say bà ấy đã lảm nhảm mãi về việc này. Mỗi lần tôi đều có thể nghe thấy được khi đang giả vờ ngủ trên ghế sofa.

Mẹ tôi đã từng đậu vào một trường đại học rất tốt ở tỉnh khác. Nhưng bà ấy lại từ bỏ. Tôi vẫn chưa biết được lý do bà ấy làm thế.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...