Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sau khi đứa bắt nạt tôi được tuyển thẳng, tôi quyết định buông xuôi - Chương 3-4

Cập nhật lúc: 2024-08-10 23:49:49
Lượt xem: 183

3

Ra khỏi văn phòng, tôi lấy điện thoại gọi cho người bố "trâu ngựa" của tôi.

Không nghe máy.

Một lúc sau, bố tôi nhắn tin qua WeChat: "Bố vừa đến Đại sứ quán nước M, sao thế gái yêu ơi?”

Tôi cười khẩy: "Không có gì ạ."

Chỉ là có người mắng chúng ta là trâu ngựa thôi.

Bố tôi chuyển cho tôi năm mươi vạn, kèm theo tin nhắn khích lệ: "Học hành vất vả rồi, cầm chút tiền này mua gì đó ngon tự thưởng cho bản thân nhé. Bố đi họp đây, khi nào về nước sẽ mang đặc sản cho con."

Chuông báo vào lớp vang lên.

Vừa bước vào lớp, tôi đã nghe thấy tiếng cười khoa trương của Phương Ti Vũ: "Ôi dào, chỉ là một suất được tuyển thẳng thôi mà, có gì ghê gớm đâu."

Các bạn học đứng quanh cô ta, thấy tôi bèn hếch mũi lên trời.

"Đương nhiên là ghê rồi, vì đó là suất mà có người tranh giành đến vỡ đầu cũng không có được."

"Đúng vậy, thành tích tốt thì sao chứ, vẫn thua xa chị Vũ."

Tôi như không nghe thấy gì, ngồi xuống bắt đầu học.

Sau giờ học, lúc giáo viên chủ nhiệm gọi tôi vào phòng, tôi cũng làm như không nghe thấy, đi thẳng qua ông ta. Ông ta nắm lấy tay tôi, nói vào tai tôi với vẻ không hài lòng:

"Thứ sáu tuần sau có cuộc thi Vật lý cấp thành phố, em đại diện trường mình tham gia đi. Dù sao cũng là cuộc thi thành phố, liên quan đến danh tiếng của trường ta. Tuần này em chuẩn bị tốt, có gì không hiểu thì hỏi thầy dạy Lý…"

Giọng ông ta không lớn, vừa đủ để cả lớp nghe thấy.

Tôi liếc ông ta một cái, thản nhiên rút tay ra rồi nói to hơn: "Không đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-dua-bat-nat-toi-duoc-tuyen-thang-toi-quyet-dinh-buong-xuoi/chuong-3-4.html.]

4

Thầy chủ nhiệm nghẹn lời, đôi mắt nhỏ sau cặp kính mở to, trông như xác c.h.ế.t vùng dậy giữa ban ngày.

Không chỉ ông ta mà cả lớp cũng ngạc nhiên.

"Lục Thiêm Thiêm uống lộn thuốc hả?”

“Trước đây không phải cậu ta rất thích tham gia mấy cuộc thi đó sao? Chỗ nào có tiếng gió là chỗ đó có cậu ta, lần này làm sao thế?"

"Ồ, tớ biết rồi, cậu ta không có được suất tuyển thẳng nên giờ cố tình muốn đối đầu với thầy cô chứ gì."

"Vl, cậu ta nghĩ mình là ai, có thể đe dọa được thầy cô sao?"

Thầy chủ nhiệm hoàn hồn, đôi mày cau lại hơn nữa: "Cuộc thi lần này chỉ có một suất cho cả trường, em không đi thì ai đi?"

Tôi tựa vào tường: "Ai muốn đi thì đi."

"Lục Thiêm Thiêm, đây không chỉ là vì bản thân em, mà còn vì danh dự của trường!"

Đào Hố Không Lấp team

Tôi nhướn mày: "Ai quan tâm?"

Thầy chủ nhiệm: "…"

Ông ta giận đến mức ngón tay run lên, tức không nói thành lời: "Lục Thiêm Thiêm, mỗi lần thi đấu tôi đều ưu tiên em, cho em nhiều cơ hội như vậy, giờ em đáp lại tôi thế này sao?"

Tôi đúng là nhịn không được muốn vỗ tay cho cái bản mặt dày còn hơn mặt đường của ông ta luôn đó.

Lúc đó, Phương Ti Vũ kiêu ngạo bước tới: "Thầy ơi, nếu cậu ấy không đi thì để em đi. Lần trước thi liên trường em chỉ mất năm điểm môn Vật lý, bình thường ở nhà cũng làm bài nhiều, không sao đâu ạ."

Thầy chủ nhiệm gật đầu: "Vẫn là Ti Vũ hiểu chuyện, thầy không nhìn lầm em."

Ông ta lại liếc nhìn tôi: "Đúng là con sói mắt trắng."

 

Loading...