SAU KHI CẦM NHẦM KỊCH BẢN CỦA NỮ CHÍNH - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:32:34
Lượt xem: 3,175

Trên đường về nhà, ta tình cờ gặp một đoàn xe ngựa. Người dẫn đầu là một nam tử tuấn tú, diện mạo như ngọc, mặt mày sắc sảo. Khi thấy chúng ta, hắn hiện lên vẻ kinh ngạc và vui mừng.

"Không ngờ lại gặp được thế tử ở đây."

Chu Viễn Sinh nhẹ nhàng hành lễ, "Ngũ hoàng tử."

Ta kinh ngạc đến mức không nói nên lời.

Đây chẳng phải là nam phụ trong truyện sao?

Trong nguyên tác, ở kinh thành, hắn đã gặp nữ chính, yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Khi nữ phụ phản diện lập mưu gả ta cho nam chính, nàng ta đã lừa nữ chính, đưa nàng vào phòng của nam phụ.

Nữ chính hoảng loạn và thề c.h.ế.t không theo nam phụ. Hắn không ép buộc nàng, nhưng nữ chính sau khi biết tin nam chính đã thành hôn liền phẫn uất mà chết.

Nam phụ hối hận khốn xiết, sau khi nói sự thật với nam chính liền rời khỏi kinh thành.

Đúng là một nhân vật đáng thương, yêu mà cầu chẳng được.

Nhưng tại sao hắn lại ở đây?

"Nghe nói tàng thư các nhà họ Ôn rất nhiều sách, ta rất hứng thú với sách vở và tranh của Ôn lão gia, nên mới từ kinh thành xuống đây."

Dường như, hắn đọc được tâm tư của người khác, đôi mắt sáng ngời khẽ đánh giá ta, nụ cười đầy ý vị.

Ta đột nhiên có một suy đoán kỳ lạ.

Điều khiến ta ngạc nhiên hơn là tỷ tỷ không yếu đuối như ta tưởng, ngược lại còn trở thành một đại mỹ nhân thanh tú.

Nàng vén màn châu, thấy ta liền nở nụ cười, "Doanh Doanh, muội đã trở về."

Nàng có lông mày lá liễu, làn da trắng sứ, cả người mang một vẻ đẹp mong manh.

Lúc ấy, ta liền cảm thấy Ngũ hoàng tử như ngừng thở.

Phụ thân tiếp đãi chúng ta rất nồng nhiệt.

Trong bữa ăn, ta lén hỏi phụ thân về tình hình sức khỏe của tỷ tỷ, câu trả lời nhận được là tỷ tuy có bệnh ho nhưng thân thể khỏe mạnh, không có gì bất thường.

Thân thể khỏe mạnh?

Ta vừa mừng vừa lo, trong nguyên tác nữ chính khi đến kinh thành ngày càng gầy yếu, không chịu nổi sương gió.

Khi chúng ta làm thơ về hoa hải đường, Ngũ hoàng tử rõ ràng rất tán thưởng tỷ tỷ.

"Đại tiểu thư nhà họ Ôn tài hoa xuất chúng, thơ văn phong lưu nhưng không mất đi nét tao nhã, có thể nói là đứng đầu giữa những tiểu thư khuê các."

Xem ra, dù ta có vô tình thay thế tỷ tỷ thì tình cảm của các nhân vật chính vẫn không thay đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sau-khi-cam-nham-kich-ban-cua-nu-chinh/chuong-6.html.]

Ta nhìn Chu Viễn Sinh, mặt hắn vẫn như cũ, không chút gợn sóng.

Ta chống cằm, không khỏi tự hỏi.

Hắn có yêu tỷ tỷ không?

Nếu hắn không yêu tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng không yêu hắn, thì nàng sẽ không phải c.h.ế.t vì uất ức chứ?

Khi đang miên man suy nghĩ, phụ thân hỏi cảm nhận Chu Viễn Sinh về bài thơ, hắn cuối cùng mới lạnh nhạt nói, "Rất hay."

Sự qua loa hiện rõ khiến tỷ tỷ hơi khó chịu, nhưng nàng vẫn cười giữ lịch sự.

"Nghe nói thế tử tài giỏi, Người không ngại làm vài bài thơ cho ta được mở mang tầm mắt chứ?"

Chu Viễn Sinh nói, "Người bình thơ chưa chắc đã giỏi làm thơ."

Tỷ tỷ hỏi lại, "Ồ, thế tử không dám sao?"

Hắn hơi ngẩng đầu, "Cô nương cần gì làm khó ta?"

Tỷ tỷ không khỏi giận dỗi, "Thế tử thật bá đạo, ta nào dám làm khó Thế tử?"

Hắn có chút không kiên nhẫn, lạnh lùng nói, "Vừa rồi là ai bảo ta làm thơ?"

Ta trợn mắt nhìn họ đối đáp.

Tỷ tỷ tính tình kiêu ngạo nhưng yếu đuối, nhạy cảm, Chu Viễn Sinh thì lạnh lùng, cả hai đều kiệm lời, nhưng vừa gặp đã cãi nhau.

Chẳng lẽ đây là duyên phận của nam nữ chính?

Quả nhiên, con người luôn bị thu hút bởi những điểm trái ngược với mình, như hai cực nam châm.

Ta không nói gì, khẽ nhấp một ngụm trà, bỗng dưng, lòng cảm thấy hơi chua xót.

Ngẩng đầu lên, ta liền bắt gặp ánh mắt có chút bất đắc dĩ của Ngũ hoàng tử.

Hắn bước đến bên cạnh ta, thở dài:

"Xem ra ta và nhị tiểu thư có duyên, cùng là những người lạc loài."

Chu Viễn Sinh lập tức bước lại gần, lặng lẽ kéo ta về phía hắn, đôi mắt lạnh lùng nhìn Ngũ hoàng tử trước mặt.

"Ngươi nói ai có duyên?"

"Biểu muội ta còn đang ở trong khuê phòng, Ngũ hoàng tử chớ phi lễ."

Ngũ hoàng tử nghẹn lời, ta cũng ngây người.

Chuyện gì đây?

Bình luận

11 bình luận

Loading...